Giang Phong đi đến lầu hai, tìm cái góc, click mở giao diện thuộc tính.
Nhiệm vụ phụ: ( có thể nhận )
【 Tâm nguyện của mẹ 】 Vương Tú Liên vẫn luôn hy vọng mình có thể có một cô con dâu dáng người thon thả lại dịu dàng khéo hiểu lòng người, người chơi hãy hoàn thành tâm nguyện của mẹ, tìm được một cô bạn gái dịu dàng khéo hiểu lòng người dáng người lại thon thả, mảnh mai. 【 lựa chọn: Có / Không 】
【 Tâm nguyện của Lý Quân Minh 】 Cha của Lý Quân Minh là Lý Minh Nhất không còn sống được bao lâu nữa, Lý Minh Nhất sinh ra trong một gia đình vọng tộc ở Yến Kinh, trước đây đã từng được ăn món canh suông Liễu Diệp Yến của đầu bếp Giang Thừa Đức ở nhà hàng Thái Phong Lâu đã làm cho hắn khó quên. Mời người chơi hoàn thành tâm nguyện của Lý Quân Minh, làm cho Lý Minh Nhất được ăn lại món canh suông Liễu Diệp Yến trong trí nhớ một lần cuối đời. Tiến độ nhiệm vụ (0/1)
Nhắc nhở nhiệm vụ: Nhiệm vụ này có độ khó cực cao, mời người chơi tự mình thăm dò.
3.【 bắt kịp thời đại 】 làm một tiệm cơm lập chí xưng bá trong các quán ăn ở phụ cận đại học A, sao có thể không bắt kịp thời đại có được một cái WeChat chính thức của riêng mình chứ? Mời người chơi trợ giúp quán cơm Kiện Khang có được một cái WeChat chính thức riêng, cũng sử dụng trang public này được một trăm người chú ý. 【 lựa chọn: có / không 】
Sau khi chọn Có, nhiệm vụ liền biến thành:
3.【 bắt kịp thời đại 】 làm một tiệm cơm lập chí xưng bá trong các quán ăn ở phụ cận đại học A, sao có thể không bắt kịp thời đại có được một cái WeChat chính thức của riêng mình chứ? Mời người chơi trợ giúp quán cơm Kiện Khang có được một cái WeChat chính thức riêng, cũng sử dụng trang public này được một trăm người chú ý. Tiến độ nhiệm vụ: Page chính thức ( 0/1 ) chú ý ( 0/100 )
Nhiệm vụ khen thưởng: Không biết
Nhiệm vụ nhắc nhở: Chỉ cần tốn chút tiền mặt làm một cái page chính thức của cửa hàng, lại đạt được một trăm người chú ý, quả thực là quá mức dễ dàng.
Thoạt nhìn nhiệm vụ này đích xác cực kỳ dễ dàng, gần giống như là phúc lợi tân thủ vậy.
Thời gian cơm chiều, khách trong tiệm vẫn đông như cũ. Có thể là bởi vì không có áp lực nghỉ trưa và kịp lên lớp nên thời gian khách hàng tới cũng phân tản giãn ra, giảm bớt rất nhiều lượng công việc của mọi người.
“Chị Quý, thi lên thạc sĩ đề khó lắm à?” Lưu Tử Hiên thu thập xong một bàn khách, tò mò thò lại hỏi.
Giang Phong đã cùng mọi người giải thích qua lý do Quý Nguyệt tới trong tiệm làm thêm rồi, tự nhiên sẽ không có người đui mù nào đuổi theo hỏi xem nhà Quý Nguyệt đã xảy ra sự tình gì.
“Cậu nói xem, chị đây đều trượt rồi.” Quý Nguyệt sắc mặt không vui vẻ gì, hiển nhiên thi lên thạc sĩ đối với cô mà nói cũng không phải cái trải nghiệm sung sướng gì cả, “Nếu mà chị thi đậu thì đã có thể đi làm gia sư rồi đấy.”
Lưu Tử Hiên thức thời ngậm miệng lại.
“Hạo tử, cậu có quen ai bên khoa máy tính không?” Vương Hạo vừa vào sau bếp trộm uống chè đậu xanh đã bị Giang Phong túm được.
“A, quen đó, quen khá nhiều.” Vương Hạo vội vàng cầm chén chè đậu xanh uống sạch sẽ, lau miệng.
“Trong số những người cậu biết có ai có kỹ thuật có thể giúp tôi lập một cái WeChat chính thức không? Giá cả gì đó thì sẽ thương lượng, cha tôi tiếc chỗ tiền chia cho bên nền tảng nên tôi cảm thấy cái WeChat chính thức kia, có thể nhận đơn giao cơm hộp cũng khá tốt.” Giang Phong nói.
“Nha, Phong ca, anh còn rất bắt kịp thời đại đó nha!” Vương Hạo suy nghĩ một chút, “Chính là người trưa hôm nay tới ăn cơm, mang theo bạn gái ấy, Hình như tên là… Tên là Trương Vệ, học kỳ trước không phải còn làm được cả một cái phần mềm bán gần mấy vạn luôn, vòng bạn bè đều lan truyền phát điên luôn ấy? Em có WeChat của cậu ta, để em đi hỏi một chút.”
Nói xong, Vương Hạo liền móc di động ra.
Giang Phong bị đồng chí Giang Kiện Khang kêu đi trợ thủ, hôm nay là ngày đầu tiên nhậm chức của Quý Nguyệt, Giang Kiện Khang hỏi Quý Nguyệt là người ở nơi nào, chuẩn bị làm cho cô một bàn đồ ăn Hoài Dương để tỏ vẻ quán cơm Kiện Khang đối với nhân viên mới cực kỳ hoan nghênh.
Trong tiệm còn có vài con vịt và bồ câu, đều là đồng chí Giang Kiến Khang đi xem chán chê rồi mua về cùng nhau để nuôi, mặc dù không có vịt Cao Bưu Ma, cũng không có vịt trời, miễn cưỡng làm một phần vịt nhồi ba lớp cũng vẫn có thể.
Trên bếp đang làm món thịt viên gạch cua chưng rau xanh, Giang Kiện Khang vội vàng trông nom độ lửa cho nên nhiệm vụ rút ra bộ xương nguyên vẹn, nhồi thịt, bọc lại, trần qua nước cho vịt nhồi ba lớp tự nhiên liền giao cho Giang Phong.
Lần đầu tiên làm đồ ăn phức tạp như vậy, đao công đơn giản của Giang Phong không tồi, rút xương vịt cũng không phải vấn đề. Tuy là lúc trước luyện tập vẫn luôn rút xương gà, nhưng rút xương vịt và bồ câu cũng không phải việc gì khó.
Đem hai loại gia cầm đã xử lý xong xuôi bỏ vào trong nước sôi lăn một lần trừ máu loãng, lại theo thứ tự đem bồ câu nhồi vào bụng vịt, dùng nấm, chân giò hun khói thái lát nhồi vào bụng bồ câu, rồi đem con vịt nhồi ba lớp này vào trần qua nước.
Lấy ra rượu Thiệu Hưng trân quý của đồng chí Giang Kiến Khang, đặt vịt nhồi ba lớp cùng những phụ liệu khác vào trong nồi áp suất.
Vốn dĩ phải hầm nhỏ lửa trong mấy tiếng liền, nhưng thời gian không kịp nên dùng nồi áp suất để ninh, đến lúc đó thêm vào nước dùng ra nồi của Giang Kiến Khang thì cũng sẽ mỹ vị như vậy thôi.
“Phong ca, anh đang làm món gì vậy?” Vương Hạo bị những thao tác liên tiếp này làm cho hoa cả mắt.
“vịt nhồi ba lớp, món ăn nổi tiếng của Hoài Dương.” Giang Phong giải thích nói, về phần độ lửa thì phải giao cho đồng chí Giang Kiến Khang rồi.
“Đàn chị Quý Nguyệt thật hạnh phúc.” Liên tưởng đến Quý Nguyệt chính là người Hoài Dương bên kia, Vương Hạo phát ra từ nội tâm cảm thán nói.
Giang Phong:……
Lấy trình độ phức tạp của món vịt nhồi ba lớp này, Quý Nguyệt khả năng cũng chưa được ăn qua vài lần đâu……
“Đúng rồi, Trương Vệ vừa mới trả lời lại em, cậu ta nói cái loại page chính thức này rất đơn giản, mấy ngày là có thể chuẩn bị xong cho anh rồi, không cần tiền, chính là……”
“Chính là cái gì?”
“Cậu ta hỏi có thể trong khoảng thời gian page chính thức còn chưa chuẩn bị xong này giao cơm hộp khai trương trước cho cậu ta được không, cậu ta nói khoa máy tính bọn họ quá nhiều môn, căn bản không có thời gian ra ngoài trường ăn cơm, cậu ta có thể tự chuẩn bị hộp cơm.” Vương Hạo vừa nói vừa lấy ra di động cho Giang Phong xem lịch sử trò chuyện.
Giang Phong:……
“Được……”