Chờ đến khi hai người rời đi, Nạp Lan Dung Nhược lúc này mới hướng về phía ngoại môn đi tới.
Không bao lâu, Nạp Lan Dung Nhược liền gặp được Hứa Linh Lung và Chu Thanh.
Nhìn hai thiếu nữ đang tu luyện, Nạp Lan Dung Nhược không khỏi thở dài một tiếng.
Quả nhiên chuyện gì đến cũng phải đến.
Nhìn sâu vào hai người một cái, Nạp Lan Dung Nhược cuối cùng cũng không nói ra lời bảo các nàng rời đi.
Tịch Nguyệt Tông rầm rộ chiêu mộ đệ tử kỳ thực chính là vì muốn nuôi sống lão quái vật Huyết Ma, để lại cho tông môn một tia truyền thừa.
Hành động này là ích kỷ, nhưng đứng ở vị trí khác nhau, suy nghĩ tự nhiên cũng khác nhau.
Trong lòng Nạp Lan Dung Nhược xác thực có chút áy náy, nhưng không nhiều.
Chớp mắt ba ngày trôi qua.
Cửa Linh Tuyền trì.
Tuyết Mạc đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt ra.
- Âu Dương nha đầu, Hứa Linh Lung và Chu Thanh hai người hôm nay sao lại không đến?
- Là như vậy tiền bối, nhưng giờ này vẫn còn sớm mà.
- Không sớm nữa, bình thường giờ này các nàng đã đến rồi!
Tuyết Mạc nói xong đứng dậy liền hướng về phía ngoại môn bay đi.
Âu Dương Thiến thấy vậy vội vàng lấy Truyền Âm Ngọc Giản thông báo cho Nạp Lan Dung Nhược.
Mạc dù nàng biết Nạp Lan Dung Nhược cũng không làm được gì….
Ngoại môn.
Không có ai.
Phường thị không có ai.
Tuyết Mạc nhất thời nhíu mày.
Ngay lúc này, một mảng lớn năng lượng ba động cực nhanh hướng về phía Tịch Nguyệt Tông tới gần.
- Kẻ địch tập kích!
Nữ tu trong phường thị phản ứng còn nhanh hơn cả Tuyết Mạc.
Từng người một hét lên, tế ra phi kiếm liền hướng về phía nội môn bay đi.
Chờ đến khi nữ tu trong phường thị chạy hết Tuyết Mạc lúc này mới phản ứng lại.
- Ta kháo! Chờ lão phu với!
Tuy nhiên Tuyết Mạc trở về thì đã muộn, hộ tông đại trận của Tịch Nguyệt Tông đã mở ra.
Hơn hai ngàn nữ tu dưới sự dẫn dắt của Nạp Lan Dung Nhược đã bay lên không trung nghiêm trận đối địch.
Lý Linh Nhi lo lắng nhìn xung quanh.
Nàng đang tìm kiếm Tuyết Mạc.
Không chỉ Lý Linh Nhi đang tìm kiếm Tuyết Mạc, Nạp Lan Dung Nhược cùng cao tầng Tịch Nguyệt Tông đều đang mong chờ Tuyết Mạc xuất hiện. Dù sao chính mình cùng mọi người là lương thực mà đối phương nuôi dưỡng, hiện tại có thể cứu Tịch Nguyệt Tông cũng chỉ có lão ma đầu này.
Giữa sớm chết và muộn chết, các nàng vẫn là muốn lựa chọn kéo dài hơi tàn thêm một thời gian.
- Mộ Dung Tuyết, Âu Dương Thiến, Huyết Ma tiền bối đâu?
Hai người nghe vậy suýt nữa thì khóc.
- Không biết!
- Huyết Ma tiền bối vừa rồi hỏi ta về Hứa Linh Lung và Chu Thanh sau đó liền rời đi.
Xong rồi.
Đây là cọng cỏ cứu mạng của tất cả mọi người.
Thái Nhất Tông đã đoạn tuyệt quan hệ với các nàng, hiện tại người duy nhất có thể cứu các nàng lão ma đầu cũng đã rời đi.
Nạp Lan Dung Nhược hít sâu một hơi nói:
- Liều chết đánh một trận đi!
- Muốn chiếm lấy Tịch Nguyệt Tông ta, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy!
- Vâng, tông chủ!
Mà lão quái vật Huyết Ma mà các nàng đang lo lắng lúc này đang bị nhốt ở bên ngoài hộ tông đại trận.
Hơn nữa các nàng chỉ cần hơi cúi đầu nhìn xuống là có thể phát hiện ra bóng dáng ti tiện kia trên mặt đất.
Tuyết Mạc ngẩng đầu nhìn vô số làn váy tung bay trên không trung, xuân quang nơi váy….
Lại nhìn sang đám tu sĩ tập kích kia, không cần nghĩ Tuyết Mạc cũng biết kẻ tập kích là phản phái.
- Vạn Pháp Môn, U Linh Cốc, các ngươi đây là muốn làm gì?
Đối với Nạp Lan Dung Nhược, đối mặt Tuyết Mạc thì khúm núm vâng lời, đối với Vạn Pháp Môn và U Linh Cốc thực lực không chênh lệch nhiều với mình, hắn liền lớn tiếng quát.
- Hahaha, Nạp Lan tông chủ, đừng giả bộ nữa.
- Chúng ta đã thăm dò được hai vị Thái Thượng trưởng lão của Tịch Nguyệt Tông ngươi đã bế tử quan.
- Hiện tại cho dù có thể gọi các nàng ra e rằng cũng là trạng thái trọng thương đi!
- Còn nữa, các ngươi e rằng không biết, các ngươi đã trúng độc rồi đấy!
- Cái gì?
Nạp Lan Dung Nhược vẻ mặt kinh hãi, chính mình cùng mọi người trúng độc?
- Tông chủ, làm sao bây giờ?
- Mọi người đừng hoảng hốt, bọn chúng tuyệt đối là đang hư trương thanh thế!
Nạp Lan Dung Nhược tuy trong lòng lo lắng, nhưng cũng không thể không biểu hiện ra dáng vẻ bình tĩnh.
- Lên cho ta, công phá Tịch Nguyệt Tông, thiêu trụi, giết sạch, cướp sạch!
Hàng ngàn tu sĩ vẻ mặt hưng phấn liền xông lên.
Tuy nhiên ngay lúc này, dị biến nổi lên.
Một đạo thanh âm già nua từ dưới chân mọi người truyền đến.
- Hoá ra là đám các ngươi!
- Dám ngăn cản lão phu phản lão hoàn đồng!
- Chết đi cho ta!
…
Vô số dây leo từ dưới mặt đất chui ra, điên cuồng vươn lên không trung.
Chỉ trong nháy mắt, những dây leo đó từ cỡ ngón tay cái đã biến thành to bằng thùng nước, hơn nữa còn không ngừng lớn lên, to ra.
- Cơ sở pháp thuật, dây leo thuật! Sao có thể như vậy!
Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão cảnh giới Linh Anh của Vạn Pháp Môn và U Linh Cốc là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức lấy pháp khí ra chém về phía những dây leo đó.
Tuy nhiên, bọn họ đã đánh giá thấp tốc độ sinh trưởng và độ cứng của dây leo.
Mạc dù chỉ là pháp thuật cơ bản, nhưng dưới sự gia trì linh lực khổng lồ của Tuyết Mạc, những dây leo này đã trở nên cứng rắn vô cùng.
- Phụt~
- Phụt~
- Phụt~
Các tu sĩ của hai đại tông môn liên tục bị dây leo xuyên qua cơ thể.
Những tu sĩ còn lại cũng bị dây leo trực tiếp bao vây, hơn nữa vòng vây còn đang nhanh chóng thu hẹp lại.
- Nhanh chóng kết trận, dựng lên linh khí hộ thuẫn!
Những tu sĩ còn sót lại của hai tông môn lập tức dựng lên một linh khí hộ thuẫn khổng lồ để chống lại sự siết chặt của dây leo xung quanh.