Long Hổ sơn, Trúc viên, nơi này là nơi đầu tiên được sửa chữa.
Trong ao sen, từng viên đan dược từ tay Trương Thuần Nhất rơi xuống hồ, dẫn tới rất nhiều thanh ngọc lý ngoi lên tranh đoạt, mà ngay lúc này trên mặt nước bỗng nhiên nổi lên gợn sóng, một con cá chép lớn màu vàng kim dài nửa cánh tay thảnh thơi bơi tới.
Phát giác được Trường Tu Long Lý đang bơi tới gần, không ít Thanh Ngọc Lý tự phát tán đi, đây là sợ hãi xuất phát từ bản năng sinh mệnh, nhưng còn có một số Thanh Ngọc Lý vẫn như trước đang bất tri bất giác tranh đoạt những đan dược rơi xuống kia.
Sau khi tới gần, nhìn mấy con cá chép xanh ngăn ở trước mặt mình, không khách khí, Trường Tu Long Lý trực tiếp vung vẫy cái đuôi của mình.
Rầm rầm, đuôi tuy nhẹ nhành nhở nhắn, lúc vung vẩy lên lại tựa như vung búa, Trường Tu Long lý chỉ vừa mới khẽ động một cái, dòng nước xiết dưới mặt nước bỗng nổi xoáy lên, mà theo đuôi của Trường Tu Long lý rơi xuống, mấy con cá chép xanh như gặp phải trọng kích, trong nháy mắt bị đánh bay, lật ngược trên mặt nước, bụng trắng phơi ra, nhìn qua như không còn sống được nữa.
Mà những con Thanh ngọc lý còn lại cũng nhao nhao bị kinh hãi, trong nháy mắt chui vào trong nước, không biết trốn đi nơi nào.
Khi không còn cá nào tranh đoạt với mình nữa, há miệng, trong nháy mắt Trường Tu Long lý nuốt mấy viên đan dược vừa mới rơi xuống vào bụng, sau đó liền ở chỗ này xoay quanh không đi, chờ Trương Thuần Nhất tiếp tục đút ăn.
Sau khi Trương Thuần Nhất đặt nó vào nuôi trong ao sen này, Trường Tu Long lý cũng không vì đổi chỗ mà không thích ứng, ngược lại còn rất thảnh thơi, bởi vì nó phát hiện nó là thứ lợi hại nhất trong hồ nước này, ngoại trừ thiên địa linh cơ hơi yếu một chút, không có gì không tốt cả. Hiện nay nó đã là bá chủ của hồ nước này.
Trên hành lang, nhìn thấy một màn như vậy, Trương Thuần Nhất nhíu mày.
Linh thú tuy rằng khác với yêu thú, cũng không có mở ra trí tuệ chân chính, cũng không có sinh ra yêu cốt, cũng không có thần thông pháp lực, nhưng trải qua thiên địa linh cơ tẩy lễ, thể phách của chúng nó vẫn được tăng cường, nói như vậy linh thú phẩm giai càng cao thể phách càng cường hãn, giống như Trường Tu Long lý là tứ phẩm linh thú này, nó hất đuôi xuống, ngay cả một người cũng có thể bị đánh chết, càng không cần phải nói những con thanh ngọc lý kia.
“Hồ đồ, thật sự cho mình là bá chủ một phương?”
Nhìn Trường Tu Long lý dương dương đắc ý, nấn ná không đi, kình lực bao bọc, Trương Thuần Nhất cầm trong tay một viên đan dược bắn ra ngoài.
Dưới sự bao bọc của Minh Kình, đan dược như đậu đồng, mang theo đại lực nặng nề đập vào đầu Trường Tu Long Lý, khiến nó lập tức bị đụng choáng, bụng trắng lập tức xẹp xuống. Nhưng chỉ trong nháy mắt, nó lại khôi phục lại, vung đuôi lên, một bọt nước bắn lên, sau đó nhanh chóng chui vào đáy nước, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Đến giờ khắc này nó làm sao còn không rõ, ở trong hồ nước này nó cũng không phải là bá chủ chân chính, còn có gia hỏa so với nó càng lợi hại hơn đang ẩn giấu đi.
Nhìn Trường Tu Long lý giả vờ ngất, giả chết, sau đó là chạy trốn, cả quá trình đều là bộ dáng nước chảy mây trôi, vừa nhìn đã biết không ít chuyện, Trương Thuần Nhất lắc đầu bật cười.
Chỉ tiếc thiên địa có cân bằng, càng là vật có cấp độ càng cao càng khó thành yêu. Pháp khí như thế, linh dược cũng như thế. So sánh với dã thú bình thường, tỷ lệ thành công hóa yêu của linh thú thấp hơn rất nhiều. Linh thú phẩm giai càng cao càng như vậy. Bằng không Trường Tu Long lý biểu hiện ra cơ linh đến vậy, nếu hóa yêu thì cũng rất thú vị.
Không để ý tới Trường Tu Long lý đang đào tẩu, nhìn bốn con thanh ngọc lý đang phơi bụng trắng, lấy cần câu, móc câu không ra, kình lực lưu chuyển, Trương Thuần Nhất nhất đem chúng nó câu lên.
“Xem ra mấy ngày kế tiếp chỉ có thể ăn cá.”
Nghĩ đến thức ăn mấy ngày kế tiếp, Trương Thuần Nhất lắc đầu, cũng chính vào lúc này, Trương Trung vội vã từ bên ngoài đi vào.
“Thiếu gia, đây là tin cầu viện của huyện lệnh gửi tới.”
Chuyện quá khẩn cấp, không nói thêm gì, Trương Trung đưa một phong thư tới trước mặt Trương Thuần Nhất.
Nghe vậy, thần sắc Trương Thuần Nhất khẽ biến.
Mở phong thư ra, cẩn thận quan sát, trong lúc nhất thời Trương Thuần Nhất sinh ra một loại cảm giác hoang đường, hắn mới có chút động ý lo lắng, không nghĩ tới nhanh như vậy đã được nghiệm chứng.
“Nhanh hơn một chút so với dự đoán.”
Hiểu rõ đầu đuôi sự tình, Trương Thuần Nhất nhẹ giọng nỉ non.
Đại Thanh Sơn cách huyện Trường Hà khá xa, tốc độ của đàn phong lang mặc dù tương đối nhanh, nhưng cũng không nên vừa tối hôm qua đã đến huyện Trường Hà, trừ phi bọn chúng đã rời khỏi Đại Thanh Sơn trước khi Địa Long xoay người.
“Trung thúc, truyền lệnh xuống, để cho hộ vệ đội tăng cường tuần tra xung quanh địa giới Long Hổ Sơn, đề phòng yêu vật có khả năng lẻn vào, ba cái thôn trang cũng phải điều động nhân thủ phối hợp, sau khi phát hiện dị thường, cũng không cần chống cự, lập tức báo cáo cho ta.”
Đặt thư trong tay xuống, Trương Thuần Nhất lập tức hạ lệnh.
Nếu đàn phong lang có thể xuất hiện ở huyện thành Trường Hà, như vậy những yêu vật khác cũng có khả năng xuất hiện ở phụ cận Long Hổ Sơn. Theo tình huống hiện tại mà xem, bên trong Đại Thanh Sơn tám chín phần mười là xuất hiện biến cố gì, bằng không bầy phong lang sẽ không dễ dàng rời khỏi Đại Thanh Sơn như thế, đối với lang đàn mà nói, hoàn cảnh nơi đó so với bên ngoài tốt hơn nhiều.
Nghe nói như thế, thần sắc Trương Trung khẽ biến, hắn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
“Vâng, thiếu gia, ta sẽ lập tức phân phó xuống dưới.”
Thần sắc ngưng trọng, Trương Trung biểu lộ thái độ của mình.
Nhìn thấy Trương Trung như vậy, Trương Thuần Nhất hài lòng gật đầu.
“Trung thúc, ta vẫn cần phải đi huyện Trường Hà một chuyến, nếu như ở nơi này thật sự xảy ra biến cố lớn gì, nhớ rõ trước tiên cho ta biết.”
Trước khi đến, Trương Thuần Nhất lại dặn dò một câu, Trương Trung khom người đáp vâng.
“Đúng rồi, tiểu gia hỏa Trang Nguyên kia hiện tại thế nào?”
Lúc chuẩn bị rời đi, trong lòng đột nhiên nghĩ đến Trang Nguyên được mình mang về núi, Trương Thuần Nhất mở miệng hỏi một câu.
“Hồi bẩm thiếu gia, tiểu tử Trang Nguyên này hiện tại đã tỉnh rồi, không khóc không nháo, chỉ là thường xuyên ngẩn người.”
Nhỏ giọng kể ra, nghĩ đến trạng thái Trang Nguyên biểu hiện ra, Trương Trung khẽ nhíu mày, mà lúc này Trương Thuần Nhất lại mở miệng.
“Tiểu tử này vừa mới mất đi tất cả thân nhân, hiện tại chính là thời điểm yếu ớt nhất, mẫn cảm nhất, còn phải phiền toái Trung thúc hao tâm tổn trí nhiều hơn, ở phương diện này ngươi so với ta có kinh nghiệm hơn.”
Nghe Trương Thuần Nhất nói vậy, trên mặt Trương Trung lộ ra một tia ý cười hiếm thấy, bởi vì từ trình độ nào đó mà nói Trương Thuần Nhất chính là hắn nuôi lớn.
“Xin thiếu gia yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt Trang Nguyên, sau đó sẽ dạy hắn tập viết, luyện võ, tạo một cơ sở tốt cho việc tu hành sau này.”
Sau khi Trương Thuần Nhất giao Trang Nguyên cho hắn, hắn đã có một quy hoạch tương đối đầy đủ đối với tương lai của Trang Nguyên, dù sao nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tiểu tử này rất có thể là đệ tử đầu tiên Trương Thuần Nhất thu nhận.
Nghe vậy, Trương Thuần Nhất hài lòng gật đầu, Trương Trung làm việc vẫn rất đáng tin.
Xử lý xong những việc vặt vãnh, không trì hoãn nữa, Trương Thuần Nhất nhẹ nhàng xuống núi.
Mà giờ khắc này, trong huyện Trường Hà lại đang bận rộn khí thế ngất trời, dưới sự đồng tâm hiệp lực của mọi người, một ngày một đêm trôi qua, tường thành huyện Trường Hà được mọi người gia cố một lần, hiệu suất cao trước kia không chỉ một lần.
Cùng lúc đó, ở sau khi Cổ Tự Đạo đưa ra treo thưởng với giá cao, càng ngày càng nhiều du hiệp bắt đầu hướng huyện thành hội tụ, trong đó còn có mấy vị tu tiên giả, nhưng tu vi cũng không cao, một người mạnh nhất mới là Tỏa Nhị Phách, còn lại đều là khóa một phách, chỉ có thể nói có còn hơn không.