CHƯƠNG 56: VIRUS TU TẬP THỂ?
Ánh mắt ba người Đỗ Địch An cùng Sam, Rage đồng loạt đặt vào viên cầu màu xanh đậm này không khỏi ngơ ngẩn, bên trong đầu lâu... Rơi ra một viên viên cầu?
Độ tròn của quả cầu này chính là độ tự nhiên hoàn mỹ, hơn nữa nhan sắc xanh đậm u nhã, hiển nhiên không phải vật gì trong tổ chức đầu cứng đờ, ngược lại giống một viên cầu kim loại màu lam.
Có điều trong đại não sinh vật sao lại có kim loại?
Đỗ Địch An kinh nghi bất định nhưng không mạo muội lấy tay đụng vào, mà dùng đoản kiếm đâm nhẹ vào quả cầu này một cái, mũi kiếm đâm vào lập tức trượt, viên cầu bị đẩy lăn xuống đoạn cổ của hành thi.
Quá cứng! Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ động, hoạt tính của vật cứng tương đối kém, tốc độ truyền nhiễm cũng chậm, hơn nữa sẽ không thẩm thấu giống như chất lỏng, hắn có găng tay cách ly, nếu quả thực đụng vào hẳn là không có gì đáng ngại, lúc này đưa tay nhặt lên.
Lúc trảo vừa đến viên cầu này xanh đậm, toàn thân Đỗ Địch An liền giật lên một cái, thần kinh ngón tay liền truyền đến một cảm giác, đó chính là lạnh!
Rét lạnh cực độ!
Tựa như đang nắm một quả băng cầu, hắn không khỏi nghĩ đến tiên huyết đông lạnh bên trong thi thể hành thi này, chẳng lẽ cũng là bởi vì viên cầu xanh đậm này?
Lúc này hàn khí dường như lan tràn, theo viên cầu xanh đậm mà leo đến cách tay Đỗ Địch An, hắn cảm giác nhiệt độ cả cái cánh tay đều cấp tốc giảm xuống, dần trở nên cứng ngắc, không khỏi phóng viên cầu xanh đậm về bên tay kia, cùng lúc đó Đỗ Địch An cảm giác toàn thân đều lạnh lẽo, giống như mình đang ở vào "Hắc tuyết quý" hàn lãnh.
- Làm sao có thể, cứ xem như hai cánh tay đang ôm một khối băng thì cũng chỉ là tay đông lạnh mà thôi, làm sao có thể toàn thân đều cảm thấy lạnh, cảm giác hơi lạnh bốc lên từ lòng bàn chân.
Đỗ Địch An giật mình, cái này giống như chơi tuyết cầu mùa đông, nhiều nhất là tay lạnh nhưng thân thể lại ấm áp, mà giờ khắc này hắn lại cảm giác toàn thân đều rét run, tựa như toàn thân đều dán một khối băng lạnh.
Hắn lập tức để viên cầu xanh đậm kia xuống mặt đất, hai tay xoa vào nhau, lúc này mới cảm giác ấm áp được mấy phần, nhưng rất nhanh liền cảm thấy bụng cồn cào đói khát, từ lúc đến bên ngoài vách tường cho tới bây giờ hắn vẫn chưa ăn gì, hắn cố nhịn một chút, ép cảm giác đói bụng xuống, nhìn xem viên cầu xanh đậm này một cách ngờ vực khó hiếu, bỗng nhiên hắn nghĩ tới một nguyên nhân.
- Hút nóng!
Đỗ Địch An tỉnh ngộ lại,
- Viên châu xanh đậm này sẽ hấp thu nhiệt lượng, tựa như diêm tiêu bên trong hắc hỏa dược, diêm tiêu chẳng những là một trong những nguyên liệu của hắc hỏa dược, mà còn có thể chế băng, ở cái thế giới này, đại đa số thuật sĩ luyện kim đều chỉ lợi dụng diêm tiêu để chế băng, nhưng không ai phát hiện ra rằng hỗn hợp lưu huỳnh của diêm tiêu có thể phát nổ..."
Diêm tiêu chế băng, là bởi vì hấp thu nhiệt lượng trong nước, cho nên nước kết thành băng.
Mà hắn vừa rồi cảm giác toàn thân đều bị rét run, hiển nhiên viên châu xanh đậm này cũng có cùng công năng hút nóng như diêm tiêu, nếu như chộp trong tay, liền sẽ hấp thu nhiệt lượng từ cánh tay, rồi từ đó hấp thu nhiệt lượng toàn thân, nhiệt độ cơ thể cũng sẽ giảm xuống theo, khi giảm xuống tới một mức độ nhất định thì nhịp tim ngừng đập mà chết cóng.
- khó trách nhiệt độ thân thể những hành thi này thấp như vậy, thì ra là vật này đang dở trò quỷ, thế nhưng, thứ này từ đâu tới, tại sao lại xuất hiện trong đầu hành thi?
Trong lòng Đỗ Địch An tràn ngập hiếu kỳ, nếu nói là có người thực sự đặt bên trong đầu óc của bọn nó, đương nhiên là điều không thể, dù sao hành thi nhiều như vậy, xâm nhập vào từng con cần bao nhiêu tinh lực cùng thời gian?
- Nếu như không phải do người vậy thì chính là tự mình sinh trưởng, thế nhưng, mặc dù hành thi là bị virus cảm nhiễm, chung quy thân thể cũng là huyết nhục, làm sao có thể sinh trưởng ra dạng vật cứng như như kim loại, hơn nữa còn có đặc tính kì quái như thế?
Trong lòng Đỗ Địch An kỳ quái, lúc này trên bậc thang đột nhiên nhảy xuống một bóng người, lập tức kinh động đến mấy người trong phòng.
Chờ sau khi thấy rõ chính là Migcan, mấy người mới thở phào nhẹ nhõm.
Migcan thấy ba người, cũng thở phào nhẹ nhõm, tức giận nói:
- Hù chết ta, kém chút còn nghĩ đám các ngươi ở phía dưới đã xảy ra chuyện gì.
Sam vò đầu nói:
- Ta nhìn Địch An giải phẫu nhập thần, quên thông báo cho ngươi.
Rage kịp phản ứng, vội vàng nói:
- Ngươi xuống, còn những cái hành thi kia đâu?
Migcan trợn mắt trừng một cái, nói:
- Đương nhiên lại trở về rồi, ta mệt chết được, các ngươi ai đổi một chút đi.
- Để ta đi.
Sam nhìn qua đầu lâu của hành thi kia bị chém xuống, chỉ cảm thấy dạ dày lăn lộn từng trận, lập tức nói.
Đỗ Địch An bị Migcan ngắt ngang dòng suy nghĩ, tiếp tục suy nghĩ một chút nhưng không có đầu mối, không khỏi thở dài, không còn tiếp tục đào sâu về phương diện này nữa, trước mắt sống sót mới là điều trọng yếu nhất, bỗng nhiên, nhãn tình hắn sáng lên, lập tức nói với Rage cùng Migcan:
- Đi theo ta, dưới lầu.
Hai người hơi nghi hoặc một chút, nhưng cũng đi theo.
Đỗ Địch An đi xuống dưới lầu thấy đám hành thi phía ngoài kia đều bị dẫn rời đi, lập tức lén lén lút lút chạy đến góc rẽ, dùng đoản kiếm chém hai cái đầu của hành thi sau đó mang theo đầu của bọn nó nhanh chóng chạy về cao ốc, gặp Migcan cùng Rage lập tức cười cười nói:
- Không có việc gì, đều đã chết.
Migcan hoảng sợ nói:
- Từ bao giờ lá gan của ngươi lớn như vậy?
- Thích ứng là được.
Đỗ Địch An nói một câu rồi quay người về trên lầu, y theo phương pháp lúc trước bổ hai cái đầu hành thi này ra, như hắn sở liệu, bên trong lại có một viên cầu xanh đậm giống nhau như đúc.
Lúc cắt đến đầu thứ ba, Đỗ Địch An bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, lúc này liền ngưng phương pháp cắt chém thô bạo lúc trước, mà là thuận theo vị trí xương sọ vỡ ra, chậm rãi đẩy đầu ra, rất nhanh, liền trông thấy cảnh tượng bên trong đầu, không ngoài dự liệu của hắn, tổ chức não bên trong đầu lâu này cực kỳ lạnh buốt giống như là đông lạnh, mà viên cầu xanh đậm kia, chính là nằm bên trong tổ chức não.
Nhưng đại khái bởi vì xương sọ bị đập nứt, viên cầu xanh đậm chỗ tổ chức não cũng có chút tổn hại, Đỗ Địch An cẩn thận tìm kiếm trong chốc lát, rất nhanh liền hiểu được, viên cầu xanh đậm này, chính là nguyên nhân chủ yếu khống chế hành động của hành thi!
Cái gọi là phá hư đầu lâu chính là có hai nguyên lí có thể đánh giết hành thi, thứ nhất chính là phá hư trung khu thần kinh bên trong đầu lâu, để đầu lâu không cách nào chi phối được thân thể, thứ hai chính là phá hư viên cầu xanh đậm này cùng tổ chức não bên trong đầu lâu!
Đơn giản mà nói viên cầu xanh đậm này tựa như một cái noãn sào bên trong tổ chức não, cũng không phải là nhất định phải phá hủy đầu mới có thể đánh giết hành thi, chỉ cần là chấn động mãnh liệt làm văng viên cầu xanh đậm từ bên trong tổ chức não ra, để viên cầu xanh đậm cùng noãn sào trong vách thần kinh mất đi liên lạc thì có thể đình chỉ hành động của hành thi, cũng chính là giết chết hành thi!
Sau khi hiểu rõ điểm ấy, Đỗ Địch An càng nghi hoặc, cái viên cầu xanh đậm này rốt cuộc là vật gì, vì sao lại sinh trưởng trong đầu hành thi, chẳng lẽ là virus chế tạo ra? Nói như thế, viên cầu xanh đậm này há không phải chính là virus ngưng tụ?
Nghĩ đến điểm này, Đỗ Địch An lập tức dùng vải vóc nhặt những viên cầu xanh đậm, bọc thành một viên cầu lớn bằng nắm đấm sau đó đưa cho Migcan cùng Rage hai viên, nói:
- Thứ này có thể hấp thu nhiệt độ cơ thể, giúp nhiệt độ cơ thể chúng ta hạ thấp xuống, nhưng đừng nắm quá chặt, nó sẽ hút sạch nhiệt độ cơ thể, để bên trong ba lô là tốt nhất.
Migcan cùng Rage ngạc nhiên nhìn hai viên này, Migcan hiếu kỳ nói:
- Đây là cái gì?
- Không biết, nhưng sau khi nhừn Thú Liệt Giả kia giết chết hành thi đều sẽ đào vật này trong đầu bọn chúng ra, hẳn là có giá trị phi thường, nếu không những thợ săn này sẽ không làm ngơ trước những vật Hoàng Kim vật như vậy mà đi móc lấy vật này.
Đỗ Địch An nói, hắn từng gặp qua không ít hành thi đầu bị bổ ra, trong đầu đều không có cái này, có thể thấy được đều đã bị Thú Liệt Giả nhặt đi.
Migcan kinh hãi nói:
- Ngươi nói Thú Liệt Giả giết chết hành thi chính là vì cái này?
- Có lẽ vậy.