CHƯƠNG 26: HAI CÁI NHIỆM VỤ
Người ta đã nói như thế rồi, mình biết trả lời thế nào đây?
Bất quá quỷ hồn có thể đến, xem ra nhiêm vụ có hy vọng rồi, Trần Hạo sẽ không đem chuyện tốt đẩy ra ngoài.
- Được rồi, nếu đã đến vậy thì nói chuyện một chút đi? Ừm, thoạt nhìn ông anh cũng là lão quỷ lâu năm, có thể hiện thân trước mặt người khác không?? Bằng hữu này của tôi là một vị cảnh sát, có thể giúp cho hai người một chút sự tình đấy.
Nhìn thấy biểu tình cổ quái của Chu Cương, trong lòng Trần Hạo khẽ động, đột nhiên nói.
Tuy rằng vẫn biểu hiện ra một bộ dáng cao nhân, thế nhưng ở trong mắt Chu Cương, mình vẫn đang nói chuyện với không khí đấy, nếu như có thể làm cho hắn thấy quỷ một lần, vậy thì Chu Cương đối với chuyện ma quỷ sẽ không còn một tia hoài nghi nào. Đối với sự hợp tác sau này sẽ càng thêm thuận tiện.
Quỷ hồn trường sam vội vàng nói:
- Có thể, bất quá đứa nhỏ này mới chết không lâu, âm thân suy yếu, không thể hiện thân ở trước mặt người khác được.
Nói xong, âm khí của quỷ hồn trường sam dao động không ngừng, sau một khắc, con ngươi Chu Cương liền chợt co rụt lại, mặc dù nhiều năm làm cảnh sát trải qua mưa bom bão đạn đã rèn luyện được một trái tim quả cảm, nhưng lúc này đột nhiên thấy quỷ cũng phải chột dạ một trận, đôi chân có hơi hơi mềm nhũn.
- Chu ca đừng sợ, quỷ hồn này đến để xin em trợ giúp, sẽ không hại người.
Trần Hạo nhân cơ hội trấn an một câu. Tỏ vẻ mình càng trâu bò hơn so với quỷ.
Chu Cương nỗ lực làm ra biểu tình trấn định, kinh ngạc hỏi:
- Không phải nói người chết chìm là một cậu học sinh sao?
Trần Hạo nói:
- Cậu học sinh kia đang ở bên cạnh vị huynh đài này, bất quá hắn là ma mới, tích lũy không đủ, không thể hiện thân trước mặt người khác được.
Chu Cương bừng tỉnh, đối với sự tình ma quỷ cũng có một chút nhân biết mới.
Đạt được mục đích, Trần Hạo tiếp tục nói:
- Lão huynh, hình như tôi chỉ mời Lý Mộng mà, làm sao anh cũng tới theo?
Trường sam quỷ hồn lúng túng nói:
- Tiểu sinh uổng mạng nhiều năm, chẳng biết tại sao không cách nào chuyển thế, chỉ có thể trở thành một cô hồn dã quỷ. Mấy năm nay đi vòng vòng, nhìn thấy con người sống trong thịnh cảnh nên sinh lòng ước ao, cũng muốn lần nữa chuyển sang kiếp khác làm người, thể nghiệm thịnh thế phồn hoa, chỉ là không tìm được một vị chân tu nào, không cách nào siêu độ. Lần này đại sư hiện thân làm cho tiểu sinh thấy được hi vọng, tiểu sinh mạo muội đến đây xin đại sư thương hại tiểu sinh là một quỷ hồn tốt, cho tiểu sinh một cơ hội lần nữa làm người.
Trơ mắt nhìn một linh hồn ma quỷ cầu xin Trần Hạo như thế, Chu Cương kinh ngạc quên cả sợ hãi, vẻ mặt lay động.
Người anh em này xem ra còn lợi hại hơn so với mình tưởng tượng, cũng may nghe lời vợ nói, tỉnh ngộ đúng lúc, bằng không sẽ bỏ lỡ một đoạn duyên phận tốt, cả đời này sẽ phải hối hận.
Trần Hạo cũng rất bình tĩnh, gật đầu nói:
- Anh rất tốt, quả thật chưa từng hại người, hơn nữa được linh khí của Liễu Hà che chở, lây dính linh tính, linh hồn thuần túy, nếu như có thể đầu thai lần nữa, ít nhất cũng xuất thân trong nhà đại phú.
Trường sam quỷ hồn nhãn tình sáng lên, vẻ mặt chờ mong.
Có thể đầu thai làm người đã rất tốt rồi, nếu như có thể đầu thai nhà vào nhà giàu sang, vậy thì đến cả nằm mơ cũng phải cưởi tỉnh.
Bất quá hết thảy tất cả đều ở trong một ý niệm của vị đại sư này, cho nên trường sam quỷ hồn không dám càn rỡ, chỉ có thể khát vọng nhìn Trần Hạo.
- Bất quá! Linh hồn chuyển sang kiếp khác cũng không phải dễ dàng như vậy, lục đạo luân hồi, âm dương ràng buộc, muốn vào luân hồi, bình thường sau khi chết đều được luân hồi tiếp dẫn, dựa theo công tích lúc còn sống, công đức phẩm hạnh, luân hồi tự có phân phối. Một khi bỏ lỡ cơ hội, chẳng khác nào chính bản thân buông tha, anh đừng tưởng rằng tìm một cao tăng đại đức, đạo môn kỳ nhân siêu độ thì có thể một lần nữa làm người, điều này không có khả năng, chỉ là một tu sĩ nhân gian làm sao có thể thao túng Lục Đạo Luân Hồi, nếu như có thể thì thiên hạ này đã sớm hỗn loạn rồi.
Trần Hạo đem những gì mình kiến thức được, đe dọa nói.
Sắc mặt trường sam quỷ hồn hơi thay đổi.
Điểm này hắn cũng suy đoán được một chút, thế nhưng không thử một lần thì hắn thật không cam lòng.
- Vậy, nếu như cứ siêu độ sẽ có kết quả thế nào?
Trường sam quỷ hồn hỏi.
Trần Hạo nói:
- Mạnh mẽ siêu độ, linh tính mất hết, đừng nói làm người, cho dù làm cầm thú đều rất khó khăn.
Sắc mặt trường sam quỷ hồn đã trắng nay con trắng hơn, cả người cũng bắt đầu phát run,
Ai muốn mình đầu thai làm súc sinh đây, đó luôn là đối tượng bị con người làm thịt.
Nhìn thấy hiệu quả chém gió của mình không tệ, Trần Hạo âm thầm cười. Lúc này mở miệng nói:
- Bất quá vận khí của anh không tệ, gặp được tôi, pháp môn tu hành của tôi khác với những môn phái khác, vào cái thời đại mạt pháp này, tổ sư gia của chúng tôi mở một con đường riêng, sáng tạo ra pháp môn tu hành kỳ diệu, chuyên môn độ quỷ độ yêu, cởi bỏ khúc mắc, cân bằng âm dương, siêu độ như thế đảm bảo linh tính không mất, có thể vào luân hồi đầu thai làm người.
Trường sam quỷ hồn nhất thời đại hỉ. Tâm tình lúc này cứ như chơi tàu lượn siêu tốc vậy, lên lên xuống xuống là cho người ta cảm thấy nội tâm bất ổn, kích thích vô cùng.
Tuy rằng trong lòng có chút oán thầm, thế nhưng ở trước mặt cao nhân hắn vẫn không dám nói ra, nếu để vụt mất cơ hội lần này, vậy thì thật là khóc không ra nước mắt rồi.
- Cầu đại sư siêu độ cho tiểu sinh.
Trường sam quỷ hồn hai tay hợp lại, thái độ thành khẩn.
Trần Hạo tức giận:
- Tôi còn chưa nói hết mà, gấp cái gì.
Trường sam quỷ hồn vội vàng làm ra bộ dáng kính cẩn nghe dạy bảo.
Trần Hạo tiếp tục nói:
- Muốn tôi siêu độ, điều thứ nhất là anh phải biết chấm niệm của mình là gì, sở dĩ anh không vào được luân hồi là do chấp niệm của anh ngăn cản, chỉ có tâm vô tạp niệm, không còn lưu luyến, mới có thể siêu độ, bằng không lòng có chấp niệm, dù cho tôi có thiên đại thần thông đi chăng nữa thì cũng không có cách làm giúp anh vào luân hồi chuyển kiếp làm người đâu, cho nên, chấp niệm của anh là gì? Nói đi.
Thấy một màn như vậy, Chu Cương lần nữa bừng tỉnh.
Thì ra đây chính là việc tu hành của lão đệ, nói vậy chấp niệm của Liễu Nguyệt Nga chính là Vương Hổ, mà lão đệ để cho Vương Hổ bị tống vào tù cho nên chấp niệm của Liễu Nguyệt Nga được tiêu trừ, từ đó có thể siêu độ.
Bất quá ma nước này có chấp niệm gì? Chu Cương có chút ngạc nhiên quan sát.
Trường sam quỷ hồn cũng mờ mịt.
Chấp niệm? Bản thân mình có chấp niệm gì? Nếu có, đó chính là muốn làm người, thế nhưng làm người thì phải đi đầu thai, mà đầu thai lại phải tiêu trừ chấp niệm, tiêu trừ chấp niệm lại phải... Cảm giác đầu óc quay cuồng quá, mình đang suy nghĩ gì vậy? Tôi là ai? Đây là đâu?
Nhìn trường sam quỷ hồn dại ra tại chỗ, hệ thống giúp quỷ làm vui cũng không hiện lên thông báo gì, Trần Hạo có chút thất vọng.
Sẽ không phải là một linh hồn không có chấp niệm nữa chứ?? Hình như có gì đó sai sai, hắn đã muốn đi đầu thai thì ắt hẳn phải có chấp niệm mà, chẳng lẽ làm quỷ lâu quá rồi IQ bị suy giảm nghiêm trọng, trở thành lão hồ đồ rồi?
Trong lòng không nói gì, Trần Hạo nhắc nhở:
- Cái gọi là chấp niệm, chính là chuyện lúc chết anh không cam lòng nhất, hoặc do anh chết lâu quá nên quên mất rồi, anh cứ suy nghĩ lại thật kỹ đi, nếu như nghĩ ra được thì tôi sẽ giúp anh.
Nói xong, Trần Hạo nhìn về phía Lý Mộng đang dùng ánh mắt mong chờ nhìn hắn, cười nói:
- Tiểu tử kia, chấp niệm của cậu là gì?
Lý Mộng sớm từ trong lời nói Trần Hạo nghe hiểu bảy tám phần, vội vàng nói:
- Đại sư, chấp niệm của em là chị Tuyết Kỳ, em muốn biết đến cuối cùng chị ấy có thích em hay không.
Trần Hạo nhất thời một đầu hắc tuyến.
Voãi, tên tiểu hài tử xấu xa cậu vừa nói cái gì? Nhóc mới bây lớn, lông còn chưa mọc đủ mà đã nói đến chuyện yêu đương? Mày nghĩ thế nào mà nói với cái thằng học 4 năm đại học chưa từng nắm tay con gái? Chú mày đang châm chọc anh sao?
Trong lòng oán thầm, Trần Hạo kinh ngạc phát hiện hệ thống giúp quỷ làm vui vẫn không có biểu hiện gì.
Kỳ quái, Lý Mộng đã nói ra chấp niệm, không lẽ chấp niệm này nhỏ quá nên hệ thống không có phản ứng? Lẽ nào hệ thống bị hư? Không có khả năng! Hay là chấp niệm của Lý Mông không phải là chấp niệm thật sự của nó, mà là đang lừa dối bản đại sư.
Sắc mặt trầm xuống, Trần Hạo nói:
- Tiểu tử kia, bản đại sư cũng không thích bị tiêu khiển, cậu tốt nhất suy nghĩ cho thật kỹ chấp niệm của cậu là gì, nếu như cứ chém gió trước mặt tôi thì bản đại sư cũng không giúp được cậu rồi.
- A, không phải, chấp niệm của em thật là cái này mà, em...
Lý Mộng còn muốn nói, nhưng nhìn thấy ánh mắt Trần Hạo nhìn mình chằm chằm, nhất thời sợ hãi không nói nên lời.
Nếu chấp niệm của mình không phải chị Tuyết Kỳ, vậy thì là cái gì?
Lý Mộng theo bản năng bắt đầu nhớ lại thời điểm mà nó chết, suy nghĩ duy nhất trong lòng nó là cái gì.
Nghĩ tới đây, Lý Mộng đột nhiên phản ứng lại, khi đó, suy nghĩ duy nhất trong đầu nó chính là... Mẹ!
Ding: Quỷ hồn Lý Mộng, oan hồn một năm, hoàn thành di nguyện được thưởng Thiên Cương Bộ.
MinhLâm - Lục Đạo