Hắn lập tức nhớ lại lời chị Bành đã nói, có kẻ biến thái ở bên trong ký túc xá Cửu Viên chuyên lột sạch đồ người ta sau đó treo ngược lên.
Lục Nghiêu âm thầm cảnh cáo bản thân, hắn cần phải cẩn thận hơn, không thể để người khác phát hiện ra game mô phỏng thần linh trong máy tính của mình. Một khi ma quỷ và người chơi biết được, bọn họ chắc chắn sẽ cướp đoạt đạo cụ ma pháp của hắn, phát động công kích ngoài đời đối với hắn.
Hắn tìm một cái chậu hoa nhỏ, nói cho tùy tùng xương rồng:
- Không có sự cho phép của ta, bình thường mi không được động đậy, không được nói chuyện, mi chỉ là cây tiên nhân cầu, cứ yên ổn sống ở đây, biết chưa?
- Dạ thưa thần linh đại nhân.
Tùy tùng xương rồng cúi đầu.
Lục Nghiêu lại nhìn về phía người đang bị treo trên cột đèn đường. Có vẻ đã mệt mỏi nên người đó không giãy giụa nữa, các đặc điểm ở trên cơ thể cũng trở nên rõ ràng hơn nhiều.
Ánh đèn chiều xuống, người này mặc một chiếc áo ngực màu đen, chắc là phụ nữ. Ngoài ra người cô ta có hơi bẩn thỉu, trên da dường như cũng có rất nhiều vết máu.
Lục Nghiêu nhớ ra nhà hắn có một cái ống nhòm, dưới sự giúp đỡ của ống nhòm, hắn nhìn rõ cô gái đó hơn.
Hắn biết người bị treo ở dưới cột đèn. Người bị hại là thợ cắt tóc, làm việc ở một tiệm cắt tóc có tên là Model Fine Cut, tên khi làm việc của cô ta là Lisa, nhưng hắn không rõ tên thật là gì.
Bởi vì giá cắt tóc ở Model Fine Cut rất bình dân, gội cắt sấy khô chỉ tốn 15 tệ, Lục Nghiêu cũng thường xuyên tới đó để cắt tóc, cho nên cũng có chút ấn tượng với Lisa.
Cô ta có mái tóc nhuộm vàng, khoảng chừng 20 tuổi, nói chuyện nhỏ nhẹ, dù nói chuyện không ngừng nhưng cũng không khiến người khác cảm thấy chán ghét.
Sau khi Lisa được cảnh sát cứu xuống, cả người vẫn còn sợ hãi, cảnh sát không nói lời nào, đưa cho cô ta một chiếc áo khoác, người cô ta vẫn hơi đờ đẫn.
Ở trên cơ thể cô ta có rất nhiều ký hiệu cổ quái được vẽ bằng máu. Những ký hiệu kia trông giống như một loại chữ số Ả Rập, những ký hiệu này được liên kết lại với nhau, giống như một loại xiềng xích, tầng tầng lớp lớp quấn lấy cơ thể cô ta.
Cảnh sát đã phong tỏa hiện trường và đến gặp Lục Nghiêu để lấy lời khai.
Hắn kể lại đúng sự thật những gì mình nhìn thấy, chỉ là che giấu phần game mô phỏng thần linh và nghi thức ác quỷ.
Sau khi cảnh sát giải cứu và ghi chép xong, đã là hai giờ đêm.
Tay Lục Nghiêu cầm “Gậy Sức Sống” nên không hề buồn ngủ, thức đêm hoàn toàn không có vấn đề gì.
Hắn nhìn về phía chậu xương rồng ở trên bàn:
- Mi đã từng tới thế giới của chúng ta rồi sao?
- Đây là lần đầu tiên kẻ hèn mọn này tới thần giới của ngài. Sinh mệnh của ta là do thần Rừng ban cho, nhưng mà Thần giới của Thần Rừng có vẻ như khác với Thần giới của ngài, ở chỗ đó toàn là nước… Tôi quá nhỏ bé, hoàn toàn không thể giải thích được thần giới là một sự tồn tại như thế nào.
- Thần Rừng có dáng vẻ như thế nào?
- Không thể nhìn thẳng. Cũng là thần linh vĩ đại giống như ngài vậy, tôi không có cách nào hình dung được dáng vẻ của ngài, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một chút bóng dáng.
Lục Nghiêu lấy được một số thông tin tình báo từ trong miệng của xương rồng.
Tiên nhân cầu không có tên, nó là một trong số rất nhiều tín đồ do thần Rừng tạo ra, cả đời đều làm việc vặt ở trong thần điện. Thần Rừng đã tạo ra những tùy tùng xương rồng, ban ơn cho chúng vào thế giới pixel và không bao giờ triệu hồi bọn họ nữa.
Nó chỉ biết là ngôi đền đang dần dần đổ nát, có nghĩa là thần Rừng đã ngã xuống. Cuối cùng cây xương rồng cũng bị chôn vùi dưới đất theo sự sụp đổ của đền thờ. Rất nhiều năm sau đó nó được một người của bộ lạc Rừng Sâu đi tìm nấm và quả mọng đào lên.
Nhưng chỉ có các vị thần mới có thể điều khiển cây xương rồng, người bình thường không có cách nào có thể khiến nó khôi phục hình thái thật sự, chỉ có thể cảm giác được nó và những thực vật khác không giống nhau.
- Nếu mi là di vật do Thần Rừng để lại, vậy thì tên của mi là…”
Lục Nghiêu chỉ vào trán của xương rồng nhím nói:
- Tiểu Hỏa.