CHƯƠNG 70: TA LÀ THIÊN TÀI
Winny: "Nếu như thật sự không được, đến lúc đó cha ta định dùng tiền mua cho ta một đám Linh Tinh, ít nhất cũng có thể tăng độ rèn luyện lên."
Trác Minh: "@Winny... Phú bà, đói đói, cơm cơm!"
Winny: " (mỉm cười.jpg) biến."
Vương Hương Hương:
"@Winny, vậy ngươi phải nhanh lên, dù sao cũng sắp thi đại học rồi."
Winny: "Hừm, ta biết rồi."
Vương Hương Hương: " (thở dài.jpg) ta cũng khó lắm luôn, muốn đánh vỡ khóa gien thì khó quá, vật tư ta cần, trong thời gian ngắn rất khó mà lấy được. Nếu như có thể đột phá lên chiến sĩ cấp một mà nói, không chừng có thể tranh vào top10 chiến sĩ gen của học viện."
Cố Ngọc: "Đây chính là đại lão à? Lúc chúng ta còn đang loay hoay tìm cách làm thế nào để sống sót, rời khỏi vùng đất Khởi Nguyên thì nàng đã bắt đầu cân nhắc vấn đề đánh vỡ khóa gen. Đều là người, tại sao lại cách biệt lớn vậy chứ? Sinh ra làm người, ta thật có lỗi. (khóc lớn.jpg)"
Winny: “Đây chính là đại lão à? Lúc chúng ta còn đang loay hoay tìm cách làm thế nào để sống sót, rời khỏi vùng đất Khởi Nguyên thì nàng đã bắt đầu cân nhắc vấn đề đánh vỡ khóa gen. Đều là người, tại sao lại cách biệt lớn vậy chứ? Sinh ra làm người, ta thật có lỗi. (khóc lớn.jpg)”
Trác Minh: “Đây chính là đại lão à? Lúc chúng ta còn đang loay hoay tìm cách làm thế nào để sống sót, rời khỏi vùng đất Khởi Nguyên thì nàng đã bắt đầu cân nhắc vấn đề đánh vỡ khóa gen. Đều là người, tại sao lại cách biệt lớn vậy chứ? Sinh ra làm người, ta thật có lỗi. (khóc lớn.jpg)”
Lục Duyên: “Đây chính là đại lão à? Lúc chúng ta còn đang loay hoay tìm cách làm thế nào để sống sót, rời khỏi vùng đất Khởi Nguyên thì nàng đã bắt đầu cân nhắc vấn đề đánh vỡ khóa gen. Đều là người, tại sao lại cách biệt lớn vậy chứ? Sinh ra làm người, ta thật có lỗi. (khóc lớn.jpg)”
Lục Duyên vẫn luôn ngó chừng màn hình, nhịn không được mà chọc học lại
Nhìn thấy tin nhắn của Lục Duyên, Trác Minh tò mò hỏi:
"Đúng rồi Duyên ca, độ rèn luyện của ngươi đến bao nhiêu rồi?"
Lục Duyên: "So với các ngươi thì ta thấp nhất, mới khoảng 10% thôi."
Vương Hương Hương: "?"
Winny: "?"
Cố Ngọc: "?"
Trác Minh: "?"
Lục Duyên hơi nghi ngờ: "Làm sao thế?"
Vương Hương Hương: "... CMN, ngươi mới thức tỉnh một tuần lễ mà? Sao đã nhảy lên 10% rồi?"
Cố Ngọc: "Sao lại nhanh vậy chứ?"
Trác Minh: "Tự nhiên ta có tí không hiểu là Duyên ca quá trâu bò hay là ta quá cùi bắp nữa."
Winny: "Tốc độ này đáng sợ vỡi, cứ theo đà này, còn khoảng hai tháng nữa là thi đại học, không phải là ngươi sẽ trùng kích cấp một luôn rồi à? (hoảng sợ. jpg)”
Lục Duyên: "Có lẽ hiệu suất ta hấp thu linh lực có tỉ lệ tương đối cao. Nghe người khác nói thì ta là thiên tài đấy."
Thật ra Tinh Linh mà hắn tiêu hao, có một phần lớn là dùng để bổ sung năng lượng bên trên Lập Phương Tiến Hoá đấy chứ.
Vương Hương Hương: "Nếu thật đúng là thế, vậy thì Lục Duyên ngươi đúng là một thiên tài, hơn nữa còn không phải là thiên tài bình thường đâu! Tốc độ của ngươi, có thể đuổi kịp đám con cháu trong mấy đại gia tộc rồi! Thật đấy, sau này anh mà được bảo trì xong, nhất định có thể thành đại lão! Nói không chừng có thể thành chiến tướng hoặc là chiến tôn nữa kìa!"
Trác Minh: "Chiến tôn? ! Đừu mớ! Đại lão tương lai lại đang ở ngay bên cạnh ta à?"
Winny: "Đại lão! Ta có thể ôm đùi sớm một tí không?"
Cố Ngọc: "Ôm cái chân nào cơ?"
Trác Minh: "? Lão Cố, ngươi không hài hoà rồi nhé."
Hài hoà: từ để thay những từ nhạy cảm trên các diễn đàn ở TQ
Winny: "?"
Cố Ngọc bị cấm ngôn 24 giờ.
Vương Hương Hương: "Được rồi, bây giờ yên tĩnh chút coi, sau đó đợi ta đánh tiểu Ngọc tử một trận."
Trác Minh: " (ngọn nến.jpg) (cầu nguyện.jpg) hi vọng người có chuyện."
Lục Duyên đọc mấy dòng tin nhắn, khóe miệng giật giật.
Lúc trước hắn không hề phát hiện, học sinh thức tỉnh gen chiến sĩ ở trong lớp mình, thật sự, ai cũng là nhân tài.
...
Sau đó mọi người lại tám nhảm thêm một lúc, nói đến những chuyện có liên quan tới vùng đất Khởi Nguyên.
Hai người Vương Hương Hương cùng Tào Ngôn là con cái trong gia đình có gen chiến sĩ, được người nhà trợ giúp, cuộc sống trôi qua rất khá.
Mấy người khác lại có chút khó khăn.
Đi vào vùng đất Khởi Nguyên thường chết khiêng ra.
Một năm qua, số lần sống sót bò ra ngoài khó lắm mới được hơn mười lần, tiến bộ khá chậm.
Đương nhiên, so với tu luyện bình thường thì vẫn nhanh hơn nhiều.
Dù sao, tốc độ hấp thu linh khí của phần lớn mọi người thật ra đều rất bình thường.
Dạng thiên tài giống như Lục Duyên thì không có nhiều đâu.
Đến khi sắc trời sáng dần, Lục Duyên out khỏi group chat, mở ra trang web, bắt đầu tìm kiếm tin tức về hung thú Sa Nham địa cung.
Hắn nhanh chóng tìm được bài post của một tân thủ.
Hung thú đồ giám Sa Nham thành
Hung giám đồ: sánh ảnh hung thú.
Ánh mắt Lục Duyên sáng lên, ấn mở bài bài post.
Sau đó sắc mặt của hắn lập tức đen thui.
Lại là post phải trả phí!
Một bài post mà đòi thu tận 3000 tệ!
"Ăn cướp hả trời? ! Có chết ta cũng không trả số tiền này đâu!"
Lục Duyên có tí không phục, thoát khỏi bài post, tiếp tục tìm kiếm.
Tìm suốt một lúc lâu, Lục Duyên cũng thấy được mấy bài liên quan tới hung thú ở Sa Nham thành, kết quả đều là post phải trả phí.
Cái đầu tiên vẫn là rẻ nhất.
Lục Duyên bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm lại bài đầu tiên.