Chịu đựng nỗi đau không thể tưởng tượng được, Cao Mệnh nghiến răng đi theo đội ngũ.
Mùi thịt trong hành lang tiêu tán đi rất nhiều, thay vào đó là mùi m.á.u tanh thoang thoảng.
M.á.u chảy trên bóng đen, một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm xuất hiện ở hành lang tầng năm.
Một con dao phay sắc bén chém vào cổ một điều tra viên, sau đó thi thể của người kia bị đẩy ra khỏi lan can, rơi xuống tầng dưới.
Sau khi thi thể va chạm với mặt đất và phát ra âm thanh, các điều tra viên đi phía trước mới nhận ra, họ dừng lại, kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt.
Cao ráo, ăn mặc bảnh bao, người đàn ông sinh ra đã có khí chất của một thượng vị giả, đôi mắt kiên định và sắc bén, như thể trên đời không có thứ gì có thể lay chuyển được ông ta.
Cao Mệnh đương nhiên là lần đầu tiên nhìn thấy đối phương nhưng trong m.á.u thịt của hắn dâng lên địch ý nồng đậm, hắn không biết đối phương đã làm gì nhưng trong đầu hắn không ngừng vang lên một thanh âm - gi.ết gã! Hắn phải gi.ết gã đó. Tư Đồ An!
“Cục trưởng, tượng Huyết Nhục Tiên đã bị đánh cắp, chúng ta đến muộn rồi.” Thanh Ca lạnh lùng trước mặt người khác lúc này đang cúi đầu, không dám nhìn vào mắt người kia.
"Không thể trách cậu, bức tượng kia vốn rất ma quái, cực kỳ khó đối phó." Người đàn ông đứng ở hành lang nhìn về phía các điều tra viên đang chen chúc ở góc tầng bốn và tầng năm: "Mọi người đều nhìn thấy tôi gi.ết một điều tra viên, mọi người có sợ không?"
Thấy không ai dám lên tiếng, người đàn ông nhặt một miếng thịt dưới đất ném trước mặt mọi người.
“Một số người ở đây gia nhập Cục vì người nhà đã bị quỷ gi.ết, một số gia nhập Cục vì muốn tìm người thân và bạn bè mất tích, một số gia nhập Cục vì bị thúc đẩy bởi ý thức công lý bên trong tâm hồn; mọi người đều là những người cứng rắn nhất, dũng cảm nhất nhưng sau khi thực sự gia nhập cục điều tra, mọi người mới phát hiện ra một sự thật cực kỳ tàn khốc."
Người đàn ông liếc nhìn từng điều tra viên: "Con người không có cách nào để chống lại ma quỷ. Mọi người chỉ là bia đỡ đạn anh dũng nhất mà thôi."
Những gì người đàn ông ở đầu bậc thang nói đều là sự thật.
"Nhưng bây giờ thì khác, tôi có thể cho các cậu một cơ hội." Người đàn ông chỉ vào miếng thịt trên bậc thang: "Mọi người có 50% cơ hội đạt được năng lực diệt quỷ, 50% cơ hội trở thành quỷ."
Lời này vừa nói ra, tất cả điều tra viên đều có chút động lòng, chỉ có những người từng lâm vào cảnh tuyệt vọng mới biết sức mạnh chống lại quỷ quý giá đến mức nào.
"Tại sao chúng tôi phải tin ông? Ông vừa gi.ết một điều tra viên trước mặt tất cả chúng tôi!" Có người tra hỏi, có người lo lắng.
“Tôi không cần lừa gạt ai cả, cũng không cần các cậu tin, khi cái ch.ết cần kệ, các cậu sẽ đưa ra lựa chọn.” Người đàn ông thu hồi ánh mắt: “Các cậu chỉ cần nhớ một điều, người đã cho các cậu lựa chọn là tôi, Tư Đồ An, Cục trưởng Cục điều tra khu Đông Hãn Hải."
Trong số các điều tra viên có mặt, có người đã từng nghe đến tên Tư Đồ An, khi mọi người còn đang do dự thì một điều tra viên bước ra, chộp lấy miếng thịt đẫm m.á.u trên mặt đất.
Mùi thịt và m.á.u trộn lẫn vào nhau, điều tra viên nhìn vết cắn trên miếng thịt hơi lưỡng lự.
Điều tra viên vừa bị gi.ết dường như đã ăn miếng thịt này, đáng tiếc lại không có được sức mạnh để chiến đấu với quỷ.
Kết hầu dịch chuyển, tất cả mọi người đều nhìn người thanh niên kia, đôi mắt cậu ta dần dần đỏ lên, đột nhiên cúi đầu cắn miếng thịt.
Nước thịt bắn tung tóe, chàng trai nuốt xuống, dường như chưa bao giờ được nếm món thịt ngon như vậy.
Chỉ trong vài giây, chàng trai đã ăn hết miếng thịt mà không hề có tác dụng phụ gì.
Tơ m.á.u trong mắt dần nhiều hơn, cậu ta cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh, dường như nghe thấy điều gì đó nên bịt tai lại, ngồi xổm trên mặt đất.
"Gi.ết chúng! Gi.ết hết chúng!"
Đột nhiên, giọng nói của một người khác phát ra từ miệng chàng trai trẻ, những chữ cái màu đen lần lượt phát ra từ ngực trái cậu ta, như thể chúng sắp xé nát trái tim cậu ta vậy.
Cậu ta lăn lộn trên mặt đất, các điều tra viên khác cố gắng giúp đỡ nhưng lại bị tấn công ngược lại, rõ ràng là chàng trai này chọn liều ch.ết.
Kéo dài tròn ba phút, chàng trai ngã xuống đất, trong cổ họng không còn phát ra âm thanh nào khác, ngoại trừ mấy chữ đen kỳ lạ ở ngực, dường như không có gì khác biệt so với trước đó.
Chậm rãi đứng dậy, chàng trai lau mồ hôi trên mặt, ngơ ngác nhìn bốn phía: “Thành công rồi sao?”
“Cậu đã làm được.” Thanh Ca kéo thanh niên về sau: “Quỷ ăn người, người ăn thịt, thịt ăn quỷ. Cậu chưa thành quỷ, đương nhiên hiện tại cũng không còn là người.”
"Nhưng ngoài đau đớn ra, tôi không cảm thấy có thay đổi nào khác?"
"Đau đớn là sức mạnh." Thanh Ca rút ra con dao sắc bén ra, đâm vào lòng bàn tay của chàng trai trẻ, cảnh tượng bất ngờ này khiến mọi người sợ hãi.
Chàng trai ôm tay và hét lên nhưng Thanh Ca lại ném con dao trong tay ra trước mặt cậu ta: "Đi qua hành lang. Có một ma nữ dị hóa ở lối vào tầng năm của tòa nhà B. Hãy sử dụng con dao này gi.ết cô ta."