Chương 18: [Dịch] Hắc, Yêu Đạo .

Quái cốt phong.

Phiên bản dịch 8310 chữ

Tổ khiếu, Trầm Nguyệt hồ yên tĩnh không gợn sóng, sau khi tiêu hao hết toàn bộ sức mạnh được phản hồi từ Hồng Vân, Trương Thuần Nhất rốt cuộc ngừng lại quá trình tu luyện.

Trăng sáng treo cao, tản ra ánh sáng rực rỡ, bên trong mi tâm tựa có hổ nằm, mặc dù chỉ phác họa đơn giản, nhưng lại có thần ý ẩn giấu bên trong.

“Ước chừng đem tu vi Hồng Vân tăng lên tới một trăm năm mươi năm là ta có thể chân chính phác họa ra Thần Hổ chi hình.”

Đánh giá Ngọa Hổ, trong lòng Trương Thuần Nhất có một ước đoán đại khái.

Tu hành của Tu tiên giả Tán Nhân Cảnh chính là khóa thất phách, lớn mạnh thần hồn, tích súc lực lượng thần hồn càng thâm hậu, phẩm chất Thần Thai kết xuất có thể càng cao, cuối cùng Âm Thần sinh ra tự nhiên càng cường đại hơn.

So với truyền thừa bình thường, Thái Thượng Long Hổ quan cần tu luyện giả khắc họa chân hình ngũ hổ nhị long trong bảy phách, cái này tuy cần tu luyện giả hao phí nhiều tinh lực cùng tài nguyên hơn, nhưng mang đến lại là nội tình thâm hậu cùng căn cơ vững chắc, có thể cho tu luyện giả đi trên con đường càng xa, thậm chí cái này quan hệ đến Tán Nhân Cảnh đột phá Chân Nhân Cảnh, đây là loại khác biệt giữa truyền thừa trực chỉ trường sinh cùng truyền thừa bình thường, này chính là ưu thế của Thái Thượng Long Hổ quan.

“Hồn phách tẩy luyện xong, kế tiếp đi xem Hồng Vân đi.”

Nhìn thoáng qua Trầm Nguyệt hồ dưới chân, tán đi thần niệm, ý thức của Trương Thuần Nhất trở về hiện thực, tu vi Hồng Vân lại đột phá, hắn muốn thử phản ứng của Thiên Quân lô một chút, nhưng bây giờ cũng không phải là một thời cơ thích hợp, lúc này tâm thần hắn có chút mệt mỏi, Hồng Vân cũng cần phải rèn luyện một chút để có thể thích ứng với chuyện tu vi đột nhiên tăng lên.

Thời gian trôi qua, nhoáng một cái đã qua ba ngày, trong ba ngày này bởi vì gió xuân thổi qua dẫn tới nhiệt nghị dần dần lắng xuống, nhưng mọi người trong bất tri bất giác đối với Trương Thuần Nhất càng thêm kính sợ, loại thủ đoạn này ở trong mắt bọn họ không khác gì thần tiên, ngay cả Trường Thanh Tử lúc trước tựa hồ cũng không có năng lực như vậy.

Sáng sớm, trên đại thanh nham, khi tia nắng đầu tiên buông xuống, kết thúc tu hành Hô Hấp pháp, Trương Thuần Nhất ngay từ đầu đã dẫn dắt Hồng Vân rèn luyện pháp thuật.

“Hồng Vân, Quái cốt phong.”

Nhìn Hồng Vân trôi nổi bên người, Trương Thuần Nhất lập tức đạt chỉ lệnh.

Nghe vậy, thúc giục yêu lực, Hồng Vân đánh thức lực lượng pháp chủng · Hô Phong.

Hít vào, há to miệng, hít sâu một hơi, thân thể bành trướng cực nhanh, tròn vo như một quả bóng, thân hình Hồng Vân tại thời khắc này nhiễm lên một vệt kim sắc chói mắt.

Hô, nhắm ngay vách núi cao ngang người bên cao lớn tảng đá, Hồng Vân chầm chậm phun ra một hơi.

Cuồng phong nổi lên, bên trong có kim sắc du động chói mắt, sắc bén như đao, trong nháy mắt cắt khối đá xanh cao bằng người thành từng khối đá nhỏ cỡ lòng bàn tay, rơi vào sâu trong vách núi, lộ ra phong mang.

Đối mặt với kim phong như vậy, tảng đá lớn cứng như sắt thép còn như vậy huống chi là thân thể máu thịt, một khi gặp phải trong nháy mắt sẽ bị chém thành thịt nát.

Nhìn một màn như vậy, Trương Thuần Nhất hài lòng gật gật đầu, trải qua mấy ngày huấn luyện, Hồng Vân đối với khống chế Hô Phong càng thêm mạnh.

Hô phong hoán vũ hoàn chỉnh là đại thần thông truyền thừa của Long Hổ Sơn, có được lực lượng cải thiên hoán địa, khống chế tự nhiên không phải mưa gió bình thường, mà là mưa quái gió dị trong thiên địa.

Trung phẩm pháp chủng - Hô Phong tuy rằng còn lâu mới chống đỡ được uy năng của tiên thuật nhưng cũng phi phàm, người luyện hóa có thể mượn lực lượng của pháp chủng - Hô Phong sinh ra liên hệ với ba loại quái phong trong thiên địa, khống chế lực lượng của chúng, mà cụ thể là loại nào thì tùy người mà khác nhau.

Sau khi luyện hóa pháp chủng · Hô Phong, bởi vì tư chất cùng tu vi bản thân không đủ, Hồng Vân cũng không có trực tiếp nắm giữ ba loại quái phong, mà chỉ có hai loại, theo thứ tự là xuân phong cùng Quái cốt phong, về phần loại thứ ba lúc nào có thể nắm giữ liền phải xem cơ duyên.

Xuân phong ẩn chứa sinh cơ của xuân, có thể làm cho cây khô gặp xuân, Quái cốt phong lại có thể thu nạp kim khí tự do trong thiên địa, sắc bén như đao, am hiểu phá giáp, có được lực sát phạt cường đại, hai loại gió đều có thần dị riêng.

“Đúng vậy, thử Tiểu Vân Vũ Thuật xem.”

Nghe được Trương Thuần Nhất khích lệ, Hồng Vân vui mừng khôn xiết, lập tức dẫn động lực lượng pháp chủng - Tụ Vũ, chỉ chốc lát sau mây mù tràn ngập, trên bầu trời nổi lên mưa phùn lất phất.

Tu vi tăng cường, phạm vi Tiểu Vân Vũ Thuật của Hồng Vân bao trùm trở nên càng thêm rộng.

Lẳng lặng nhìn một màn này, Trương Thuần Nhất cảm thấy hài lòng. Hiện tại Hồng Vân có được ba pháp chủng, pháp chủng hạ phẩm - Tụ Vũ, pháp chủng hạ phẩm - Khu Vụ cùng với pháp chủng trung phẩm - Hô Phong.

Nguyên bản Hồng Vân chỉ là một tiểu yêu vật không đáng chú ý, năng lực của hai viên pháp chủng hạ phẩm đều rất bình thường, nhưng sau khi có được pháp chủng trung phẩm - Hô Phong lập tức phát sinh biến hóa về chất, vô luận là phụ trợ hay là chính diện chiến đấu đều có tiến bộ nhảy vọt.

Dựa vào năng lực của pháp chủng hô phong, Hồng Vân của hắn cũng coi như đã đứng ở trung thượng tầng so với tiểu yêu trăm năm a. Dù sao phần lớn yêu vật có thể có được pháp chủng hạ phẩm đã không tệ rồi, bình bình thường thường mới là chuyện bình thường.

Mặt trời mọc rồi lại lặn, một ngày này Hồng Vân liền vượt qua trong quá trình rèn luyện pháp thuật, mỗi khi yêu lực của nó hao hết, chính là khi sức cùng lực kiệt thì Trương Thuần Nhất sẽ thu nó vào Nội Cảnh địa Trầm Nguyệt hồ, như vậy không bao lâu nó lại có thể vui vẻ nhảy nhót, đau đớn về sau cũng là một loại khoái hoạt.

Ban đêm, trời không trăng, bông tuyết như lông ngỗng tung bay, tùy ý truyền bá đủ loại cảm xúc thê lương lạnh lẽo.

Trúc viên, tĩnh thất, nhập định quan tưởng, Trương Thuần Nhất mang theo Hồng Vân cùng nhau tiến nhập nội cảnh địa.

Yêu hóa, đi tới Trầm Nguyệt hồ, Trương Thuần Nhất lần nữa đứng xem trước mặt Thiên Quân Lô.

Yêu lực sôi trào, Trương Thuần Nhất vừa đem nó cuồn cuộn không ngừng rót vào trong Thiên Quân lô.

Một điểm bạch quang sáng lên, lúc đầu là ánh nến phiêu diêu, sau đó sáng chói như minh châu. Trong nháy mắt này, tâm thần Trương Thuần Nhất hoàn toàn bị dẫn dắt đi vào.

“Đây là hỏa chủng trong lò luyện đan?”

Phục hồi tinh thần lại, nhìn biển lửa trắng tinh liên tiếp thiên địa trước mắt, như bức tường tinh khiết, tâm thần Trương Thuần Nhất khó có thể giữ bình tĩnh.

“Đây là khảo nghiệm sao?”

Tiếp nhận được phản hồi của biển lửa, trong lòng Trương Thuần Nhất có điều hiểu ra.

Nơi đây là nội bộ của Thiên Quân Lô, có truyền thừa đan đạo của Long Hổ Sơn, biển lửa phân mười hai tầng, khảo nghiệm cường độ thần hồn cùng tạo nghệ luyện đan của tu luyện giả, mỗi vượt qua một tầng đều có thể đạt được một bộ phận truyền thừa đan đạo của nó.

“Thái Thượng Đan Kinh.”

Khẽ thì thào, hơi chút trầm tư, Trương Thuần Nhất vừa tới gần tầng màn lửa thứ nhất, trong nháy mắt, thân hình của hắn bị biển lửa nuốt hết.

Nóng, không chỉ có nóng rực, càng là nóng lòng, Trương Thuần Nhất có thể cảm giác rõ ràng ý niệm trong đầu đang điên cuồng vận chuyển, phảng phất như ngựa hoang mất khống chế.

“Lòng ta bất động, không cảm thấy không mê man.”

Quan tưởng long hổ, tâm thần quy nhất, Trương Thuần Nhất trong nháy mắt trói buộc tâm cảnh của mình, cũng thẳng đến lúc này hắn mới có tinh lực quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Chung quanh đều là hư vô trống vắng, chỉ có một cây cầu lửa vượt ngang hư không, hắn đứng ở một đầu, mà một đầu khác thì có một cái đan đỉnh.

Hiểu rõ tình thế khảo hạch, trong lòng không chút do dự, Trương Thuần Nhất vừa bước lên Hỏa Diễm Thiên Kiều đi về phía một đầu khác.

Ngọn lửa phun ra nuốt vào, đốt cháy thần hồn. Trương Thuần Nhất cảm nhận được sự thống khổ thật sự, nhưng hắn cũng không dừng bước chân lại. Chẳng biết từ lúc nào, cảm giác nóng rực đã biến mất, từng màn ảo giác bắt đầu xuất hiện trước mắt Trương Thuần Nhất. Nhưng Trương Thuần Nhất vẫn luôn bất động, bước chân không ngừng ngừng tiến về phía trước.

Chỉ luận cường độ thần hồn, Trương Thuần Nhất vừa mới khóa một phách tự nhiên không tính là quá mạnh, nhưng hắn tu luyện mấy chục năm tâm cảnh vẫn là không tệ, hơn nữa trải qua mạt pháp, đối với cơ hội tu đạo Trương Thuần Nhất càng cảm thấy quý trọng, trong lòng có kiên trì, thần tự nhiên trở nên cường đại lên.

Bạn đang đọc [Dịch] Hắc, Yêu Đạo . của Ngã Thị Hạt Hỗn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    3mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!