Tuy nhiên kết quả giám định lại khiến Tuyết Mạc rất thất vọng, cái ngọc bàn mà hắn nhận được chỉ là một cái ngọc bàn trận pháp bình thường.
Hơn nữa ngọc bàn này hẳn là có bốn cái, phân biệt mang theo bốn loại hiệu quả: Khốn, Công, Phòng, Huyễn.
Hiện tại trên tay hắn cái này chỉ có hiệu quả phòng ngự, hơn nữa chỉ có thể phòng ngự công kích không vượt quá tu vi Thoát Phàm Cảnh tầng năm, đúng là gà mờ trong số gà mờ.
Tuy nhiên vị giám bảo sư vẫn khen ngợi thủ pháp tu bổ ngọc bàn vô cùng tinh diệu.
Tuy nhiên khi giám bảo sư hỏi đến thì Tuyết Mạc lại rất xấu hổ không nói ra.
Hắn tổng không thể nói cho người khác biết đây là do hắn dùng nước miếng đắp lên chứ.
Tuy nhiên có người vui thì cũng có kẻ buồn, có kẻ xui xẻo như Tuyết Mạc thì tự nhiên cũng có người giám định ra bảo bối thật.
Tuy nhiên đa số mọi người ngay lập tức đều lựa chọn bán bảo vật cho Thái Nhất Tông.
Đây có lẽ cũng là mục đích thực sự của Thái Nhất Tông.
Giám bảo không kéo dài bao lâu, mặt trời ngày thứ hai vừa mới ló dạng thì cơ bản đã kết thúc.
Tuyết Mạc đợi cả một đêm cũng không đợi được cơm ăn.
Lúc này hắn mới biết, Thái Nhất Tông chỉ lo một bữa cơm...
Tu sĩ tinh lực dồi dào, một đêm không ngủ đối với tất cả mọi người đều không có ảnh hưởng gì.
Theo sau giám bảo kết thúc, tiếp theo là hướng dẫn tu luyện công pháp.
Những tiết mục này đối với người khác mà nói đều là phúc lợi, nhưng Tuyết Mạc lại không hứng thú lắm.
Cứ như vậy, ba ngày trôi qua trong nháy mắt, Thái Nhất Tiết cũng coi như sắp đi đến hồi kết.
- Cảm tạ chư vị đạo hữu đã đến dự lễ, trong thời khắc sắp kết thúc này ~ bíp bíp bíp bíp ~-.
- Trước tiên ta muốn cảm tạ ~ bíp bíp bíp bíp ~-.
- Sau đó ta muốn cảm tạ ~ bíp bíp bíp bíp ~-.
- Bíp bíp bíp bíp ~-.
Tuyết Mạc coi như đã biết thế nào là có thể nói.
Lễ khai mạc hắn và Lý Linh Nhi đã đến phòng bếp kiếm cơm ăn nên không đến, không phải chịu đựng loại thôi miên dài dòng vô nghĩa này.
Bây giờ hắn đã được trải nghiệm.
Trần Đạo Kỳ đứng trên bục giảng nói liền một mạch hai tiếng đồng hồ, đem tổ tông mười tám đời của các tu sĩ ở đây cảm tạ hết một lượt, lúc này mới kết thúc bài diễn văn dài dòng của mình.
- Được rồi, nhân dịp chia tay, Thái Nhất Tông cũng sẽ như mọi năm ban tặng cho chư vị đạo hữu một phần quà cuối cùng.
Trần Đạo Kỳ nói xong vỗ vào túi trữ vật, một viên đan dược lập tức bay ra.
- Thiên Nguyên Đan!
Trần Đạo Kỳ mỉm cười nhạt nói:
- Chư vị đều biết, Thiên Nguyên Đan đối với Thái Nhất Tông chúng ta mà nói cũng vô cùng trân quý.
- Mà tranh đoạt Thiên Nguyên Đan chính là truyền thống từ trước đến nay của tông môn chúng ta.
- Hy vọng chư vị đạo hữu điểm đến là dừng, đừng làm tổn thương hòa khí.
- Thiên Nguyên Đan chỉ có thể giúp tu sĩ Linh Đan Cảnh đột phá một tầng cảnh giới, cho nên phần thưởng cuối cùng này hy vọng đạo hữu Linh Anh Cảnh trở lên đừng ra tay.
- Để tránh tranh đoạt quá mức làm tổn hại đến đan dược, ta sẽ đặt nó trong lò luyện đan này.
- Tuy nhiên lát nữa đạo hữu nào cướp được đan dược thì nhớ trả lại lò luyện đan cho ta!
Trần Đạo Kỳ nói xong các tu sĩ hai bên đều cười lớn.
- Được rồi, bắt đầu!
Trần Đạo Kỳ thuận tay ném lò luyện đan lên không trung, các tu sĩ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng lập tức ùa lên.
Ra tay không cần phải nói đều là tu sĩ Linh Đan Cảnh, hơn nữa đều là cao thủ Linh Đan Cảnh tầng năm trở lên.
Những người Linh Đan Cảnh tầng năm trở xuống trực tiếp từ bỏ, bọn họ ra tay cũng không cướp lại...
Tuyết Mạc tuy rằng cũng rất muốn ra tay giúp Lý Linh Nhi cướp lấy viên Thiên Nguyên Đan này.
Nhưng hắn cũng không tiện ra tay, với thực lực của hắn muốn cướp thì trực tiếp đi cướp Trần Đạo Kỳ luôn cho rồi, chứ không phải loại tranh đoạt mang tính chất biểu diễn này.
Tuy nhiên có đôi khi, sự việc thường phát triển theo hướng nằm ngoài kế hoạch của bản thân.
Tất cả mọi người bao gồm cả Tuyết Mạc đều không ngờ tới, trong đám người lại trà trộn một tên gian xảo.
Hơn nữa tên gian xảo này lại còn ở ngay bên cạnh Tuyết Mạc.
Đây là một nam tử trung niên, hắn đứng cách Tuyết Mạc chưa đầy hai mét.
Ánh mắt nam tử nhìn chằm chằm vào mấy trăm tu sĩ trên không trung quảng trường.
- Một đám ngu ngốc.
Nam tử trung niên cười lạnh một tiếng, sau đó ngón tay tạo thành móng vuốt cách không chộp lấy lò luyện đan trên không trung quảng trường.
- Qua đây cho ta!
Lò luyện đan khẽ run lên, sau đó liền bay về phía bên này.
- Không ổn, chặn lò luyện đan lại!
Mấy trăm tu sĩ Linh Đan Cảnh đang tranh đoạt lập tức giật mình trong lòng, theo bản năng liền thi triển một đợt công kích về phía Tuyết Mạc bọn họ.
Nhìn thấy mấy trăm đạo pháp thuật công kích ập về phía mình, Tuyết Mạc lúc này mới phản ứng lại.
- Chết tiệt!
- Ầm!