CHƯƠNG 36: ĐỌ SỨC BẮT ĐẦU
Nhìn đám người Tiết Xông đi ngang qua mình, sắc mặt Bạch Như thoáng cái âm trầm xuống.
Tên khốn kiếp này đang cười nhạo mình sao? Hừ, tôi bị lừa, lẽ nào anh có thể mời được đại sư chân chính?
Trong lòng khẽ động, Bạch Như nhìn về phía Trần Hạo hỏi:
- Trần đại sư, anh xem cái ngươi tóc húi cua kia có phải là cao nhân thật hay không?
Trần Hạo cười:
- Đích xác có bản lĩnh thật sự.
Sắc mặt Bạch Như hơi biến:
- Đại sư, anh xác định?
Trần Hạo nói:
- Không cần lo lắng, vấn đề Thanh Khê Sơn cũng không nhỏ đâu, không cần phải nóng vội, vị này mặc dù có chút bản lĩnh, thế nhưng tôi cảm giác cũng không lợi hại hơn tôi bao nhiêu, ai thắng ai thua còn chưa biết được.
Sắc mặt Bạch Như lúc này mới tốt hơn một chút, sau đó mang theo Trần Hạo tiến vào cao ốc.
Lúc này Tiết Xông đã đi vào trong tòa nhà, nhìn về phía người nam nhân tóc húi cua cười nói:
- Long đại sư, người mà xá muội mời đến cũng không phải do công ty chúng tôi quyết định, em ấy từ nhỏ đã không chịu thua ai, việc gì đều muốn nhúng tay vào, vấn đề công ty gặp phải lần này em ấy đã đi khắp nơi tìm cao nhân, bị người ta lừa rất nhiều lần, vậy nên kính mong đại sư đừng để trong lòng, đây không phải chúng tôi không tin đại sư.
Nam tử tóc húi cua tựa cười như không phải cười nói:
- Tên tiểu tử kia cũng không đơn giản đâu, chí ít con mèo trong ngực hắn cũng không phải mèo bình thường.
Tiết Xông ngẩn ra, có chút kinh ngạc.
Không ngờ Bạch Như thật sự mời được người không tầm thường, chỉ là người này... thấy thế nào đều chỉ là một tên gà mờ bình thường không thể bình thường hơn. Lẽ nào nhìn người không thể nhìn bề ngoài?
Lúc này trong lòng Tiết Xong ngưng trọng, cảnh giác cao độ.
Không bao lâu, Tiết Xông và Bạch Như một trước một sau đi tới một căn phòng làm việc lớn. Bạch Cảnh Long và Tiết Long Kỳ đã đợi hồi lâu, nhìn thấy người đến liền đứng dậy lộ ra nụ cười.
Tiết Xông đi đến đầu tiên, nhiệt tình giới thiệu hai người cho Long đại sư, cũng giới thiệu Long đại sư cho cha mình và Bạch Cảnh Long.
Bạch Như tự nhiên sẽ không để cho Tiết xông giành phần nổi trội, cười ha hả cũng giới thiệu hai người cho Trần Hạo, trong lời nói chém gió nứt cả trời, làm cho Trần Hạo cảm giác mặt đỏ bừng bừng.
Bất quá Trần Hạo vẫn luôn một mực chú ý vị cao nhân tóc húi cua kia
Vị đại sư này nhìn cũng không phải như mấy tên lừa đào ngoài đường, trên người bao phủ một cổ khí màu xanh, khí này công chính quang minh, cương dương to lớn làm cho mèo mun đều bị kích thích, nằm úp sấp ở trong lòng Trần Hạo, động cũng không dám động một cái.
Đây là khí tức pháp lực sao? Nhưng thoạt nhìn cũng không mạnh lắm, so với tín ngưỡng lực mình lấy từ Sơn Tuyền Tự còn yếu hơn mấy phần, hiển nhiên vị Long đại sư này mặc dù có bản lĩnh thật, nhưng đạo hạnh cũng không lợi hại bao nhiêu.
- Ha ha, hai vị đại sư đều là cao nhân, chỉ là trời xui đất khiến tới cùng nhau, sẽ là một sự xúc phạm lớn nếu như chúng tôi từ chối bất cứ người nào, không bằng như vậy đi, hai vị đại sư hãy đi cùng nhau, tất cả đều đến xem một chút vấn đề ở công trường Thanh Khê Sơn, nếu như vị nào có biện pháp giải quyết tương đối thì chúng ta sẽ áp dụng phương pháp của người đó, không biết hai vị đại sư cảm thấy thế nào?
Bạch Cảnh Long mở miệng, bộ dáng cười ha hả vô cùng dễ gần.
Tiết Long Kỳ cũng đồng ý nói:
- Chuyện ở công trường Thanh Khê Sơn có liên quan đến thời gian Thạch Thành phát triển, tập đoàn Song Long chúng tôi trên lưng mang áp lực cực lớn, có thể được hai vị đại sư hỗ trợ, đây là vinh hạnh của tập đoàn chúng tôi, xin hai vị yên tâm, bất kể là áp dụng ý kiến vị nào, chúng tôi đều sẽ dâng bồi thường cho vị còn lại.
Hai boss lớn đã lên tiếng nói như thế, Tiết Xông và Bạch Như đành nhìn về phía đại sư mà mình mời đến.
Trần Hạo mỉm cười:
- Tôi không thành vấn đề, không biết vị Long đại sư này có cao kiến gì?
Long đại sư cười nói:
- Tu chân giới đã dần suy thoái, có thể gặp được một vị đồng đạo đã là chuyện đáng mừng, cùng nhau thăm dò cũng có thể giao lưu một phen, ngược lại chuyến đi này không tệ.
Bạch Cảnh Long cười nói:
- Hai vị đại sư đã rộng lòng không câu nệ tiểu tiết như thế, lão hủ vô cùng cảm kích. Tiểu Xông, Tiểu Như, các con cùng hai vị đại sư đi đến công trường Thanh Khê Sơn đi, nếu như hai vị đại sư có nhu cầu gì thì các con phải cố gắng hoàn thành thật tốt.
Tiết Xông và Bạch Như tự nhiên liên thanh đáp ứng.
Đôi câu vài lời, ván đầu tiên bất phân thắng bại, kế tiếp chính là chân chính dùng bản lĩnh để nói chuyện.
Song phương ung dung thản nhiên,
Chỉ cần nhìn đại sư hai người mời tới, thủ đoạn bên nào cao minh hơn thì chủ sự tập đoàn Song Long sẽ là của người đó.
Rất nhanh, đoàn người rời khỏi tòa nhà cao tầng, ngồi trong xe đi tới Thanh Khê Sơn.
Bạch Như cùng Trần Hạo ngồi chung một chỗ, mặt lộ vẻ lo lắng nói:
- Trần đại sư, vị Long đại sư này thoạt nhìn khó đối phó đó.
Trần Hạo cười nói:
- Người cô cần đối phó là Tiết Xông, cũng không phải Long đại sư kia, hơn nữa tu hành một đường, đủ loại môn đạo, dù cho Long đại sư có bản lĩnh thật sự, nhưng nếu như vấn đề công trường Thanh Khê Sơn không phải là chuyên môn của hắn vậy thì cũng không có cách giải quyết, trước tiên cứ bình tĩnh xem kỳ biến đã.
Bạch Như không hiểu môn đạo, chỉ đành trầm mặc xuống, âm thầm cầu khẩn Long đại sư tốt nhất là không có cách nào giải quyết.
Một bên khác, Tiết Xông cũng hỏi Long đại sư.
- Đại sư, ngài nói tên tiểu tử kia không đơn giản, vậy hắn không đơn giản như thế nào? Ngài có nắm chắc đối phó được hắn không?
Long đại sư vân vê viên hạt châu mã não trên ngón tay, sau đó dừng lại cười nói:
- Nói hắn không đơn giản chỉ là cho hắn ba phần mặt mũi mà thôi, cùng lắm chỉ là một tên thuật sĩ bất nhập lưu mà thôi, không đủ thành đạo.
- Thuật sĩ?
Tiết Xông không hiểu.
Long đại sư giải thích:
- Cái gọi là thuật sĩ chính là hạng người không học vấn không nghề nghiệp, cơ duyên xảo hợp có được vài phương pháp tà đạo liền đi ra lăn lộn giang hồ, giả danh lừa bịp. Loại thuật sĩ này không hiểu đạo môn chân pháp, không tu đạo hành, dùng tà môn đi vơ vét của cải, đụng chuyện đơn giản có thể giải quyết, đụng tới vấn đề hơi có chút khó khăn cũng chỉ có thể đứng nhìn. Lúc trước ta nói con mèo kia không đơn giản, chính là do con mèo này mang theo yêu khí, hiển nhiên chẳng biết trộm được kỳ hoa dị thảo gì lại có thể dị hoá thành yêu, quả thật có chút khí vận.
- Yêu? Mèo yêu? Trên đời làm sao có thể có tồn tại yêu quái được?
Tiết Xông quá sợ hãi, thiếu chút nữa bị dọa đái ra quần.
Long đại sư cười nói:
- Làm sao không thể tồn tại được, có chính ắt có tà, có âm ắt có dương, không có yêu tà tồn tại, làm sao có những người tu hành như chúng ta. Bất quá bây giờ không phải là thời cổ đại, kỳ ngộ trong thiên địa cực kỳ ít ỏi, tu hành đều thập phần khó khăn, mèo yêu này chỉ là được một phần cơ duyên nên mới dị hoá, ngay cả Bán Yêu cũng không phải, đoán chừng chỉ có thể xuất ra một chút yêu thuật nhỏ bé phụ trợ tên thuật sĩ này gạt người. Gặp phải người chân tu, tiện tay là có thể phá, chém giết cũng chỉ trong một ý niệm.
Tiết Xông lúc này mới yên lòng lại, sau đó ánh mắt nhìn Long đại sư càng phát ra vẻ sùng kính, vui mừng.
Ngay cả yêu quái cũng không để vào trong mắt, sự việc quỷ dị ở công trường Thanh Khê Sơn chắc chắn tiện tay liền có thể giải quyết được.
Tập đoàn Song Long, nhất định là của ta.
Tâm tình song phương mỗi bên mỗi khác, rất nhanh đoàn xe đã đi đến công trường Thanh Khê Sơn.
Nơi này một mảnh hỗn độn, hoàn toàn không có vết chân người.
Xe chạy sang một bên rồi dừng lại, mọi người lần lượt xuống xe.
Long đại sư đứng ở chân núi, quan sát thế núi phập phồng, phương hướng địa mạch hành quân, ánh mắt sáng ngời, sợ hãi nói: - Hay cho một thế Bàn Long Ngọa Thủy, đây là nơi thượng cát, chỉ bằng vào kết cục phong thủy nơi đây đã có thể duy trì sinh kế phồn hoa trăm năm.
Tiết Xông đắc ý cười nói:
- Tập đoàn Song Long chúng tôi cũng không am hiểu phong thủy, bất quá Thanh Khê Sơn núi sông xen kẽ, thủy quấn quanh sơn, mùa hè mát lạnh, vào đông trở thành kỳ cảnh, một khi khai phá tất nhiên sẽ nổi tiếng tứ phương... rất có tương lai.
Long đại sư gật đầu:
- Đây quả thật là nơi để làm giàu, à, phía trước chính là nơi cậu nói có dị thường sao? Quả thực Âm Sát vờn quanh, ắt có hung hiểm, bất quá mặt ngoài nhìn cũng không xảy ra vấn đề gì, chúng ta đi qua đó nhìn kỹ một chút.
MinhLâm - Lục Đạo