Chương 51: [Dịch] Hắc, Yêu Đạo .

Tử chủng.

Phiên bản dịch 9340 chữ

Trong Trầm Nguyệt hồ, Thiên Quân Lô mở ra một đường, bốn đạo quang hoa từ đó bay ra, rơi vào trong tay Trương Thuần Nhất, trong đó pháp chủng có ba viên, gồm Quỷ Bộ, Lịch Huyết Trảo, Mê Tình, đều là hạ phẩm, Tụy Yêu Đan có một viên, nội uẩn tu vi ba mươi năm.

Trong Trúc viên, giao Tụy Yêu đan cho Hồng Vân luyện hóa, nhìn ba viên pháp chủng còn lại trong tay, Trương Thuần Nhất trong phút chốc rơi vào trầm tư.

Hai pháp chủng Quỷ Bộ và Lịch Huyết Trảo đều là pháp chủng thuộc tính âm, Hồng Vân và Lục Nhĩ đều không thể dung hợp, giá trị có hạn. Thứ khiến Trương Thuần Nhất thật sự cảm thấy hứng thú là Mê Tình pháp chủng.

“Sức mạnh của pháp chủng này đang xói mòn.”

Xác nhận mình không có cảm giác sai, sâu trong nội tâm Trương Thuần Nhất nổi lên gợn sóng.

“Đây là một tử chủng.”

Đầu ngón tay hơi dùng sức, khiến pháp chủng giống như hạt sen trong tay hóa thành tro bụi, Trương Thuần Nhất vừa xác nhận suy đoán của mình.

Pháp chủng là vật hội tụ từ thiên địa đạo ngân, mỗi một hạt đều là cá thể độc lập, nhưng có một số pháp chủng đặc thù lại có thể lấy lực lượng của mình diễn sinh ra tử chủng, lực lượng của tử chủng tương thừa với lực lượng của pháp chủng nguyên sinh, chỉ có điều phẩm giai sẽ thấp hơn không ít, hơn nữa tử chủng có lực lượng trời sinh đã bị pháp chủng nguyên sinh áp chế, rõ ràng có phân chia cao thấp.

Yêu vật luyện hóa tử chủng cũng có thể đạt được pháp thuật thần thông, nhưng điều kiện tiên quyết là đạt được chủ nhân pháp chủng nguyên sinh tán thành, bằng không lực lượng của tử chủng sẽ tiêu tán.

“Xem ra sau lưng nữ quỷ áo đỏ thật sự có một thế lực không nhỏ, một viên pháp chủng có thể phân hoá tử chủng tất nhiên có phẩm giai không thấp, có khả năng rất lớn là thượng phẩm pháp chủng.”

Nhìn lòng bàn tay trống rỗng, ý niệm trong lòng Trương Thuần Nhất không ngừng chuyển động.

Phủi xong tạp niệm trong lòng, nhìn thoáng qua sắc trời, Trương Thuần Nhất quay người đi vào đan phòng.

Bồi dưỡng đến bây giờ, Hồng Vân đã có thể tự vận chuyển Xan phong ẩm lộ quyết, mà Lục Nhĩ thì như một khối bọt biển không ngừng hấp thu các loại võ học Trương Thuần Nhất lưu lại cho nó, muốn học quán thông bách gia, mượn năng lực thần cơ diễn võ dung luyện ra võ học thích hợp nhất với mình.

Dưới tình huống như vậy, Trương Thuần Nhất rốt cục có thể rút ra một ít thời gian làm chuyện của bản thân, tuy chưa tìm được yêu vật phụ trợ luyện đan, khó có thể chân chính luyện chế linh đan, nhưng cho tới nay Trương Thuần Nhất cũng chưa từng bỏ xuống chuyện này.

“Người luyện đan trước luyện tâm.”

Trước lò lửa, tâm thần Trương Thuần Nhất yên lặng, vô dục vô cầu.

Thú than bị đốt cháy, ngọn lửa ố vàng bốc lên, tay bấm ấn quyết, lực lượng thần hồn bắt đầu khởi động, Trương Thuần Nhất bắt đầu vận chuyển Linh Xà Khống Hỏa thuật.

Từ khi ở trong Thiên Quân Lô đạt được truyền thừa của Khống Hỏa Thuật này, Trương Thuần Nhất một mực chăm học không ngừng, đến hôm nay đã có chút thành tựu.

Ngọn lửa phun ra nuốt vào, từ nóng nảy đi về phía bằng phẳng. Một con rắn nhỏ màu đỏ to bằng đầu ngón tay cái từ trong ngọn lửa bốc lên đã có đầy đủ lân giáp, sinh động như thật. Chỉ có một thiếu sót duy nhất là trong hai mắt ảm đạm vô quang, không có thần thái.

Mặc dù nói tính chất của phàm hỏa ôn hòa, dễ khống chế hơn xa so với hỏa diễm của yêu vật, nhưng trong thời gian ngắn Trương Thuần Nhất có thể làm đến tình trạng bây giờ đã đủ để thấy thiên phú của hắn.

Ấn quyết chuyển biến, miệng rắn phun ra ngọn lửa màu vàng nhạt, dưới sự khống chế của Trương Thuần Nhất bắt đầu thiêu đốt đỉnh lô. Nhiệt độ ngọn lửa này đã vượt qua cực hạn của phàm hỏa.

Khói khí màu đỏ như tơ từ trên thân lò lửa phát ra, đợi khi lò lửa nhen nhóm hoàn tất, Trương Thuần Nhất ngay từ đầu đưa vào dược liệu, bắt đầu luyện chế đan dược.

Cũng không lâu lắm, đan hương gợn sóng, một lò Ngọc Tham Hoàn được Trương Thuần Nhất nhẹ nhõm luyện thành, đây là hắn chuẩn bị cho Lục Nhĩ, sau khi có Linh Xà Khống Hỏa Thuật, luyện chế dược hoàn phàm tục hắn càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Đóng gói đan dược xong, không rời đi, suy tư một chút được mất của mình trước đó, Trương Thuần Nhất lại khai lò luyện đan, cứ như vậy lặp đi lặp lại, đối với hắn mà nói đây cũng là một loại tu hành, mỗi một lần thành công cùng thất bại đều sẽ trở thành tích lũy trên con đường luyện đan của hắn.

Luyện đan là một con đường khó học khó tinh, chỉ là nghiên cứu lý luận là không đủ, phải có đầy đủ thực tiễn mới được, chỉ có thông qua không ngừng thử nghiệm mới có thể chính thức nắm chắc quan khiếu luyện đan.

Mặt trời lặn về tây, ánh sáng mặt trời ảm đạm, đan khí trong đan phòng mờ mịt, dập tắt lò lửa, Trương Thuần Nhất ngừng lại.

“Dược Vương bang.”

Nhìn thoáng qua dược tài trên kệ còn thừa không nhiều lắm, hắn xoa xoa mi tâm, cất kỹ lò đan dược cuối cùng. Trương Thuần Nhất vừa mới đi ra khỏi đan phòng.

Mà ngay khi Trương Thuần Nhất đắm chìm trong tu luyện, ở Trân Thú các trong Bình Dương quận thành xa xôi, một cuộc nói chuyện có liên quan đến hắn đang triển khai.

“Mục quản sự, đây là Liễu Phương từ huyện Trường Hà vừa mới đưa tới, ta có chút không quyết định được, đặc biệt tới thỉnh giáo.”

Ánh nến chập chờn, trong một gian phòng trang trí thanh nhã, một vị trung niên bụng phệ phụng hướng đối diện lão giả ngồi trên ghế đầu, chắp tay. Lão giả râu tóc bạc trắng, tuổi tác đã không thấp, nhưng sắc mặt hồng nhuận, hai mắt đặc biệt có thần, không thấy chút nào già nua.

Nghe nói như thế, lão giả nảy sinh một chút hứng thú.

“Thứ gì, lấy tới cho ta xem một chút.”

Nghe vậy, trung niên vội vàng đưa tới một hộp gỗ lớn chừng bàn tay.

Mở ra, thấy rõ đồ vật bên trong, trong mắt Mục quản sự lóe lên một đạo tinh quang.

“Pháp chủng? Đây là thứ hiếm có a.”

Đưa ra hai ngón tay, vê lên một vật giống như hạt sen, Mục quản sự phát ra một tiếng cảm thán.

“Đều là pháp chủng hạ phẩm, một viên là Hổ Dược, một viên là Toái Phong Trảo, đáng tiếc.”

Cẩn thận phân biệt một chút, xác nhận hai pháp chủng loại, Mục quản sự phát ra một tiếng thở dài.

Nghe nói như thế, trung niên triêu phụng vội vàng khom người thi lễ một cái.

“Quản sự pháp nhãn như đuốc, theo Liễu Phương nói, chính là hai viên pháp chủng này.”

Nghe vậy, Mục quản sự không thèm để ý chút nào khoát tay áo.

“Thứ này từ đâu mà có?”

Buông hộp gỗ xuống, dời ánh mắt từ trên người pháp chủng, Mục quản sự mở miệng.

Quy mô Trân Thú các trong Bình Dương quận thành tự nhiên lớn hơn nhiều so với huyện Trường Hà, nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu là yêu thú con non, tài liệu yêu thú các loại, lui tới phần lớn đều là tu tiên giả, chẳng qua cho dù là pháp chủng qua tay hàng năm như vậy trên thực tế cũng không nhiều, cái này tất nhiên có liên quan với phương hướng Trân Thú các kinh doanh, nhưng cũng đã chứng minh pháp chủng thưa thớt.

Mặc dù nói ở trong Tu Tiên Giới có không ít người có được thủ đoạn bồi dưỡng cùng luyện chế pháp chủng, nhưng loại thủ đoạn này phần lớn nắm giữ ở trong tay một ít thế lực lớn, rất ít chảy ra, mà Thiên Địa tự nhiên thai nghén pháp chủng muốn đạt được lại cần mấy phần vận khí.

Mấu chốt nhất chính là tu tiên giả sau khi đạt được pháp chủng phần lớn sẽ lựa chọn dùng để tăng cường thực lực, cho dù không thích hợp cũng sẽ giữ lại trong tay, tìm cơ hội trao đổi với người khác, trên thực tế trực tiếp lấy ra bán đi cũng không nhiều.

Nghe được lời này của lão giả, trung niên thần sắc nhất thời nghiêm lại.

“Quản sự, hai viên pháp chủng này là Trương Thuần Nhất của Trường Thanh Quan huyện Trường Hà đưa tới, muốn trực tiếp bán cho Trân Thú Các.”

Nói xong, lấy ra một phong thư, trung niên triều phụng đưa tới.

Nghe vậy, lông mày nhíu lại, trên mặt Mục quản sự lộ ra một tia kinh ngạc.

“Trường Thanh quan, ta nhớ được chủ nhân Trường Thanh quan hẳn là Trường Thanh Tử mới đúng.”

Đối với Trường Thanh quan, Mục quản sự cùng là tu tiên giả vẫn còn có chút ấn tượng, mà sau khi xem xong tin tức ghi lại trên thư, vẻ kinh ngạc trên mặt Mục quản sự càng thêm nồng đậm.

“Trường Thanh Tử đã chết, người này trong lúc nguy cấp hắn đã tiếp nhận cơ nghiệp Trường Thanh quan, rõ ràng vừa mới bước lên tiên lộ không lâu lại ra tay chém giết một con quỷ vật tu vi ba trăm năm.”

“Trương Thuần Nhất, con thứ của Trương gia Bình Dương trấn, xem ra cũng có chút khí vận.”

“Hắn muốn bán giá bao nhiêu?”

Thu xong thư tín, Mục quản sự lần nữa mở miệng.

Nghe vậy, trung niên cung phụng biết rõ đơn buôn bán này đã thành, mà hắn làm người qua tay, chỗ tốt tự nhiên không thể thiếu.

“Hắn không nói rõ, để cho Trân Thú các tự định giá.”

Nghe nói như thế, trên mặt Mục quản sự lộ ra một nụ cười sang sảng.

“A, rốt cuộc là Trương gia tử, dù là từ nhỏ được nuôi dưỡng ở trên núi, tác phong làm việc cũng khác tán tu bình thường rất lớn.”

“Đã như vậy, pháp chủng · Hổ Dược ra giá mười viên hạ phẩm linh thạch, pháp chủng · Toái Phong Trảo ra giá ba mươi viên hạ phẩm linh thạch.”

Tay vân vê chòm râu, suy nghĩ một chút, Mục quản sự làm ra quyết định.

Bình thường một gốc nhất phẩm linh dược giá cả là một viên hạ phẩm linh thạch, nhị phẩm linh dược là khoảng mười viên, cụ thể giá cả sẽ vì chủng loại có chút lệch lạc, pháp chủng tuy hiếm có, nhưng hắn đưa ra cái giá này đã có đủ, bởi vì hai viên pháp chủng này trên thực tế không xuất sắc, chênh lệch giữa hạ phẩm pháp chủng và hạ phẩm pháp chủng ưu tú trên thực tế cũng rất lớn.

Nghe vậy, trung niên hướng phụng khom người xác nhận, hắn hiểu được đây là Mục quản sự có lòng muốn giao hảo cùng vị Trương Thuần Nhất kia.

Bạn đang đọc [Dịch] Hắc, Yêu Đạo . của Ngã Thị Hạt Hỗn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    18d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!