Từng người tí hon cầm đuốc trong tay còn lại của bộ lạc Rừng Sâu hiện lên dấu chấm than trên đỉnh đầu, chạy tứ phía trong chớp mắt.
Chỉ có bảy tín đồ đền thờ kia đang hiện ra biểu cảm tức giận trên đỉnh đầu:
- Thần linh trừng phạt! Thần linh trừng phạt!
- Các ngươi chọc giận thần linh rồi!
- Đừng chọc giận thần linh! Đây chính là kết cục của những kẻ báng bổ!
Lục Nghiêu thấy rất hài lòng. Có lẽ trong thời gian ngắn bộ lạc Rừng Sâu sẽ không đến gây phiền phức nữa, trừ khi bọn họ có người khác muốn thử cảm giác bị điện giật.
Hắn thả lỏng ra, cảm thấy cổ mình hơi đau nhức.
Trò chơi này không thao tác nhiều nhưng lại có một sức hút kỳ lạ, Lục Nghiêu vô thức chơi một mạch đến mười hai rưỡi đêm.
Mặc dù hơi lưu luyến nhưng hắn vẫn tắt máy tính, tắm rửa rồi lên giường đi ngủ, đằng nào mai hắn còn phải đi làm nữa.
Khi nằm trên giường, Lục Nghiêu mê man suy nghĩ.
Nếu như nói hắn có thể tạo ra thiên tai và có thể không ngừng đưa đồ vật ở thế giới thực ban cho loài người trong thế giới trò chơi, vậy thì hắn trong mắt người pixel tí hon thật sự không khác gì thần linh cả.
…
Ngày hôm sau Lục Nghiêu tan làm khá sớm. Hôm nay ông chủ ra ngoài nói chuyện với một khách hàng, nhân viên gia đình chuồn nhanh nên hắn cũng đi về sớm theo.
Về đến nhà, hắn nóng lòng muốn mở “Game mô phỏng thần linh” ra.
Khi hắn nhấn chọn [Tiếp tục trò chơi], màn hình pixel quen thuộc lại từ từ mở ra.
Hắn hơi thở phào nhẹ nhõm, lưu trữ tiến độ vẫn còn là được rồi.
Khi chú ý đến cảnh tượng trên màn hình, Lục Nghiêu hơi ngạc nhiên.
Bây giờ bên cạnh đền thờ đã có năm nhà tranh, trước mỗi nhà đều có một cánh đồng vuông. Con chuột kéo vào cánh đồng cho thấy trong đó trồng tỏi.
Dân số ở góc trên bên phải từ bảy người trở thành 30 người, điểm tín ngưỡng trở thành 25 điểm.
Lục Nghiêu tính toán một chút.
Hôm qua tiêu hao một phát [Tia chớp] thì điểm tín ngưỡng ban đầu chỉ còn 2 điểm bây giờ đã biến thành 25 điểm, tăng tổng cộng 23 điểm, và dân số tăng 23 người.
Điều này chứng tỏ suy đoán trước đó của hắn là đúng, trong tình huống thông thường, 1 cư dân mới sẽ mang đến 1 điểm tín ngưỡng.
Quan trọng hơn nữa là dù máy tính không bật thì trò chơi này cũng vẫn tiếp tục vận hành.
Lúc này trên màn hình có một thông báo mới.
-- Bề tôi của ngài đã đủ để thành lập một bộ lạc, ngài đặt tên nó là bộ lạc __.
Lục Nghiêu gõ một chữ “Tỏi”.
Theo cách đặt tên đơn giản của thời cổ đại, đặc sản của nhóm tín đồ này là tỏi được hắn ban cho, vì vậy gọi họ là bộ lạc Tỏi cũng rất hợp lý.
[Với kỳ tích và ban ơn của ngài, bộ lạc Tỏi đã chính thức được thành lập, Nghiêu thần điện cũng ngày càng được nhiều người phương xa biết đến.]
Có nghĩa là có thể thu hút người ngoại lai?
Lục Nghiêu tập trung sự chú ý của mình vào những người mới đến kia.
Hắn phát hiện 23 người pixel tí hon mới gia nhập hôm qua đều mặc áo lót làm từ da, hoàn toàn khác biệt với 7 người tí hon bản địa ngực trần chân đất trước đó.
Đó là người của bộ lạc Rừng Sâu.
Có vẻ như một số người pixel tí hon của bộ lạc Rừng Sâu đã gia nhập phe cánh điện thờ và định cư ở đây.
Trong lòng Lục Nghiêu vui vẻ.
Chiến thuật chớp nhoáng đêm qua đã đạt được hiệu quả nhanh chóng.
Không cần biết bọn họ sợ hãi hay là sùng bái, dù sao họ cũng đã thật sự bị hấp dẫn tới đây.
Sau khi dân số tăng lên, có sự phân công lao động đơn giản. Những người tí hon trong bộ lạc không còn bị giới hạn trong việc trồng tỏi và chăm sóc quả mọng, hai người tí hon trong số họ bắt đầu vào rừng săn bắn, còn có một người tí hon khác cố gắng bắt cá bằng tay không bên bờ sông.
Nói tóm lại, bộ lạc Tỏi vẫn đang ở giai đoạn xã hội nguyên thuỷ và tất cả các thành viên vẫn đang làm việc để kiếm thức ăn.
Lục Nghiêu ấn mở giao diện đền thờ rồi phát hiện tỏi vẫn còn ở trong máng [Ban ơn].
Hắn thoáng có chút tiếc nuối.
Thời gian làm mới của ban ơn có vẻ không ngắn.
Sớm biết có thể đem đồ vật từ thế giới thực vào thế giới pixel thì hắn đã chọn lúa mì, như vậy sẽ có thể bù đắp tình trạng thiếu lương thực của người pixel tí hon thời kỳ đầu. Hoặc hắn có thể gửi một bộ cung tên, người tí hon sẽ nắm vững kỹ thuật bắn tên, săn thú sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nếu họ lại đụng mặt bộ lạc Rừng Sâu thì cũng sẽ có khả năng chống trả.
Ánh mắt Lục Nghiêu dời xuống, bỗng nhiên nhìn thấy một thứ trước đó không có.
Bên trong máng [Tế phẩm] có thêm một vật màu đỏ.