CHƯƠNG 903: NGOẠI TRUYỆN 2
"Các bạn bè thân ái trên toàn thế giới, chào mọi người, hôm nay lại nghênh đón cuộc so tài lựa chọn Tiềm Long ba năm một lần của Địa Phủ, ở cuộc thi long trọng này...."
Sàn đấu trên không khổng lồ, 15 ngàn bệ nổi, đủ để chứa gần một triệu người, và có thể quan sát 300 sàn đấu.
Ở sàn đấu cao nhất chính giữa, một ông lão mai rùa, cầm micro trong tay, đeo kính râm, đang tình cảm dạt dào mà nói.
Trên mai rùa của ông lão này ngồi, có khắc chữ con rùa đứng đầu thiên hạ rất bắt mắt, kiêu ngạo ngang ngược vô cùng.
Nhưng đối với hành động tự mình khoe khoang của ông lão mai rùa này, lại không ai dám phản bác, những người từng nghi ngờ về nó, đều phải trả giá rất thảm.
"Hiện tại chúng ta mời các bậc thầy đánh giá cho điểm lên sân khấu, người đầu tiên, tiên tử lãnh kiếm Long Duyệt."
Theo lời mời, một cô gái váy trắng như tuyết, mặt lạnh vô tình, chân giẫm trên kiếm bay từ trên không tới, dẫn đến tiếng vang hô của mọi người.
Trên một bệ cao, mấy thanh niên cực kỳ kích động mà hò hét, trong đó có một tên si mê nói: "Long Duyệt tiên tử, tình cảm của ta là chân thành, trong tương lai ta chắc chắn chân đạp mây ngũ sắc, ánh sáng vạn trượng tới cưới nàng."
"Ngươi dẹp đi, lẽ nào ngươi không biết Long Duyệt tiên tử là cháu gái của ông già không biết xấu hổ kia, cha cô ấy và Trần không biết xấu hổ kia là bạn chí cốt, mặc dù không có chức vị gì, ở ẩn trong tộc Thủy. Nhưng rất nhiều nhân vật lớn muốn nịnh hót mà không được. Chỉ với quan hệ này, đừng nói chục tỷ loài người, những sinh linh khác, đều mơ mộng muốn một bước lên trời."
"Ta nghe nói, Long Duyệt luôn muốn hồi sinh mẹ của mình, nếu như có thể tìm được cách để hồi sinh, có lẽ sẽ được trả gấp đôi."
"Cái này còn cần phải nói, nhưng luân hồi là do Trần không biết xấu hổ nắm giữ, đó là gốc rễ của trời đất, là căn cơ của vạn tộc, chắc chắn không cho phép người khác nhúng tay vào, chúng ta sao có thể tìm được linh hồn đầu thai của mẹ Long Duyệt được? Chuyện này căn bản khó mà làm."
"Cũng chưa chắc, trời đất lớn như vậy, chung quy sẽ có người có thể sống lại mà không cần luân hồi."
"Ha ha, vậy ngươi cứ từ từ mơ mộng hão huyền đi, ước mơ của ta nhỏ thôi, ta muốn có được tình yêu của Âm Nguyệt."
"Mẹ nó, khẩu vị của ngươi nặng như vậy!" Những tên bên cạnh đều sợ hãi.
"Bậc thầy cuối cùng, người này ta tin chắc mọi người sẽ không ngờ tới, tất cả mọi người sẽ cảm thấy kinh ngạc, sự góp mặt của nó, thậm chí có thể khiến các bạn nhỏ đang tranh đoạt tên trong danh sách Tiềm Long này, bùng nổ sức mạnh lên 120 và thể hiện tài năng của mình với sự nhiệt tình nhất."
Mỗi câu nói, khiến triệu khán giả ở hiện trường và hàng tỷ khán giả xem livestream ngứa ngáy trong lòng, suy đoán vài cái tên.
Sau đó, ông lão mai rùa hét lớn: "Hãy cho tràng pháo tay nhiệt liệt để chào đón Tề Thiên Đại Thánh.... Tôn Ngộ Không!"
Oa....
Lời giới thiệu vừa nói xong, khiến hiện trường khiếp sợ, mọi người bị chấn động rồi, khán giả xem trực tuyến cũng kinh hãi.
Sau đó, một ánh sáng vàng nổ tung từ xa, xoay vút lên trời, lộn nhào một cú, kim quang rơi xuống, hóa thành một cây gậy màu vàng lóng lánh, cắm ở trên sân khấu.
Theo đó, một người mặc giáp vàng, đầu đội kim quan, thần hầu uy vũ phi phàm, dần dần đáp xuống trên cây gậy, chính là Địa Sát Thần Thai.
Thấy người thật xuất hiện, vô số người hoan hô, tiếng hò hét, như có thể xuyên thấu trời.
Ngay cả những cậu bé đang nhắc tới nữ thần, mơ mộng cưới nữ thần, cũng đều la lên, hai mắt đỏ đậm, vẻ mặt sùng bái.
Đây mới là idol thật sự, trước mặt idol, nữ thần gì đó, đều đứng qua bên.
Ánh mắt của Địa Sát Thần Thai vừa di chuyển, giống như có lửa lóe lên, cười ha ha: "Hôm nay lão Tôn tới, không chỉ đánh giá, còn có một ưu đãi, người đứng đầu bảng Tiềm Long, lão Tôn ta, sẽ nhận."
Khán giả hiện trường: "..."
Khán giả trực tuyến: "..."
Ở một chỗ ngôi cao trong đám người, một đứa trẻ vừa nhìn đã biết là thụ yêu, ngơ ngẩn nhìn thần hầu dân chúng kính ngưỡng, trong mắt hai hàng lệ chảy xuống.
Nếu quay trở lại quá khứ…