Nếu chỉ có một hai người thì có lẽ hắn còn thấy được chút gì, nhưng ra cả đống người, mắt hắn vừa rồi cũng hoa cả lên.
- Khụ khụ, không phải động đất, là mở rộng hồ linh tuyền.
- Mau phủ đầy linh thạch vào những hồ linh tuyền đó.
- Ồ.
Mộ Dung Tuyết ngoan ngoãn gật đầu.
Đợi khi Mộ Dung Tuyết rời đi, Tuyết Mạc mới nhìn về phía Nạp Lan Dung Nhược đang rối rắm.
- Nạp Lan tông chủ, còn việc gì không?
Nạp Lan Dung Nhược nói với Âu Dương Thiến đang ăn dưa bên cạnh:
- Âu Dương Thiến, ngươi đi giúp Mộ Dung Tuyết đặt linh thạch đi.
- Ồ.
Âu Dương Thiến gật đầu, biết Nạp Lan Dung Nhược chuẩn bị nói chuyện với Tuyết Mạc.
Đợi khi Âu Dương Thiến cũng đi, Nạp Lan Dung Nhược mới đỏ mặt nhỏ giọng nói:
- Tiền, tiền bối, thực, thực ra tối nay ngài cũng có thể đến tìm ta.
Chưa đợi Tuyết Mạc phản ứng, Nạp Lan Dung Nhược đã chạy mất.
- Gì cơ?
Tuyết Mạc ngơ ngác.
- Tối đi tìm nàng ấy? Tìm nàng ấy làm gì?
Tuyết Mạc ngơ ngác tối đó thực sự đã đi.
Tuy nhiên, nhìn Nạp Lan Dung Nhược nằm trên giường với khuôn mặt đỏ bừng và ăn mặc mỏng manh, Tuyết Mạc liền quay người chạy mất.
Bây giờ hắn có thể chắc chắn, Nạp Lan Dung Nhược đang nghĩ đến chuyện kia.
Có thể có ý với một ông già như hắn, chắc nàng ấy cũng khát khao đến cực điểm.
Từ ngày đó, Tuyết Mạc liền vô tình tránh mặt Nạp Lan Dung Nhược.
Còn Nạp Lan Dung Nhược muốn hy sinh cứu đồng môn thấy Tuyết Mạc hoàn toàn không hứng thú với mình liền trầm cảm.
Không hiểu tại sao, rõ ràng mình rất đẹp, tuổi cũng chưa đến ba trăm, mà lại bị Tuyết Mạc chê bai.
Còn tu vi của Lý Linh Nhi cũng ngày càng tăng.
Trưởng lão Thái Nhất Tông Mục Lăng Tuyết cho nàng ấy lọ Phá Cảnh đan có đủ mười viên.
Phá cảnh đan không chỉ giúp tu sĩ Linh Đan cảnh tầng chín đột phá đến Linh Anh cảnh, mà còn có thể nhanh chóng nâng cao tu vi của tu sĩ Linh Anh cảnh.
Cùng với sự tăng lên của tu vi, sản lượng Thanh Xuân đan cũng tăng cao.
Sản lượng Thanh Xuân đan tăng cao, linh dược luyện chế Thanh Xuân đan cũng không theo kịp tốc độ tiêu thụ.
Hôm đó, Lý Linh Nhi nói với Tuyết Mạc về chuyện linh dược.
- Hết linh dược rồi?
Nghe vậy, Tuyết Mạc liền hỏi:
- Chỗ nào có thể mua?
Lý Linh Nhi nói:
- Kim Cương Tự, bên đó sản xuất nhiều Tuyết Liên quả và Trường Sinh hoa.
- Chỉ có hai loại này?
- Ừ!
- Được, lão phu lập tức đi Kim Cương Tự mua ít về.
Tuyết Mạc nói xong liền quay về hồ linh tuyền.
- Mộ Dung Tuyết, biết vị trí Kim Cương Tự không?
- Biết chứ.
- Đi!
Không nói lời thừa, Tuyết Mạc dẫn Mộ Dung Tuyết bay về phía Kim Cương Tự.
Là một tông môn may mắn sống sót từ hơn một năm trước, Kim Cương Tự gần đây luôn sống trong sợ hãi.
Đặc biệt là sau khi nghe nói lão quái ở Tịch Nguyệt tông kia đã gây rối ở Thái Nhất Tông, thậm chí còn ép buộc trưởng lão Thái Nhất Tông tắm cùng, các Phật tu ở Kim Cương Tự ước gì có thể dọn đi ngay.
Tuy nhiên càng sợ điều gì thì điều đó càng đến.
- Trụ trì, tiền bối Huyết Ma đến thăm.
- Ục~
- Bẩm trụ trì, Huyết Ma tiền bối đến bái phỏng.
Một câu nói khiến cho tất cả cao tầng Kim Cang Tự đang ở trong đại điện đều nhảy dựng lên.
- Trụ trì, cổng chùa ở bên này~
- Đừng, đừng gọi ta là trụ trì nữa, ta đã thoái ẩn rồi, bây giờ ngươi mới là trụ trì!
….
Bên ngoài Kim Cang Tự.
Nhìn vị tiểu tăng trẻ tuổi trước mặt, Tuyết Mạc lộ vẻ nghi hoặc.
Nếu hắn nhớ không lầm, tiểu tử này vừa rồi còn nói mình là người trông coi cổng chùa.
- Tiểu hữu, ngươi thật sự là trụ trì của Kim Cang Tự?
- Vâng!
Mộ Dung Tuyết nhìn bộ tăng bào đệ tử mà đối phương còn chưa kịp thay liền nói:
- Ngươi nhậm chức chưa lâu nhỉ?
- Vâng, mới nhậm chức chưa đầy một phút!
Tuyết Mạc, Mộ Dung Tuyết….
Vị trụ trì Kim Cang Tự mới nhậm chức chưa đầy một phút tên là Minh Trần.
Tuy Minh Trần tuổi còn trẻ, nhưng tu vi lại thấp đến đáng thương.
Chỉ mới đạt đến Thoát Phàm cảnh tầng một.
Dưới sự dẫn dắt của Minh Trần, hai người bước vào ngôi chùa tràn ngập hương khói này.
Vừa bước vào cửa, Tuyết Mạc và Mộ Dung Tuyết đã nhìn thấy một đám lão tăng đang lén lút nhìn ngó xung quanh.
Thấy hai người Tuyết Mạc bước vào, đám người này vội vàng tản ra.
Người cuối cùng không còn chỗ để chạy, vội vàng cầm lấy cây chổi bên cạnh bắt đầu quét dọn.
- Minh Trần trụ trì, vị tăng nhân quét dọn của các ngươi tu vi thật cao, chắc cũng phải Linh Anh cảnh rồi nhỉ?
Minh Trần nghe vậy mặt không đổi sắc tim không đập nói:
- Huyết Ma tiền bối quá khen rồi, Kim Cang Tự chúng ta một lòng hướng Phật, chỉ thích niệm kinh, không màng tu vi.
- Tốt, tốt lắm.
Tuyết Mạc gật đầu.
Quả nhiên là danh môn chính phái, nếu hắn nhớ không lầm, nhiều năm trước hắn đã từng xem một bộ phim tương tự, người quét dọn quả thật là người có tu vi cao nhất.
Đúng lúc này, mấy vị ni cô tóc dài ngang hông đi ngang qua trước mặt Tuyết Mạc.
Tuyết Mạc nghi hoặc nhìn Minh Trần hỏi:
- Kim Cang Tự các ngươi còn có cả nữ đệ tử sao?
- Hả!
Minh Trần ngơ ngác nhìn Tuyết Mạc.
- Không thể có sao?
Tuyết Mạc lắc đầu nói:
- Không có gì, lão phu chỉ là hơi tò mò thôi.
Hắn đột nhiên nhớ ra, hình như Phật môn cũng có nữ đệ tử.