- Chúc mừng kí chủ thu được trường sinh giả ban thưởng, điểm sinh mệnh +10000, pháp lực trị +10000, linh thạch +10.
- Ai, lại là một năm trôi qua đi.
Tuyết Mạc bây giờ cần tìm một chỗ dừng lại, nghỉ ngơi cho khỏe một đoạn thời gian.
Khi một tòa cự thành xuất hiện tại trước mặt Tuyết Mạc, Tuyết Mạc cười nhạt một tiếng.
Thiên Hạ thành.
- Không nghĩ tới mình quanh đi quẩn lại những năm nay, thế mà đến nơi đây.
- Cũng không biết Tử Vi nha đầu kia thế nào.
Tuyết Mạc cười cười, lúc này cất bước hướng về cự thành phía trước.
Thiên Hạ thành mặc dù là thành trì tọa lạc ở Nam Dương quốc, nhưng tòa thành trì này cũng không chịu Nam Dương quốc cai quản.
Quản lý tòa thành trì này là ba gia tộc tu tiên.
Bba gia tộc này cũng được người gọi là Tam Đại thế gia Thiên Hạ thành.
Tam Đại thế gia theo thứ tự là Tử, Diệp, Hứa ba nhà.
Những tin tức này là Tuyết Mạc nghe được ở kỷ viện.
Hơn nữa còn không có phục vụ đặc thù.
Liễu Như Yên thu phí rất cao, Tuyết Mạc bỏ ra ròng rã năm khối linh thạch.
Đã tương đương với nửa năm tiền trợ cấp của hắn.
Đương nhiên, tin tức nghe, cố sự hay là muốn nghe.
Phụ mẫu bị cừu gia làm hại, đệ đệ muội muội bị ma tu bắt, cặn bã nam còn lừa sạch tất cả linh thạch của nàng, cuối cùng bán nàng đến đây.
Hắn không có chủ động đi tới cửa tìm kiếm Tử Vi.
Có thể gặp lại là duyên, không thấy được chính là vô duyên.
Ở một lần chính là hơn nửa năm, hơn nửa năm Tuyết Mạc cũng không có ngẫu nhiên gặp qua Tử Vi.
Thẳng đến hôm nay, ngày ba đại gia tộc thi đấu.
Tuyết Mạc làm người xem ở dưới đài nhìn thấy Tử Vi tư thế hiên ngang.
Đã nhiều năm như vậy, Tử Vi thế mà không có bao nhiêu biến hóa, bề ngoài vẫn là bộ dáng thiếu nữ như trước đây.
Tuyết Mạc có chút hâm mộ, hắn rất muốn có một bản công pháp có thể để mình phản lão hoàn đồng.
Mọi người đều mang lại cho hắn cảm giác yếu ớt.
Tử Vi không giành được vị trí đầu tiên trong đại hội, thậm chí còn không lọt vào nổi top ba.
Tuy nhiên, cô rất vui vì đã gặp lại Tuyết Mạc.
- Tuyết Mạc gia gia, đã lâu không gặp, ông vẫn... Già như vậy.
Tuyết Mạc cười gượng gạo.
Thực ra hắn còn già hơn trước đây, chỉ là tốc độ lão hóa quá chậm, người ngoài không nhận ra mà thôi.
Nhưng nếu năm mươi năm nữa, Tử Vi chắc chắn sẽ nhận ra trên trán hắn có thêm một nếp nhăn.
- Tuyết Mạc gia gia, ông đến đây khi nào vậy?
Tuyết Mạc mỉm cười:
- Cũng được nửa năm rồi.
- Vậy mà ông không đến tìm ta.
Tử Vi giả vờ giận dỗi.
Tuyết Mạc không tiếp lời.
Từ hôm đó, Tử Vi thường xuyên đến thăm Tuyết Mạc.
Tuyết Mạc cũng nhân cơ hội này dò hỏi được từ Tử Vi rất nhiều tin tức về giới tu tiên.
Giới tu tiên có thể chia thành nhiều tầng lớp.
Thấp nhất là những gia tộc thế tục như Tử Vi.
Cao hơn là các môn phái tu tiên.
Các môn phái tu tiên này cũng được chia thành ba, sáu, chín bậc, phân bố ở những nơi linh khí dồi dào trên thế giới.
Vân Khê Cốc mà Tuyết Mạc từng gặp chính là môn phái tu tiên gần Thiên Hạ Thành nhất.
Tuy nói là gần nhất, nhưng khoảng cách cũng phải đến hàng ngàn dặm.
Cao hơn các môn phái tu tiên này là những tông môn hùng mạnh nhất giới tu tiên.
Những tông môn hùng mạnh này còn được gọi là thánh địa.
Tương truyền, trong thánh địa có những tuyệt thế đại năng có thể hủy thiên diệt địa.
Còn Tử gia của Tử Vi, người mạnh nhất cũng chỉ là một vị lão tổ Thoát Phàm cảnh tầng tám.
Tất nhiên, hai gia tộc lớn còn lại cũng không khác là bao.
Thoát Phàm cảnh là cảnh giới cao hơn Linh Khí cảnh, cũng là đoạn vị thứ hai của tu sĩ.
Linh Khí cảnh là cảnh giới nhập môn của tu sĩ, lúc này tu sĩ có thể cảm ứng và hấp thu linh khí xung quanh, đưa vào trong cơ thể, tẩm bổ thân thể, tăng cường thực lực.
Còn Thoát Phàm cảnh là một lần đột phá quan trọng của tu sĩ, đồng nghĩa với việc tu sĩ đã vượt qua phạm trù phàm nhân, có thể tự do vận dụng linh khí, thi triển ra pháp thuật và kỹ năng mạnh mẽ hơn.
Tu sĩ ở Linh Khí cảnh, quanh thân bao bọc linh khí mỏng manh, bọn họ chuyên tâm hấp thu và luyện hóa linh khí, cảm ngộ bí mật của thiên nhiên.
Còn tu sĩ bước vào Thoát Phàm cảnh, khí tức của bọn họ trở nên mạnh mẽ và nội liễm, giơ tay nhấc chân đều có thể dẫn động linh khí cộng hưởng.
Về phần công pháp trường sinh bất lão mà Tuyết Mạc tâm tâm niệm niệm thì Tử gia không có, Thiên Hạ Thành cũng không có.
Tu hành vốn có công hiệu giữ gìn nhan sắc, chỉ cần từ nhỏ đã tu luyện thì tốc độ lão hóa sẽ rất chậm.
Cho đến một ngày, Tử Vi hỏi ra thắc mắc đã canh cánh trong lòng bấy lâu nay.
- Tuyết Mạc gia gia, ông cũng là tu sĩ sao?
Tuyết Mạc tò mò nhìn Tử Vi, hỏi: - Sao ngươi lại hỏi vậy?
Tử Vi lắc đầu.
- Ta cũng không biết nữa, ta không cảm nhận được tu vi của ngươi, nhưng ta lại cảm thấy ngươi rất giống một vị cao nhân.
Tuyết Mạc mỉm cười nói:
- Ta quả thật không có tu vi, nhưng có lẽ ta cũng từng là một tu sĩ.
Tử Vi nghe mà ngơ ngác, câu nói này dù nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quặc.
Tuyết Mạc không lừa nàng, hắn thật sự là một tu sĩ, bởi vì trong cơ thể hắn có rất nhiều pháp lực.
Nhưng hắn cũng không có tu vi, bởi vì hắn chưa từng tu luyện công pháp.
Công pháp đề thăng cảnh giới thường được gọi là ‘tu luyện công pháp’ hoặc ‘chủ tu công pháp’