Chương 3: Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế

Bạn Gái Hoa Khôi Phản Bội 1

Phiên bản dịch 4687 chữ

Làm sao mà một người từ gia đình bình thường như Diêu Tịnh Hàm có thể chi trả nổi.

Diêu Tịnh Hàm cũng đã để ý đến Lâm Tử Lạc bước vào cửa.

Cô ta ngồi trên ghế hoàn toàn không đứng dậy.

Nhưng vô cùng mất kiên nhẫn nói:

“Sao giờ ngươi mới đến, có chuyên gì ngạc nhiên mau nói, ta phải đi dạy kèm nữa.”

Lâm Tử Lạc không trả lời, hắn đi về phía người con gái đã khiến bản thân hận suốt mười năm.

Lông mày Diêu Tịnh Hàm càng nhíu chặt hơn:

“Ngươi không nói chuyện là có ý gì, không nói thì ta đi đây.”

Nói xong, Diêu Tịnh Hàm đứng dậy.

Lúc này, Lâm Tử Lạc đã đi đến trước mặt Diêu Tịnh Hàm.

Hắn lập tức đưa một tay ra, nắm chặt lấy Diêu Tịnh Hàm.

Làm sao Diêu Tịnh Hàm nghĩ đến Lâm Tử Lạc luôn răm rắp nghe theo lời mình, lại làm ra chuyện này.

Cô liều mạng vùng vẫy, lại hoàn toàn vô dụng.

Sức lực của Lâm Tử Lạc lớn hơn Diêu Tịnh Hàm vốn được nuông chiều từ bé rất nhiều.

“Ngày 6 tháng 3 năm 478, khách sạn Siêu Thời Đại Ma Đô, chi phí là 53.239 tệ.”

Giọng trầm thấp của Lâm Tử Lạc cất lên, dường như Diêu Tịnh Hàm chưa phản ứng lại với lời của Lâm Tử Lạc là có ý gì.

Chỉ thấy một con dao găm sắc bén.

“Ngày 29 tháng 3 năm 478, khách sạn Khải Đế Ma Đô, tiêu phí hết 109984 tệ.”

Lâm Tử Lạc tiếp tục tự mình nói.

Cuối cùng Diêu Tịnh Hàm đã phản ứng lại, đây là ghi chép thuê phòng của cô ta và Lý Hạo Bác!

Cô muốn giải thích, muốn xin tha thứ nhưng hoàn toàn không có chút cơ hội nào.

“Ngày 13 tháng 4 năm 478, quán bar Consion, tiêu tốn hết 409999 tệ.”

Trong mắt Diêu Tịnh Hàm tràn đầy sự tuyệt vọng.

“Ngày 25 tháng 4 năm 478, khách sạn Siêu Thời Đại Ma Đô, tiêu phí là 84320 tệ.”

“Ngày 29 tháng 4 năm 478....”

Lâm Tử Lạc bình thản nói những lời cũng đã ở trong đầu của bản thân.

Mỗi một lời nói ra, là trên mặt đất có thêm một vũng máu.

Mà từ lâu mặt đất đã bị máu nhuốm đỏ tươi.

Hắn đẩy cô ngồi lên ghế.

Lúc này trong mắt Diêu Tịnh Hàm tràn đầy sự tuyệt vọng, hối hận, không hiểu, căm hờn...

Lâm Tử Lạc cúi người, cầm điện thoại Diêu Tịnh Hàm làm rơi trên đất lên.

Tiếp đó sử dụng vân tay mở khoá, thành công mở điện thoại.

Màn hình điện thoại đang hiện lên khung chat.

Diêu: “Hi hi, em nhịn không được muốn đi tìm anh rồi nè.”

Lý: “Ngươi nói với Lâm Tử Lạc rồi sao? Không nói thì chơi không vui.”

Diêu: “Nói rồi, hắn còn cho rằng ta thật sự đi dạy kèm cho người ta đó.”

Lý: “Vậy còn lễ vật kêu em chuẩn bị cho hắn thì sao?”

Diêu: “Yên tâm đi, đã chuẩn bị xong rồi, anh cũng không được quên cái túi mà em thích nha.”

Đến chỗ này của cuộc trò chuyện, là một đoạn video.

Nhìn thấy đoạn video quen thuộc này, Lâm Tử Lạc từ từ mở ra, sau đó đưa màn hình về phía Diêu Tịnh Hàm.

Trong video, Diêu Tịnh Hàm đứng trước ống kính nói.

“Lâm Tử Lạc, chúc anh sinh nhật vui vẻ.”

”Anh cũng không động não nghĩ xem, ta thân là hoa khôi của đại học Ma Đô, làm sao có thể để ý đến một kẻ mồ côi nghèo kiết xác, ngoài trừ cái mả bên ngoài thì cái gì cũng không có như ngươi?”

”Nếu không phải đại thiếu gia của Lý gia đặc biệt đề cao ngươi thì loại người như ngươi ta chẳng buồn nhìn một cái.”

”Nhưng mà thật sự vẫn phải cảm ơn ngươi, nếu không nhờ ngươi, ta cũng không được Lý thiếu gia để ý, kiếm được nhiều thứ thế này.”

Diêu Tịnh Hàm mền nhũn trên ghế mở to mắt nhìn.

Cô hoàn toàn không hiểu, video mười mấy phút trước cô đã lén quay, làm sao lại bị người ta đọc ra không sót một chữ.

“Hahahaha!”

Lâm Tử Lạc bật cười.

......

Đầu rơi xuống đất.

Lâm Tử Lạc ngồi trên mặt đất.

Cuối cùng ta cũng làm được rồi!

Mười năm!

Suốt mười năm ròng rã!

Mười năm này quá khốn khổ rồi!

Nhưng mà vẫn chưa đủ!

Vẫn còn thiếu Lý Hạo Bác trốn trong trang viên! Còn thiếu Lý gia của kinh đô!

Lúc này, một tổ hợp âm thanh máy móc vang lên bên tai của Lâm Tử Lạc.

“Đinh, chúc mừng ký chủ trọng sinh thành công đến mười năm trước, kích hoạt Hệ thống ngón tay vàng của trò chơi tận thế.”

Lâm Tử Lạc lấy điện thoại của bản thân ra.

Bây giờ là 6:00.

Cái này làm sao có thể!

Trò chơi tận thế chắc chắn là bảy giờ nữa mới giáng xuống toàn thế giới, thay đổi toàn bộ thế giới thành một trò chơi sinh tồn tận thế.

Cả một thế giới đều sẽ trò chơi hóa số liệu, lúc đó chắc chắn mới có sự tồn tại của hệ thống.

Hơn nữa ngón tay vàng này...

Sao hắn chưa bao giờ nghe qua cái này.

“Đinh, Hệ thống ngón tay vàng của trò chơi tận thế, có thể phá giải số liệu trong trò chơi tận thế, mang đến trải nghiệm trò chơi tốt hơn cho ký chủ.”

“Hệ thống nhận chủ hoàn thành, mời ký chủ rút ra ngón tay vàng siêu cấp thứ nhất.”

Lâm Tử Lạc lập tức bắt đầu phân tích những điều bản thân nghe được.

Trọng sinh sao?

Đây là hệ thống mà ta thu được sau khi trọng sinh?

Nhưng mà hệ thống này hình dáng thế nào mà lợi hại như vậy!

Lại còn có thể phá giải số liệu của trò chơi tận thế!

Bạn đang đọc Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế của Một Thoáng Nhành Mai Xanh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!