Chương 115: [Dịch] Hắc Ám Vương Giả

Là Hắn!

Phiên bản dịch 7085 chữ

CHƯƠNG 115: LÀ HẮN!

Địch nhân đến từ sau lưng!

Thời khắc bộ mặt đau nhức kịch liệt, giống như bản năng, trong đầu Linda cực tốc vận chuyển nghĩ rất nhiều thủ đoạn để đối phó với Đỗ Địch An.

Nàng không nhịn được kêu lên thảm thiết, nhanh chóng giơ kiếm trong tay lên đỡ trước ngực, đồng thời tay kia buông ra để cơ thể rơi xuống tự do.

Độ cao ba tầng, thể chất của nàng phối hợp với kỹ xảo giảm lực cũng không đến nỗi bị thương.

Sau khi hạ xuống, Linda trước tiên nhìn lại hướng mũi tên phóng tới, nơi đó là một tòa cao ốc khác cách cao ốc nàng đang đứng một con đường. Bất quá độ cao tòa cao ốc kia không bằng bên này, cũng vì nguyên nhân như vậy khiến bản năng của nàng cho rằng địch nhân mai phục ở tòa đại lâu cao nhất này mà không chọn tòa cao ốc thấp hơn ở bên cạnh.

Mặc dù nhìn liếc qua một chút nhưng nàng vẫn là chú được mũi tên là từ mái nhà phía dưới bay tới.

Địch nhân ngay trên mái nhà!

Lúc nàng ngẩng đầu nhìn lại, vừa tầm nhìn chỗ vách tường trên mái nhà có một đạo thân ảnh nho nhỏ đứng lên giương cung, nhanh chóng cài tên, một lần nữa nhắm bắn nàng!

- Như thế nào. . . lại là hắn!

Khi Linda nhìn thấy gương mặt của thân ảnh ấy lập tức có chút phát mộng, kinh hãi trong lòng thậm chí làm cho nàng quên đi cả đau đớn trên mặt.

Vô luận như thế nào nàng cũng không nghĩ tới, người mà mình chuẩn bị dùng "Lược thi tiểu kế" giết chết sẽ xuất hiện ở ngoài cự bích, hơn nữa còn xuất hiện trước mặt nàng, truy tung nàng, mai phục nàng, thậm chí suýt chút nữa giết chết nàng!

Vèo!

Mũi tên Phá Không bay tới, thanh âm vun vút khiến nàng bừng tỉnh, vội vàng lấy kiếm đón đỡ.

Tại thời khắc này, thể chất Trung cấp Thú Liệp giả cùng kiếm thuật cao siêu của nàng lập tức được thể hiện ra. Tuy phản ứng có chậm nửa nhịp, nhưng khi mũi tên bay đến phụ cận vẫn bị một kiếm của nàng chặt đứt, mũi tên rơi gãy trên mặt đất.

Lúc này Đỗ Địch An tiếp tục bắn ra mũi tên thứ ba, cũng không cần ngắm, giống như hắn rất tự tin vào trình độ tiễn thủ của mình.

Bất quá Linda cũng không chú ý điểm này, nhìn thấy mũi tên thứ ba nhanh chóng mà phóng tới, sắc mặt của nàng biến hóa, biết rõ đứng ở chỗ này tùy ý để cho Đỗ Địch An xạ kích cuối cùng cũng không phải phương án tốt nên vội vàng quay người trốn sau đại lâu.

Ai ngờ vừa bước vào cao ốc, lòng bàn chân của nàng lập tức bước vào khoảng trống.

Khi vừa bước hụt, nàng đã kịp phản ứng nhanh chóng nhấc chân. Nhưng tại thời khắc nàng nhấc chân lên, từ vách tường sụp đổ có một đạo dây thường bắn ra cuốn lấy chân nàng. Dây thừng này là một cái thòng lọng, hơi dùng lực sẽ thắt chặt lại.

Cùng lúc đó dây thừng đột nhiên dựng thẳng lên. Thân thể Linda lập tức bị kéo ngược lên trên.

Chỉ một thoáng bối rối, nàng đã lấy lại tinh thần lập túc huy kiếm chặt đứt sợi dây thừng.

Chỉ là khi dây thừng bị chặt đứt đồng thời tầng trệt bên đầu kia sợi dây cũng rơi đè xuống nàng.

Nàng vội vàng lăn người né tránh, nghe được tiếng đá rơi xuống ngay chỗ nàng vừa đứng vang lên một tiếng thật lớn,tro bụi bốc lên, sắc mặt nàng trắng bệch, cực kì kinh hãi cùng phẫn nộ.

Nàng đường đường là một Trung cấp Thú Liệp giả lại bị một nhân vật mới gài bẫy xuýt chết. Nếu không phải nàng kịp thời phản ứng chặt đứt dây trói, hoặc là chậm một nhịp thôi, hòn đá kia tất nhiên sẽ rơi trúng nàng.

Phải biết rằng trên mặt nàng vẫn đang bị mũi tên xuyên qua, nếu hòn đá kia rơi trúng mũi tên tác động lên vết thương thì nàng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa!

Đỗ Địch An nhìn thấy bẫy rập của mình không có tác dụng, không khỏi khẽ nhíu mày. Trong lòng có một chút kinh hãi cùng bất đắc dĩ, Trung cấp Thú Liệp giả vô luận là thể chất hay là kinh nghiệm chiến đấu xa xa đều vượt qua người thường.

Linda che mặt lại, ngực hơi phập phồng đứng trên cao ốc trước gắt gao nhìn vào tòa nhà đối diện nơi Đỗ Địch An đang đứng. Nàng không dám lại tiến vào cao ốc sau lưng tránh né nữa rồi, ai biết được bên trong đó còn bẫy rập gì. Nàng đang thân mang trọng thương, hơn nữa mấy lần công kích vừa xong đã vượt quá dự kiến của nàng khiến đáy lòng nàng có chút ám ảnh. Thà rằng ở lại đây vung kiếm đón đỡ còn hơn.

Nàng tin tưởng Gree cùng thiếu nữ ngăm đen đã phát giác được tình huống bên này. Đối phương chỉ có một người, có nàng chỉ huy thì hai người Gree cùng thiếu nữ ngăm đen có thể tùy tiện bắt giữ Đỗ Địch An!

Nhưng mà, nàng lại nhìn thấy Đỗ Địch An thu hồi cung tên, quay người. . . Chạy.

Chạy?

Đả thương ta liền muốn chạy?

Bẫy rập vô dụng, chiêu số dùng hết rồi, ngươi liền muốn chạy? !

Nàng tức giận đến độ thân thể hơi rung động, bắp thịt trên mặt tác động lên vết thương, kịch liệt đau nhức làm cho sát ý của nàng nổi lên như điên. Nhưng nàng vẫn nhịn được xúc động đuổi theo, đầu tiên đáy lòng có một chút băn khoăn, lo lắng đây có phải cái bẫy hay không. Thứ hai giờ phút này nàng bị thương quá nặng, nếu không rút mũi tên ra nhất định phải lấy một tay vịn lại để phòng lúc chạy không ngừng lay động, vậy thì quả thực là sống không bằng chết.

Hơn nữa, nàng cảm giác được trên mũi tên có độc huyết, từ mùi hôi quen thuộc này có thể đoán được là huyết dịch bôi lên Hành Thi.

Nàng cắn chặt răng, từng chút một rút mũi tên ra. Lúc rút đến gai ngược của mũi tên, móc vào da thịt mềm mại trong miệng của nàng, đau đến độ nước mắt nàng nước nàng nhanh chóng rơi xuống đấy. Tuy đây không phải là vết thương trí mạng nhất mà nàng gặp phải, nhưng tuyệt đối thương thế thống khổ nhất!

Cuối cùng nàng cắn răng một cái, rút mạnh mũi tên ra. Nàng nhanh chóng lấy ra hộp y tế từ bên hông, tự mình băng bó tránh lưu lại tai hoạ ngầm cùng nhiễm trùng.

Lúc này Gree cùng thiếu nữ ngăm đen đã chạy tới, nhìn thấythương thế nghiêm trọng trên mặt Linda đều rất ngạc nhiên.

- Mau đuổi theo, tuyệt đối không thể để cho hắn chạy!

Linda dùng khác một bên khoang miệng khác hàm hồ nói ra.

Gree cùng thiếu nữ ngăm đen liếc nhau, nhanh chóng đuổi theo Đỗ Địch An.

- Thứ hắn bôi lên chính là Phệ Cốt Thử huyết, đáng chết!

Gree nhún cái mũi, nghe được tiếng Đỗ Địch An trèo tường xuống từ một bên cao ốc khác, lúc này cũng không vào cao ốc, nói một tiếng với thiếu nữ ngăm đen rồi vượt qua cao ốc đuổi theo.

Lúc trước hắn ngửi được mùi Phệ Cốt Thử trên tòa lầu cao này nhưng lại không để ý. Phệ Cốt Thử là tiểu ma vật bình thường, tùy ý có thể thấy được, nhưng hắn thế nào đều không nghĩ tới được đây lại là phương thức đối phương ẩn thân!

Mà chính mình truy tung chỉ là một mục tiêu giả thay thế! Thậm chí có khả năng ngay từ đầu mục đích của đối phương đã cố ý cho hắn cảm giác bị truy tung rồi!

Nghĩ tới những điều này, trong lòng Gree phát lạnh.

Chờ hai người vây quanh góc, đột nhiên Gree biến sắc, vội vàng nói:

- Mau đuổi theo, hắn muốn bỏ chạy!

Thiếu nữ ngăm đen sững sờ, còn chưa hiểu gì nhưng tốc độ vẫn nhanh hơn, đồng thời cảnh giác quét mắt ra chung quanh đề phòng có bẫy rập.

- Đáng chết!

Đuổi theo được nửa đường, Gree không nhịn được tức giận mắng một tiếng, nói với thiếu nữ ngăm đen còn chưa hiểu gì:

- Lúc trước hắn giam cầm ba con Phệ Cốt Thử, vừa chạy đến điểm tụ hợp là mùi của chúng hòa vào nhau. Hiện tại những Phệ Cốt Thử này phân tán ra chạy, chúng ta phải chia ra đuổi theo mới được!

Thiếu nữ ngăm đen không khỏi kinh ngạc.

Bạn đang đọc [Dịch] Hắc Ám Vương Giả của Cổ Hi

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    78

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!