Biên giới biển lửa, khí tức nóng rực đang tràn ngập.
Nghe được Dư Trường Thủy cảnh cáo, Cổ Tự Đạo cùng Du Chính Toàn lấy một loại ánh mắt kinh nghi bất định đánh giá Bạch Thiên Phong, giờ này khắc này bọn họ mới phát hiện dưới khí tức của người này phát ra còn cất giấu một tia quỷ khí không dễ phát hiện.
Nhưng người quỷ khác đường, người chính là người, quỷ chính là quỷ, hai bên làm sao có thể nói chuyện với nhau?
“Hóa ra là một con miêu yêu, chẳng trách có thể tìm được ta?”
Ánh mắt xẹt qua Dư Trường Thủy cùng Miêu Yêu, trên mặt Bạch Thiên Phong lộ ra vẻ chán ghét không che giấu chút nào, nói xong một đám hỏa tuyến từ đầu ngón tay của hắn bắn ra, bắn về phía Miêu Yêu.
Miêu, nguy cơ khó tả bao phủ, cả người xù lông, nhảy một cái, miêu yêu nhảy lên đầu tường, tránh được tia lửa này.
“Cổ đại nhân, mấy con Anh Quỷ này chỉ sợ không đơn giản, yêu vật của ta đang sợ nó.”
Nhìn chằm chằm Bạch Thiên Phong, thần sắc Dư Trường Thủy ngưng trọng.
Tu vi của Miêu yêu đã 150 năm, mặc dù không cao, nhưng vẫn mạnh hơn Anh Quỷ, tình huống bình thường, số lượng Anh Quỷ tuy nhiều, nhưng còn không đến mức để Miêu yêu sợ thành như vậy.
Nghe vậy, Cổ Tự Đạo và Du Chính Toàn thần sắc cũng ngưng trọng lên.
Trên thực tế, dù Dư Trường Thủy không nói, trong lòng bọn họ cũng có cảnh giác, dù sao không ít quỷ vật đều có năng lực mê hoặc lòng người, nhưng có thể chiếm thân người thành của mình lại ít càng thêm ít.
“Cổ huynh, chúng ta cùng ra tay đi.”
Một con rắn dài chừng ba trượng, thân khoác quang giáp lóng lánh, phun ra lưỡi rắn màu đỏ tươi, đang vờn quanh người Du Chính Toàn, chợt thấy hắn mở miệng nói.
Nghe nói như thế, Cổ Tự Đạo gật đầu, sau đó một bút hạ xuống, trực tiếp chém ra một đạo đao khí lạnh lẽo thấu xương.
Hô, hỏa diễm phun trào, đối mặt Cổ Tự Đạo công kích, Bạch Thiên Phong không tránh né mà vung tay lên, một đạo màn lửa tùy theo cái vung tay đó nhanh chóng hình thành, bất quá trong nháy mắt tiếp theo, một màn lửa này trực tiếp bị đao khí xuyên thủng.
“A, đau quá.”
Phần bụng bị vạch ra một cái lỗ hổng, máu me đầm đìa, Bạch Thiên Phong phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, mà lúc này đây, bóng ma bao trùm, một cái đuôi rắn quét ra màn lửa, giống như một cái roi quất bay hắn, tiếng kêu thảm đột nhiên im bặt.
Nhìn thân thể Bạch Thiên Phong bị biển lửa nuốt hết, thần sắc Du Chính Toàn hơi giật mình, không nghĩ tới Bạch Thiên Phong lại bị giải quyết dễ dàng như vậy.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, biển lửa bắt đầu khởi động, một thân ảnh tản ra quỷ khí lành lạnh chậm rãi đi ra từ trong biển lửa nóng cháy, da hắn đen kịt như than, toàn thân dày đặc đường vân màu đỏ, tựa như dung nham lưu động, mắt xanh, tóc trắng, đầu mọc hai sừng, răng như răng cưa.
Bất quá biến hóa mặc dù rất lớn, nhưng trong mơ hồ vẫn như cũ có thể thấy được một chút bóng dáng của Bạch Thiên Phong trên đó.
Nhìn đạo thân ảnh này, cảm nhận được quỷ khí nghiêm nghị trên người hắn, tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, mà Du Chính Toàn càng thao túng mãng yêu làm ra một tư thế phòng ngự, tu vi con quỷ vật quái dị này vậy mà thoáng cái từ không đủ trăm năm tăng vọt đến hơn hai trăm năm.
“Cửu Tử La Sát Quỷ.”
Trong mắt phản chiếu thân ảnh quỷ vật tóc trắng, bàn tay Cổ Tự Đạo nắm bút lông màu son không tự giác xiết chặt.
Phần lớn tu tiên giả đều chán ghét Quỷ vật, bởi vì tiền bối đã sưu tập rất nhiều tin tức Quỷ vật, viết ra một quyển Bách Quỷ đồ, phía trên ghi chép một trăm loại tin tức Quỷ vật.
Quỷ vật trên Bách Quỷ đồ mặc dù không nhiều, nhưng trên đồ có tên thì đều không phải hạng tầm thường, mỗi loại đều quỷ dị, một khi trưởng thành, tất thành họa lớn. Cổ Tự Đạo từng may mắn đi vào Đạo Tàng các ở Bình Dương quận thành, ở nơi đó gã đã từng thấy qua Bách Quỷ đồ tàn quyển, trong đó Cửu tử La Sát quỷ này được liệt ở vị trí chín mươi lăm trên đó.
“Sinh ra cửu tử, cửu tử này lại cùng một thể, khống chế sát hỏa, mê hoặc lòng người, là cửu tử La Sát.”
Hai hai đối chiếu với nhau, nghĩ đến chín con Anh Quỷ theo như lời Dư Trường Thủy lúc trước, trong lòng Cổ Tự Đạo càng thêm khẳng định, đây căn bản không phải chín con Anh Quỷ, mà là một con cửu tử La Sát.
Quan trọng nhất là căn cứ theo Bách Quỷ đồ ghi chép, Cửu Tử La Sát Quỷ có thể chiếm cứ thân thể những sinh linh có huyết nhục khác, hóa thành Quỷ Sào của mình. Dùng cái này cô đọng ra thân thể La Sát, đây là chuyện những Quỷ vật khác không cách nào làm được, biểu hiện của nó gần như giống với Bạch Thiên Phong hiện tại.
“Các ngươi đánh ta đau quá, ta muốn các ngươi trả giá đắt.”
Dứt lời, thân ảnh La Sát Quỷ lập tức biến mất tại chỗ, đó cũng không phải là thuật pháp, mà là lực lượng nhục thân đơn thuần bộc phát.
Trong nháy mắt, Cửu Tử La Sát như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt mãng yêu vừa mới quất bay hắn.
Năm ngón tay phác họa, ngón tay như lưỡi dao sắc bén, trên đó liệt diễm quanh quẩn, Cửu Tử La Sát hung hăng chộp tới bảy tấc của mãng yêu.
Xoẹt, tia lửa văng khắp nơi, sát ý lành lạnh bộc phát, trong đôi mắt mãng yêu tràn đầy kinh hoảng. Nhưng trong nháy mắt, đau nhức trong tưởng tượng của nó không truyền đến, toàn thân mãng yêu sôi trào yêu lực, lân quang giáp tách ra hào quang, hình thành một tầng phòng ngự cứng cỏi, làm chậm công kích của La Sát Quỷ một chút.
Mà bắt lấy khe hở này, nhắm ngay La Sát Quỷ, mãng yêu phun ra một ngụm khói độc màu xanh lục, cùng lúc đó, Cổ Tự Đạo vận bút như đao, lần nữa hướng La Sát Quỷ chém ra một đạo đao khí lạnh thấu xương.
Oa, giữa yết hầu phát ra một tiếng gầm nhẹ không cam lòng, phát giác được nguy hiểm, một kích không thành, La Sát Quỷ bứt ra mà lui, bất quá dù vậy thì nửa cánh tay của nó vẫn bị sương độc ăn mòn, phát ra tiếng xì xì.
“Tất cả mọi người nghe lệnh, không tiếc bất cứ giá nào giết chết con quỷ vật này, người vi phạm sẽ bị quy thành tội mưu đồ phản loạn.”
Nhìn mọi người lục tục chạy tới, da mặt trắng nõn đỏ lên, Cổ Tự Đạo hạ tử lệnh, tu vi của con La Sát quỷ này còn rất nông cạn, hiện tại có thể nói là cơ hội tốt nhất để diệt sát nó, bỏ lỡ cơ hội lần này, lần tiếp theo chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy.
Mặc dù làm người láu cá, nhưng Cổ Tự Đạo cũng không phải là người không phân rõ nặng nhẹ.
Nghe nói như thế, trong lòng mọi người đang chạy tới chấn động, sau đó nhao nhao cầm đao kiếm xông tới, quỷ vật tuy đáng sợ, nhưng uy nghiêm vương triều càng xâm nhập lòng người.
Ánh mắt nhìn về phía Cổ Tự Đạo, nhìn bộ dáng Cổ Tự Đạo như thế, trong lòng Du Chính Toàn lại có chút phát lạnh, hắn hiểu rõ Cổ Tự Đạo đây là quyết tâm muốn lưu lại con quỷ vật này, thậm chí không tiếc dùng mạng người chồng lên.
Giết, tiếng la giết nổi lên bốn phía, lúc này phần lớn là bộ khoái huyện nha cùng với một ít du hiệp chạy tới, giữa bọn họ lại không phối hợp chặt chẽ với nhau được như quân chính quy.
Thấy một màn như vậy, trong đôi mắt màu xanh của La Sát Quỷ nở rộ ra ánh sáng lạnh lẽo. Trong nháy mắt tiếp theo, biển lửa sau lưng La Sát Quỷ dị động, bị La Sát Quỷ dẫn dắt, giống như dòng lũ cuốn về phía mọi người.
A, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, mùi khét lẹt theo đó tràn ngập.
Lửa chỉ là phàm hỏa, nhưng những người này cũng chỉ là thân thể phàm thai, ngoại trừ những người kịp thời né tránh ra, những người khác đều đã nằm lăn lộn trên mặt đất.
Phía sau dòng lũ hỏa diễm, nhìn một màn như vậy, Cổ Tự Đạo thần sắc hờ hững, không có bất kỳ biến hóa nào.
Cũng chính vào lúc này, mãng yêu phá vỡ dòng thác lửa, bắt lấy chỗ trống này, há mồm cắn về phía La Sát Quỷ.
Đối mặt với mãng yêu tập kích, trong mắt La Sát quỷ tràn ra hung quang, từ bỏ thao túng đối với những phàm hỏa kia, lấy tay làm đao, mang theo lửa cháy quanh quẩn chém về phía mãng yêu. Nó cực kỳ hận mãng yêu mang đến cho mình thống khổ cực lớn này.
Ánh đao như ngọn lửa chém xuống, không xảy ra va chạm như trong tưởng tượng. Mãng yêu như tờ giấy, nháy mắt đã bị La Sát Quỷ chém thành hai nửa.
Nhìn mãng yêu bị phân thây, lại nhìn bàn tay của mình, La Sát Quỷ trong lúc nhất thời lại có chút mơ hồ, cái này liền chết rồi?