Giang Phong đang làm món canh suông Liễu Diệp Yến.
Mỗi ngày làm một phần, mỗi một bước đi sớm đã thành bản năng.
Phần cà tím thịt băm cuối cùng kia là Lưu Thiến gọi thêm.
Chiều nay cô học thể dục chạy 800m, theo thường lệ gọi hai món sau lại cảm thấy không đủ ăn, lại gọi thêm một phần cà tím thịt băm. Vừa mới lấy chút nước sốt cuối cùng trên đĩa trứng xào cà chua ra trộn cơm ăn, hiện tại miệng đang rảnh nên nói chuyện phiếm cùng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp.
Hiện tại phòng phát sóng trực tiếp của cô mỗi ngày có thể có ổn định hơn một ngàn lượt xem, người hoạt động cũng rất nhiều, mọi người đều đã quen với góc độ phát sóng trực tiếp làm người hít thở không thông của cô nàng này rồi, dần dần thế mà cũng thành một loại đặc sắc của cô. Sau khi ký hợp đồng với nền tảng phát sóng trực tiếp thì một tháng cũng có thể thu vào được mấy trăm tệ, tuy là ngay cả tiền cơm đều không đủ nhưng cô nàng rất thích thú.
“Chủ phòng đáng ghét hôm nay ăn rất nhiều nha!” Nhan gia tiểu ngọc thổi qua bình luận màu vàng nổi bật trên di động.
Cô hôm nay ăn ba chén cơm hai đĩa đồ ăn lớn, đối với người làm mukbang chuyên nghiệp thì không tính là cái gì, nhưng so sánh với lượng cơm lúc trước của cô thì thật là đã nhiều hơn không ít.
“Đúng vậy, chiều nay học thể dục mà, tiêu hao nhiều nên ăn cũng nhiều đó!”
“Chủ phòng đáng ghét, gần đây sao không nhìn thấy chủ tịch CLB của bà vậy?” Còn có người nhớ rõ Giang Phong.
“Chủ tịch CLB trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều ở phía sau bếp nấu canh, nấu đến mức khó uống luôn, trong khoảng thời gian này đưa canh đều là anh ấy nấu, tui cảm thấy tui nấu còn dễ uống hơn anh ý nấu nữa. Ngày hôm qua canh nấm rau xanh đậu hủ là khó uống nhất!” Lưu Thiến căm giận nói, “Rõ ràng chủ tịch CLB nấu cháo ăn khá ngon, không nghĩ tới nấu canh lại khó uống đến vậy.”
“Nhưng mà, hình như đúng là cũng lâu rồi tui không nhìn thấy chủ tịch luôn, hoạt động của CLB dạo này ổng cũng không thèm đi.”
Trên màn hình quét qua một loạt ha ha ha ha.
Chỉ trong chốc lát, Quý Nguyệt bưng cà tím lại đây.
Lưu Thiến hít hít cái mũi, cảm thán nói: “Thơm quá.”
Nhan gia tiểu ngọc nắm chặt thời gian bắn ra bình luận: “Chủ phòng đáng ghét ngửi cái gì cũng bảo thơm.”
“Không phải, cà tím hôm nay mùi hương không giống trước, đặc biệt thơm luôn!” Lưu Thiến vẻ mặt nghiêm túc nói.
Quý Nguyệt đặt cà tím đến trước mặt Lưu Thiến: “Chị vừa nhìn thấy cà tím này là ông nội Giang Phong xào đó, ngửi cực kỳ thơm.”
“Chị còn nghe được ông nội cậu ấy nói cơm chiều hôm nay do ông cụ nấu.”
Lưu Thiến lập tức ngầm hiểu, tỏ vẻ muốn lưu lại hỗ trợ thuận tiện cọ cơm.
Cà tím thịt bằm mới ra nồi còn đang bốc khói nóng nghi ngút, béo ngậy, thoạt nhìn thật là mỹ vị.
“Sao tui lại cảm thấy cà tím hôm nay thoạt nhìn đặc biệt ngon vậy ( ω )”
“Cà tím này nhìn qua thật tuyệt”
“Đầy dầu mỡ, vừa thấy đã biết không thể ăn.”
“Chủ phòng đáng ghét đôi mắt đều dán cả vào rồi.”
Lưu Thiến đi xem di động, gắp một đũa cà tím bỏ vào trong miệng, cảm thán: “Ông trời ơi, cũng quá ngon rồi!”
Bên kia, món canh suông Liễu Diệp Yến của Giang Phong cũng hoàn thành.
“Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành canh suông Liễu Diệp Yến ( giả ) cải tiến.”
Cũng mặc kệ Giang Vệ Quốc cùng Giang Kiến Khang còn ở bên cạnh xử lý thịt heo, Giang Phong click mở giao diện thuộc tính.
【 Món canh suông Liễu Diệp Yến ( giả ) cấp D 】【 đã cải tiến 】:
Người chế tác: Giang Tuệ Cầm
Người cải tiến: Giang Phong
Đánh giá cải tiến: Trở lại nguyên trạng, mọi thứ tối giản. Dùng nguyên liệu nấu ăn đơn giản nhất, làm ra được hương vị ban đầu.
Chi tiết món ăn: Đây là món mà bất kể là sự phối hợp nguyên liệu ha là gia vị đều rất kém cỏi, lại bởi vì trù nghệ xuất sắc của Giang Tuệ Cầm và hoàn cảnh đặc thù nên có vẻ cực kỳ trân quý, trở thành tia sáng duy nhất trong nhân sinh hắc ám của Lý Minh Nhất, duy trì sự sống cho hắn. Không có bất kỳ cái gì thêm vào.
Một ngày có thể làm một lần. ( 1/1 )
Cải tiến thành công?
Còn là cấp D?
Giang Phong có chút không thể tin được, thậm chí không dám đi nếm.
Đơn giản như vậy?
Sao có thể!