Chương 67: [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm

Quan Hệ Của Chúng Ta Chỉ Là Hợp Tác?

Phiên bản dịch 5161 chữ

Rõ ràng trong bức ảnh chụp ngôi nhà không có ai, điều này khiến Cao Mệnh cảm thấy khó tin: "Cậu nhìn thấy cái gì?"

"Tám người đó đang nhìn anh, có già có trẻ, trên môi đều có vết máu, bọn họ đang nhìn canh." Vãn Thu nói rồi rời đi.

Đưa ánh mắt nhìn lại hình ảnh ngôi nhà, Cao Mệnh cảm thấy gáy lạnh buốt, cảm giác ớn lạnh sâu sắc không thể giải thích được, giống như có người thật sự đang nhìn chằm chằm vào hắn.

"Mùi thịt? Gia tộc bị diệt? Môi đầy máu? Thi thể từ từ phân hủy... Dựa vào những yếu tố này, hình như là huyết nhục tiên?"

Huyết nhục tiên không phải là một game do Cao Mệnh làm ra mà là một cuốn sách cũ hắn tìm được ở một tiệm sách ven đường, trong đó ghi lại một phương pháp thờ cúng bằng huyết nhục.

Vì phương pháp này quá kỳ quái và đáng sợ nên Cao Mệnh vô cùng ấn tượng.

Cái gọi là huyết nhục tiên chỉ là nghe có vẻ hay thôi, nếu thật sự làm theo phương pháp đó, những thứ bạn nuôi dưỡng chắc chắn sẽ không liên quan gì đến thần tiên.

Cao Mệnh biết cách phá game huyết nhục tiên, nhưng dù chiếm hết tiên cơ hắn cũng không bao giờ muốn nuôi thứ đó.

Có vài thứ, một khi đã động vào sẽ vĩnh viễn bị quấn lấy, đến ch.ết mới thôi,.

"Phải gi.ết những kẻ nuôi dưỡng kinh dị. Những kẻ như vậy quá nguy hiểm. Chúng sẽ dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của mình, không có chút nhân tính nào cả."

Thảm họa có thể đến bất cứ lúc nào. Khi các sự kiện dị thường xảy ra ngày càng thường xuyên, ngày càng có nhiều người phải đối mặt với chúng.

Một số người trong số họ sẽ chọn gia nhập Cục Điều tra sau khi trốn thoát và dùng mạng sống của mình để bảo vệ những người khác nhưng có những người sẽ chủ động quỳ rạp trước thế giới bóng tối và trở thành những tồn tại còn hung tàn hơn cả quỷ dữ.

"Một khi hiện tượng dị thường đạt đến cấp 4, nguy cơ mất kiểm soát sẽ tăng lên rất nhiều. Chúng ta phải tiêu diệt nó trước khi nó phát triển."

Thời gian cấp bách nên Cao Mệnh định ban ngày đến phố Tứ Thủy để tìm hiểu tình hình cụ thể.

"17, Vãn Thu, hai người cùng tôi đi đến một nơi." Cao Mệnh cầm chiếc ba lô đựng đầy di ảnh lên nói: "Miểu Miểu, cô ở lại văn phòng, có chuyện gì thì gọi cho tôi."

“Tôi đi cùng anh.” Chúc Miểu Miểu cũng đứng dậy: “Tôi sẽ không kéo chân mọi người đâu.”

"Kéo chân hay không không phải là vấn đề." Cao Mệnh đi về phía Chúc Miểu Miểu, khoảng cách giữa hai người chỉ có nửa bước: "Đó là vấn đề về sự tin tưởng, tôi có thể hoàn toàn tin tưởng cô không? Nếu mệnh lệnh của tôi xung đột với Cục điều tra, cô sẽ làm gì? Cô sẽ nghe ai?”

Chúc Miểu Miểu không ngờ Cao Mệnh lại hỏi vấn đề như vậy, làm lính cứu hỏa, phục tùng là nghĩa vụ bắt buộc, quy tắc là tiêu chuẩn.

"Trước tiên cứ nghĩ về nó rõ ràng đi..."

"Anh đã cứu tôi, tôi nghe anh." Chúc Miểu Miểu nghiêm túc nói.

"Lấy rìu của cô, đi thôi."

Tất cả thành viên trong tổ tập trung ở cửa sau của Cục điều tra, không ai từ các tổ khác can thiệp. Toàn Cục Điều tra đều biết tình hình của tổ 1, có người hả hê, có người cảm thông, có người nghĩ đến chính mình mà không khỏi thở dài. Từ khi sự kiện dị thường xuất hiện ở Hãn Hải, mọi người đều quá háo hức mong chờ một phen thắng lợi, họ cần hy vọng, dù chỉ một chút.

Khi xe chạy tới khu Đông, Nhan Hoa và Vãn Thu ngồi ở ghế sau đã đọc xong thông tin trong vòng đen, cũng đại khái hiểu được diễn biến dị thường.

Nhan Hoa trông hung dữ và đáng sợ nhưng gã rất kiên nhẫn với Vãn Thu, người cũng có một tuổi thơ bi thảm, sức mạnh của gã không bao giờ thể hiện với kẻ yếu.

Lấy điện thoại ra, không cần mở danh bạ, Cao Mệnh nhập vào một dãy số.

Tín hiệu máy bận vang lên hai lần mới có người trả lời, trong điện thoại vang lên giọng nói dịu dàng của một người phụ nữ: "Có cần tôi qua đó không?"

Cao Mệnh còn chưa kịp mở miệng, Tuyên Văn tựa hồ đã đoán được hắn muốn nói gì.

"Phố Tứ Thủy, khu Đông, tối nay chúng ta muốn làm chuyện lớn nên đến đây kiểm tra địa điểm trước."

"Chẳng phải anh nói là tham gia vào cục điều tra à? Sao giờ nói chuyện như côn đồ vậy?” Tuyên Văn dường như vẫn đang làm việc, âm thanh bàn phím của cô không ngừng lách tách qua điện thoại.

"Có người đang cho kinh dị ăn, giúp kinh dị nhanh chóng trưởng thành, nếu không ngăn chặn có thể sẽ vượt quá tầm kiểm soát." Cao Mệnh ngồi trên xe của cục điều tra, không tiện đi vào chi tiết: "Hai giờ nữa gặp lại. Tối nay chúng ta có thể thưởng thức một bữa no nê.”

"Được rồi, nhưng tôi vẫn còn có một câu muốn hỏi anh." Tiếng bàn phím của Tuyên Văn đột nhiên dừng lại, giọng nói của cô trở nên êm tai hơn.

"Vấn đề gì?"

"Tại sao anh gọi video cho Ngụy Đại Hữu mà chỉ gọi thoại cho tôi? Là vì tôi không đẹp trai bằng anh ấy? Hay là anh không muốn nhìn thấy tôi? Anh cho rằng chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác?”

"..." Cao Mệnh che điện thoại lại, nhìn xung quanh, Chúc Miểu Miểu đang nghiêm túc lái xe, Nhan Hoa và Vãn Thu đang đọc thông tin trên vòng đen, dường như họ đang làm việc khác nhưng cơ thể họ đều hướng về phía này. Cao Mệnh hơi nghiêng đầu: “Chúng ta còn phải từ từ tìm hiểu nhau.”

"Tôi thì bị trói tay chân, còn anh ở bên cạnh lại uống hai ly trà sữa, đây là thái độ muốn tìm hiểu sao?"

“Gặp mặt rồi nói chuyện.” Cao Mệnh cúp điện thoại, nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Bạn đang đọc [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm của Ngã Hội Tu Không Điều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    22d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!