CHƯƠNG 75: BẠCH CẨM CẦU TÌNH CHO NHÂN TỘC
Bạch Cẩm vội vàng đứng lên chạy vọt ra ngoài, giống như sợ bị giữ lại để xông trận, Nguyên Thủy nhìn thấy mà buồn cười, thật sự là một tên nhóc thú vị, cũng không biết đệ tử của ta có thể hiểu lễ nghĩa và thức thời như hắn hay không nữa, trong đầu hiện viễn cảnh tươi đẹp.
Bạch Cẩm chạy ra khỏi Ngọc Thanh Cung, trong lòng thở phào một hơi, nếu quả thật đi xông trận, với tình tình của sư phụ chắc sẽ tức giận không thèm gặp hắn mấy ngày luôn!
Bạch Cẩm cưỡi mây bay đến Thái Thanh Cung.
Cửa Thái Thanh Cung đã mở rộng, lông của Thanh Ngưu mềm mại trở lại đang nằm ở trước Thái Thanh Cung, trong miệng còn nhai tiên chi linh thảo, ngưu sinh thật sự quá hạnh phúc.
Bạch Cẩm đến trước Thái Thanh Cung, thi lễ nói: "Đệ tử cầu kiến sư bá!"
"Vào đi!" Một giọng nói hiền từ vang lên.
Bạch Cẩm trực tiếp đi vào trong cung điện, tiến lên quỳ gối trên bồ đoàn, bái lạy nói: "Đệ tử bái kiến sư bá, chúc sư bá Thánh Đạo thông thuận!"
"Đứng lên mà nói!" Giọng nói thân thiện vang lên.
Bạch Cẩm đứng dậy xếp bằng ngồi trên bồ đoàn, ngẩng đầu nhìn lão giả hòa ái ngồi trên chủ vị.
Thái Thượng vừa cười vừa nói: "Sao hôm nay lại đến chỗ ta cuối cùng vậy?"
Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Bởi vì đệ tử có chuyện quan trọng muốn thỉnh giáo Đại sư bá."
"Ồ, chuyện gì?"
Bạch Cẩm do dự một chút nói ra: "Việc liên quan tới Thánh Nhân, vẫn mong Đại sư bá phong tỏa thiên địa."
Liên quan tới Thánh Nhân? Thái Thượng nhất thời hứng thú, tiện tay vung lên đại môn của cung điện ‘ầm’ một tiếng vang đóng lại, mở miệng nói: "Giờ phút này bên trong cung điện chỉ còn lại hai người chúng ta, âm thanh không thể truyền ra ngoài được."
Bạch Cẩm nghiêm mặt nói: "Đệ tử muốn hỏi, Thánh Nhân đại đạo có phải là đoạn tình tuyệt dục không?"
Thái Thượng im lặng bật cười nói: "Ngươi nghe được những lời đồn hoang đường như vậy ở đâu thế? Đương nhiên không phải!”
Bạch Cẩm nhất thời thả lỏng, may mắn nói: "Không phải thì tốt, chỉ là gần đây biểu hiện của Nữ Oa nương nương khiến đệ tử rất khó hiểu, cho nên mới hỏi câu này."
"Không hiểu chỗ nào?"
"Nữ Oa nương nương lấy tạo hóa nhập đạo, tạo ra Nhân tộc Minh Đạo thiên địa, được thiên địa chấp nhận ban phát công đức mà thành thánh. Lúc nương nương tạo ra Nhân tộc còn rót cả Thánh Nhân tinh huyết vào máu của Nhân tộc, sau đó còn sắp xếp Phục Hi đại thần và ta bảo vệ mấy năm, thậm chí lúc khai thiên Phục Hi đại thần cũng không thể đến quan sát, điều này có thể thấy được sự coi trọng của nương nương dành cho Nhân tộc."
Thái Thượng chậm rãi gật đầu, Thánh Nhân khai thiên là một cơ duyên to lớn đối với đại thần thông giả, Phục Hi bỏ lỡ đúng là tiếc nuối.
Bạch Cẩm nhíu mày nói: "Nhưng mà hiện tại nương nương khác rồi, Nhân tộc cầu nguyện không trả lời, đệ tử đến cầu kiến, Nữ Oa nương nương không gặp, Nhân tộc gặp phải vấn đề mà Nữ Oa nương nương lại ngoảnh mặt làm ngơ, dường như chẳng thèm quan tâm chút nào đến Nhân tộc cả."
Thái Thượng ngưng lại, thận trọng nói: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Nữ Oa đang làm một chuyện lớn, chuyện này liên quan đến Yêu tộc, liên quan đến Vu tộc và cũng liên quan đến Nhân tộc."
Bạch Cẩm vội vàng hỏi: "Chuyện lớn gì?"
Thái Thượng lắc đầu nói ra: "Kế hoạch của Nữ Oa còn chưa triển khai, ta cũng không biết, ngươi yên tâm đi, không có hại đến Nhân tộc, nếu không ta cũng sẽ ra tay."
Trong lòng Bạch Cẩm khẽ thả lỏng, nhíu mày nói: "Nhưng mà hiện tại Nhân tộc gặp phải vấn đề nên giải quyết thế nào?"
"Vấn đề gì?"
Bạch Cẩm vội vàng nói: "Ngày đêm quá dài, Nhân tộc sống rất gian khổ." Chờ đợi nhìn Thái Thượng nói: "Sư bá, người là giáo chủ Nhân Giáo, nếu không thì người hỗ trợ giải quyết vấn đề này đi?"
Thái Thượng trầm tư một chút, lắc đầu nói: "Ta đã đồng ý với Nữ Oa, tạm thời sẽ không nhúng tay vào chuyện của Nhân tộc."
Bạch Cẩm sốt ruột nói ra: "Sư bá, đây là chuyện lớn liên quan đến sự tồn vong của Nhân tộc đó!"
"Bạch Cẩm, tồn vong của Nhân tộc không phải là chuyện mà ngươi nên nhắc đến, trở về đi! Chớ có đến Nhân tộc nữa."
"Sư bá."
Thái Thượng nhẹ nhàng vung tay lên, Bạch Cẩm biến mất khỏi Thái Thanh Cung trong nháy mắt.
Thái Thượng nhíu mày thì thầm: "Nữ Oa sư muội, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Tuy nhiên Thánh Nhân gần như toàn trí toàn năng nhưng chuyện của lẫn nhau đều không cách nào nhìn thấu được.
Sau một lát, Thái Thượng từ chủ vị đứng dậy, đi ra ngoài đại môn rồi bay lên, Đại Giác Thanh Ngưu vội vàng đứng lên.
Thái Thượng người nhẹ nhàng cưỡi lên Thanh Ngưu, nói: "Đi thôi! Đi đến Nhân tộc."
"Grao…” Đại Giác Thanh Ngưu kêu lên một tiếng, dưới chân giẫm mây bay về phía Nhân tộc.
Ở bên kia, thân ảnh Bạch Cẩm đã xuất hiện bên trong cung điện của bản thân trong nháy mắt, hắn bất đắc dĩ thở dài. Được! Các ngươi đều là đại lão, đều thích giấu giếm mà không muốn nói cho ta biết, thế thì ta đây sẽ tự đoán.
Bạch Cầm lập tức lắc người ngồi xếp bằng trên giường, trong đầu bắt đầu kết hợp rồi tái hiện lại các câu chuyện và truyền thuyết ở kiếp trước, theo như lời của Nữ Oa nương nương thì việc Đại sư bá làm có liên quan đến Nhân tộc, Yêu tộc và Vu tộc, trong đầu hắn hiện lên ba thế lực, bao gồm bộ lạc Nhân tộc mặc da thú, đại hán Vu tộc cởi trần và Yêu tộc có hình dạng đầu thú thân người, cùng với đó là Nữ Oa nương nương đứng ở trên cùng.