Chương 107: [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Nữ Đế, xin hãy tự trọng 2

Phiên bản dịch 4888 chữ

“Ngay cả thế cục thật sự chuyển biến xấu đến mức không thể vãn hồi, nếu có người muốn tính mạng của ngươi, trừ khi bước qua thi thể của trẫm!!”

Tử Nhược Yên bỏ lại hào ngôn, nàng kiên định xoay người, một lần nữa về tới bàn sau đó ngồi xuống.

Sắc mặt thản nhiên, bất kì sự việc gì cũng không thể dao động lòng của nàng.

Tiêu Thiên đang trợn mắt há hốc mồm: “???”

Không phải...

Cái gì gọi là đừng sợ.

Ta không sợ?

Hắn đang nhàn rỗi nhàm chán đọc sách, lại nhàm chán phân tích một chút nội dung trong sách, rồi nhàn rỗi chia sẻ một chút cảm tưởng mà thôi.

Sao đề tài chuyển hướng, nháy mắt biến thành nói lời ban đầu hứa hẹn sống chết rồi.

Tình cảnh kỳ quái của tương lai của ngươi do trẫm bảo vệ.

Nữ Đế hãy tự trọng, hở một chút là thả thính ta là có ý gì?

Đáng ghét!

Cố gắng khiêm tốn như vậy, vẫn không có cách nào che giấu mị lực của mình sao?

Tiêu Thiên cảm thấy cuộc sống nhàn nhã này của bản thân có cần bồi dưỡng một hứng thú viết thoại bản hay không?

Tiêu Thiên cũng nghĩ xong tựa sách rồi.

[Con rể đế quốc: Nữ Đế bá đạo yêu ta!]

Cũng có thể gọi là [Khởi đầu ta làm chính cung của Nữ Đế?]

Tiêu Thiên mơ màng vô hạn, trở lại trên ghế linh thạch ban đầu nằm xuống, bắt đầu cấu tứ tình tiết.

Hắn nghĩ rồi lại nghĩ, đi cùng với âm thanh Tử Nhược Yên phê duyệt tấu chương, duy trì một tư thái uể oải rơi vào mộng đẹp.

Không bao lâu, Tử Nhược Yên vươn vai, nhìn thấy Tiêu Thiên cách đó không xa.

Bản thân có thể nghe thấy rõ ràng tiếng hít thở của Tiêu Thiên.

Nhìn ánh mặt trời sau giờ ngọ, từ ngoài cửa sổ Ngự Thư phòng chiếu vào trên người Tiêu Thiên, mông lung một tầng quang huy nhàn nhạt.

Nụ cười nhè nhẹ vô ý hiện lên bên môi Tử Nhược Yên.

“Cảm giác có người bên cạnh quả thật không tệ.” Tử Nhược Yên thầm nghĩ, ánh mắt cũng càng thêm ngưng đọng.

Tốt đẹp như vậy, nàng cũng không biết có thể bảo vệ bao lâu.

Chỉ có làm hết sức!

Hoàng thành.

Phủ Thừa Tướng.

Chỗ cửa sau, một bóng dáng lặng yên mò vào trong phủ.

Bóng dáng hắc y này lẻn vào phủ đệ, ở thư phòng hậu viện trong phủ gặp được Lưu Ngạo Thiên.

“Đại nhân!”

Người hắc y đưa ra thư tín bằng hai tay, cẩn thận giao cho người trước mặt.

Lưu Ngạo Thiên nhận thư, nhìn đối phương, cau mày: “Bên phía đế quốc có chuyện à? Lại trực tiếp phái người đến truyền tin, quả thực là vô lý.”

“Đại nhân, sau khi Hắc Hồn điện bị diệt, xảy ra một chút tình huống.” Hắc y nhân quỳ một gối trên mặt đất, mở miệng nói.

Lưu Ngạo Thiên vừa xem thư, vừa hừ nhẹ lắc đầu: “Tình huống, có thể có tình huống gì, chẳng qua là Thánh Ma tông lại điều người qua đây...”

Nhưng vào lúc này, lời nói của hắn bỗng nhiên im bặt.

Tình báo phía trên thư làm cho đồng tử Lưu Ngạo Thiên co rút lại, không thể tin: “Làm sao có thể, đó là Thánh Ma tông!!”

“Tông chủ của Thánh Ma tông này chết rồi, hiệp nghị làm sao đây?”

"Hiệp nghị vẫn tồn tại!" Đối mặt với sự thất thố của Lưu Ngạo Thiên, hắc y nhân đến báo tin, chậm rãi kể rõ.

"Vẫn tồn tại?"

"Không tồi, từ trước mắt tin tức mà phía bên Thiên Cơ các cung cấp cho thấy, tuy tông chủ Thánh Ma tông đã chết, nhưng có tông chủ mới kế vị rất nhanh." Hắc y nhân nói rõ nguyên do.

Lưu Ngạo Thiên đi qua đi lại, ánh mắt sầu lo.

Dựa theo tình báo có được trước mắt, Thánh Ma tông vốn không phải là hoàn toàn bị diệt, hình như là bị ai đó ngăn chặn.

Hiệp nghị ba phương trước mắt vẫn còn duy trì.

Sự việc rất phiền phức, chỉ sợ cũng dễ xảy ra vấn đề.

"Mưu đồ nhiều năm như vậy, hao phí nhiều tài nguyên như vậy, cũng không thể xảy ra sai sót vào giây phút cuối cùng đúng không." Sắc mặt của Lưu Ngạo Thiên nghiêm trọng, cảm thấy sự việc càng lúc càng mất khống chế.

Hắc y nhân nhìn về phía Lưu Ngạo Thiên: "Xin đại nhân yên tâm, Hoàng Đế bệ hạ nói, nhiều năm khổ cực sẽ không uổng phí vô ích đâu."

"Nếu như chủ nhân mới của Thánh Ma tông nói quy củ, thì đều vui vẻ."

"Nếu lật lọng, chúng ta cũng không sợ."

Vừa nói, hắc y nhân lần nữa rút ra một vật, đưa tới trước mặt Lưu Ngạo Thiên.

Lưu Ngạo Thiên vốn không có gì, nhưng nhìn kỹ thứ này, lại sợ đến mức hồn bay phách lạc.

"Thứ này... bệ hạ điên rồi đúng không?" Lưu Ngạo Thiên vội vàng đón lấy, thu vào nạp vật giới, giọng điệu đều có tí bối rối.

Gan lớn quá rồi, thứ này cũng đưa qua đây được, khó trách cho người ta đến đây một chuyến.

Đưa tin là giả, đưa thứ này mới là thật.

"Một khi kích phát lá bùa cấp bậc này, chính là cá chết lưới rách, không chết không thôi." Lưu Ngạo Thiên thu lá bùa lại, trầm mặt nhìn về phía đối phương.

Hắc y nhân ngẩng đầu lên, kéo mặt nạ bảo hộ, lộ ra vết thương dữ tợn trên khuôn mặt: "Bệ hạ khẩu dụ, cùng lắm thì cá chết lưới rách, không chết không thôi."

Lưu Ngạo Thiên nhìn người đến, giật mình.

Đối phương xuất hiện đại diện cho quyết tâm quyết đánh đến cùng của bệ hạ.

"Ngoại trừ ngươi ra thì còn ai đến nữa." Giọng nói của Lưu Ngạo Thiên trầm thấp, hỏi.

Bạn đang đọc [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung của Kình Bạo Tiểu Long Hà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    2

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!