Chương 40: Dạ dày không tốt
Lúc này Trình Trục một bên nhả khói, một bên thuật lại các loại giá cả cho ông chủ.
"Người anh em, lợi nhuận của chúng ta không cao như vậy, cậu trả như vậy, giá này không nhận được đâu." Ông chủ nhà máy hút một điếu thuốc, ánh mắt rất khó xử.
"Cậu cũng thấy đấy, chất lượng hàng hóa của chúng ta rất tốt, tiền nào của nấy mà." Ông chủ nhà máy đưa tay đang cầm thuốc lá, chỉ vào trong.
Trình Trục lại khoát tay nói: "Tôi không cần chất lượng tốt, chỉ cần khách hàng có trải nghiệm tốt."
"Con mẹ nó chất lượng hàng quá tốt cũng vô ích, thời gian trước đây đã có khách để lại cho cửa hàng của tôi một đánh giá xấu, nói xé thế nào cũng không được. Ông chú nói xem mẹ kiếp có bệnh hay không?" Trình Trục một bên giả giận, một bên giả mù.
Chủ sở hữu nhà máy nhìn hắn, lúc này đã thật sự tin tưởng người thanh niên này thực sự là một người kinh doanh thương mại điện tử QQ lão luyện.
Vương An Toàn đứng ở một bên, cảm thấy hai người họ hút thuốc có cần phải nhả khói lên mặt mình hay không, con mẹ nó ta làm sao như rơi vào trong sương mù vậy?
Bên ngoài nhà máy, Vương An Toàn lẩm bẩm trong lòng: "Trục ca toàn nói hươu nói vượn."
Cả hai vừa mới tốt nghiệp trung học, trong mắt Vương An Toàn, Trình Trục căn bản không hề có kinh nghiệm về thương mại điện tử. Trình Trục còn chẳng có cửa hàng chứ đừng nói đến việc nhận được những đánh giá không tốt từ khách hàng.
Ngay cả ông chủ của nhà máy cũng bán tín bán nghi hỏi hắn bao nhiêu tuổi, còn hắn cứ nói nhăng nói cuội rằng mình sinh năm 1992.
Vương An Toàn nghi ngờ: “Bây giờ hỏi hắn năm 92 là năm gì, có khi hắn còn không trả lời ngay được.”
Nhưng khoan hãy nói, chỉ mời một điếu thuốc, thái độ của chủ xưởng đối với Trình Trục hoàn toàn thay đổi. Trình Trục gọi hắn là ông chủ, hắn cũng bắt đầu gọi Trình Trục như vậy. Ngoài ra, ông chủ trung niên miệng không ngừng kêu khổ với “ông chủ” thiếu niên: "Ông chủ, thật sự không có ai ép giá như ông đâu."
"Làm sao có thể? Đối với thứ tôi vừa đề cập, ông tuyệt đối sẽ có lợi nhuận với mức giá được đưa ra." Trình Trục trả lời ngay.
Hắn khá hài lòng với nhà máy này. Nguyên nhân rất đơn giản, nhà máy này quả thực đã đáp ứng được yêu cầu của hắn, có kết cấu nhưng không có chất lượng. Trình Trục luôn cảm thấy việc theo đuổi loại sản phẩm này giống như tất chân.
Nó trông có đầy đủ kết cấu và có cảm thấy mềm mượt khi chạm vào nó không?
Nếu đáp ứng các yêu cầu về thị giác và xúc giác thì chính là đạt yêu cầu. Về chất lượng, có thể thấy điều đó qua những đánh giá không tốt đã đề cập trước đó.
"Đôi khi phải coi thứ này như vật tiêu hao." Trình Trục trong lòng nói.
Đối với các sản phẩm quần áo, tỷ lệ hoàn trả tương đối cao. Rất nhiều khách hàng trả lại sản phẩm sau khi sử dụng. Ví dụ, sau khi mặc một lần, người ta sẽ trả lại trong thời gian có thể hoàn trả. Nhưng loại “vật phẩm hư hỏng” này thì khác, không dễ để trả hàng!
Cho dù da mặt bạn dày, lấy cương vị của bạn gái hoặc vợ ra trả lại. Điều kiện tiên quyết là sản phẩm không tổn hại một tí gì. Con mẹ nó đã dùng thành như vậy, bạn còn đòi trả hàng hoàn tiền, đầu óc có bệnh không?
Đây là một trong những lý do khiến tỷ lệ hoàn trả của mặt hàng này rất thấp.
"Đương nhiên, chất lượng không thể quá tệ." Trình Trục hiểu rõ điểm này.
Không thể quá tốt và cũng không thể quá tệ.
Lúc này, Trình Trục thấy chủ nhà máy sống chết không chịu lùi thêm một bước nên hắn lập tức dập điếu thuốc trên tay, bước vào nhà máy, chọn lấy sản phẩm mình thích.
“Đã vậy thì tôi không trả giá nữa. Thêm dây kéo vào mẫu quần này của tôi nhé?”
Người chủ nhà máy sửa bản thiết kế một chút rồi nói: "Thành giao!"
Vương An Toàn nhìn vị trí của Trình Trục chỉ, không khỏi quay đầu đi, nghĩ tới việc thêm một chiếc khóa kéo đẹp đẽ, nhịp tim bắt đầu tăng mạnh.
Trục ca làm sao có thể nói chuyện này một cách nghiêm túc như thế được! Khủng thật!
Hắn đột nhiên cảm thấy miệng mình có chút khô khốc, trong khi Trình Trục bên kia miệng lưỡi cực kỳ lưu loát.
Nguyên nhân rất đơn giản, Quán Vân hiện tại không tự chủ giống như sau này, chỉ một huyện nhỏ đã cung cấp cho cả một nửa quốc gia, thậm chí cả quần áo QQ của thế giới!
Quán Vân ngày nay chỉ có một số nhà máy tiêu biểu kiếm được nhiều tiền nhờ sản xuất mặt hàng này và cũng đang nhiều người đã bắt đầu làm theo.
Sau khi thương lượng giá cả, Trình Trục muốn chủ xưởng hỗ trợ phương thức [Drop Shipping] , hắn có chút không tình nguyện, cũng biểu thị chưa từng từng làm như thế. Trình Trục lại bắt đầu vẽ những “chiếc bánh lớn”, nói rằng hiện tại có nhiều nhà máy ở Trung Quốc đang làm như vậy, việc này có thể nâng cao khả năng cạnh tranh của nhà xưởng, blah blah… (1)
Trên thực tế, ở một mức độ nhất định, [dropshipping] đúng là một dịch vụ được sinh ra bởi chính sự cạnh tranh giữa các nhà xưởng. Cạnh tranh về sản phẩm, giá cả, rất nhiều thứ phải cạnh tranh… muốn chen chân vào thì bắt buộc phải mạo hiểm!
Đối với Trình Trục, điều này giúp tiết kiệm thời gian, công sức và chi phí. Quan trọng hơn là giảm áp lực tồn kho và giảm áp lực vốn.