Chương 102 - Manh Mối (2)
Mặc dù Đỗ Nguyên Thánh đã chết vài chục năm nhưng trong Thường Ninh phủ vẫn có một ít lão nhân nghe nói qua ti tức hoặc truyền thuyết Đỗ Nguyên Thánh, nói không chừng trong đó có một ít thứ gì đó.
Nhìn thấy Tô Tín an bài ngay ngắn rõ ràng, Tạ Chỉ Yến cũng yên lòng, sau khi tạm biệt Tô Tín liền quay về khách san nghỉ ngơi.
Cùng lúc này các bang phái khác cũng có người tới tìm, bởi vì người các đại phái cũng tìm bọn họ.
Tam Anh hội.
Ba người Mạnh Trường Hà lúc này đứng ở cửa nghênh đón ba người trẻ tuổi, thái độ cung kính đến cực điểm.
Bọn họ là ba đại thế gia Tương Nam: Nguyễn, Trương, Tưởng gia, là Nguyễn Minh Nguyệt, Trương Khánh Phương và Tưởng Nguyên Đông.
Ba đại thế gia Tương Nam chính là một trong các thế lực lớn nhất ở Nam Man chi địa, trước kia Tam Anh hội thân là bang hội mạnh nhất Thường Ninh phủ cho nên cũng có kết giao bọn họ, biết rõ này ba đại thế gia khủng bố.
Đồng thời ba đại thế gia rất hiểu thế lực trong Thường Ninh phủ, cho nên đầu tiên lựa chọn Tam Anh hội giúp đỡ bọn họ.
Niên Bang Giang Lăng tiến vào Thường Ninh phủ lại vừa lúc gặp bang chúng Thiết Đao Hội cho nên hắn trực tiếp nhờ Thiết Đao Hội giúp hắn.
Hạ Thiên làm người cuồng ngạo nhưng cũng nghe qua tên tuổi Niên Bang trong thiên hạ thất bang, hắn không dám có nửa phần lãnh đạm.
Trong mấy người kia Thanh Thành kiếm phái Phương Đông Đình đến trễ nhất, chờ hắn đi vào Thường Ninh phủ thì những bang phái kia đã chọn người, cũng chỉ còn lại có Huyết Y Hội và Thần Phong Hội.
Kỳ thật vừa bắt đầu Phương Đông Đình đã muốn lựa chọn Phi Ưng Bang của Tô Tín.
Hiện tại Phi Ưng Bang như mặt trời ban trưa tại Thường Ninh phủ, mặc dù đại bộ phận người đều biết bang phái mạnh nhất Thường Ninh phủ chính là Tam Anh hội, ngoài bên ngoài biết tên tuổi Phi Ưng Bang lớn nhất, hơn nữa Tô Tín chính là minh chủ liên minh bang phái trong Thường Ninh phủ.
Sau khi tìm người hỏi tin tức, Phương Đông Đình tự nhiên muốn chọn một nhà mạnh nhất nhưng không biết làm sao Tạ Chỉ Yến cơ duyên xảo hợp đi Thịnh Long lâu gặp Tô Tín, Phương Đông Đình chậm một bước nên nội tâm thầm hận.
Thanh Thành kiếm phái có quan hệ không tốt với Dịch Kiếm Môn, phải nói đều là một trong cầm kiếm ngũ phái mọi người không có quan hệ tốt với ai cả.
Bởi vì cái gọi là văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị.
Ai cũng mơ ước cái mũ thiên hạ đệ nhất kiếm phái.
Còn lại hai nhà có thể chọn, Phương Đông Đình trực tiếp lựa chọn Thần Phong Hội.
Thực lực của Huyết Y Hội tự nhiên mạnh hơn Thần Phong Hội nhiều nhưng
Phương Đông Đình sẽ không chọn nó, bởi vì đứng sau lưng Huyết Y Hội chính là
Huyết Y Lâu, là Huyết Y Lâu trong tả đạo bát môn.
Thanh Thành kiếm phái tự xưng là danh môn chính phái, đương nhiên không muốn sinh ra quan hệ gì đó với tổ chức sát thủ như Huyết Y Lâu.
Huống hồ Huyết Y Lâu là một trong mấy thế lực mạnh nhất thiên hạ giống như Thanh Thành kiếm phái, hắn muốn tùy tiện mệnh lệnh người ta, chỉ sợ người ta còn không nghe đâu, cho nên Phương Đông Đình cuối cùng chỉ phải lựa chọn Thần Phong Hội.
Phương Đông Đình một thân đạo bào màu xanh nhạt, dáng người cao ngất tuấn lãng, kiếm trong tay không đặt bên người, mà là nằm trong túi giới tử của tùy tùng.
Cung Thanh Phong cẩn thận hầu hạ bên cạnh hắn không dám có chút lười biếng.
Tuy Cung Thanh Phong hắn xem như chư hầu một phương tại Thường Ninh phủ, hơn nữa hắn là bang chủ trẻ tuổi nhất sau Tô Tín.
Nhưng hắn biết rõ vị này chính là nhi tử trưởng lão Thanh Thành kiếm phái, hai mươi mấy tuổi đã đạt tới Tiên Thiên, so sánh với Phương Đông Đình đứng hàng Nhân Bảng, người khác không thể nghi ngờ sẽ kém hơn một bậc.
Phương Đông Đình thản nhiên nói: “Cung bang chủ, ta bảo ngươi vẽ chìa khóa giao chobang chúng tìm kiếm khắp Thường Ninh phủ, ngươi đã làm xong chưa?”
Cung Thanh Phong vội vàng nói: “Phương công tử yên tâm, ta đã bảo người im hơn vạn bức họa như thế, bang chúng thủ hạ của ta đều có một phần, đều ra ngoài tìm hiểu.”
“Cần bao nhiêu thời gian tìm khắp Thường Ninh phủ?”
Cung Thanh Phong cân nhắc một chút nói: “Tối thiểu cần bảy ngày.”
“Bảy ngày?”
Phương Đông Đình lập tức chau mày: “Bảy ngày quá nhiều, ba ngày.”
Cung Thanh Phong nghiêm mặt nói: “Phương công tử, ba ngày thực làm không được ah, bang chúng thủ hạ của ta chỉ có vạn người, cho dù bọn họ không ngủ không nghỉ cũng không có khả năng trong ba ngày tìm khắp Thường Ninh phủ.”
Phương Đông Đình hừ lạnh một tiếng: “Cung Thanh Phong, ngươi đang đùa nghịch ta sao? Ta cho ngươi Truy Phong Thất Kiếm chính là kiếm quyết top ba trong Thanh Thành kiếm phái, kết quả hiện tại ngươi nói với ta ngươi làm không được?”
“Chìa khóa này Dịch Kiếm Môn đang tìm, Niên Bang đang tìm, thời gian bảy ngày quá dài, chỉ sợ bọn chúng đã sớm đoạt được.”
Cung Thanh Phong chớp mắt nói: “Phương công tử, thời gian ba ngày là không có khả năng, nếu không như thé này, ngài mở miệng đi tìm bang phái khác trong Thường Ninh phủ mượn chút người, dùng mặt mui của ngài chắc hăn người ta không dám đắc tội.”
Phương Đông Đình nhàn nhạt nhìn hắn: “Trong Thường Ninh phủ các ngươi bang phái nào nhiều người nhất?”
“Phi Ưng Bang! Phi Ưng Bang của Tô Tín nhiều người nhất, chừng hơn ba vạn người, gấp ba Thần Phong Hội chúng ta, hơn nữa Tô Tín chính là minh chủ liên minh bang hội Thường Ninh phủ.”
Trong mắt Cung Thanh Phong xuất hiện một tia tinh mang, hắn biết rất rõ Tam Anh hội có hơn năm vạn bang chúng nhưng lúc này hắn lại nói Phi Ưng Bang mới có nhân số nhiều nhất.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt