Tu sĩ Luyện khí kỳ dưới thập trọng linh lực quá thấp, muốn thôi động là một kiếm nhất định phải cầm linh thạch tích súc đầy đủ linh lực may ra mới có thể làm được.
Mà với toàn bộ gia sản của Tần Tang lúc này, tối đa chỉ có thể sử dụng tám lần mà thôi.
Đương nhiên, uy lực của Ô Mộc Kiếm có chút bất phàm, địch thủ cùng cảnh giới rất khó ngăn cản.
Một tay Tần Tang cầm Ô Mộc kiếm, tay còn lại cầm kiếm quyết, tâm trạng lại rơi vào trầm tư.
Bất kể là tu luyện kiếm quyết hay pháp chú, cuungx không thể làm một lần là xong được, cần tiêu tốn thời gian rất dài, là công phu cần sự kiên trì nhẫn nại,nước chảy đá mòn.
Nhưng nếu chỉ vì tu luyện pháp chú mà bỏ bê việc nâng cao tu vi, thì được không bù nổi mất.
Nên lấy hay nên bỏ , hắn chỉ có thể tự mình cân nhắc.
Tần Tang chưa từng giao thủ với tu tiên giả nào khác, cho nên cũng không biết nên sử dụng cái pháp chú nào trong năm cái pháp chú kia cho tốt, nhưng nếu dồn toàn bộ tinh lực vào một cái, khẳng định cũng không ổn.
Cho dù tìm được Âm Sát chi khí, Hồn Đan không vỡ, theo cảnh giới đề thăng, tốc độ tu luyện cũng sẽ càng ngày càng chậm, hơn nữa nếu tính cả bình cảnh, trong vài năm đừng có nghĩ tới việc có thể đọt phá Luyện khí cảnh thập trọng.
Mà không đột phá đến Luyện khí cảnh thập trọng , trước mỗi lần sử dụng Ô Mộc Kiếm nhất định phải hấp thu linh thạch,cần có thời gian để chuẩn bị, mà trong thời khắc nguy cấp, địch thủ không có khả năng để cho hắn có cơ hội thở chứ đừng nói là có thời gian hấp thu linh lực trong linh thạch.
Cho nên hắn vẫn phải dựa dẫm vào pháp chú cùng các loại pháp khí như Tử Hồn Linh đối địch, Ô Mộc Kiếm chỉ có thể tính là một đòn sát thủ của hắn mà thôi.
Tất nhiên, hắn vẫn muốn luyện.
Ném tạp vật của Tống Hoa đi, bỏ đồ vật của mình vào, Tần Tang cảm thấy nhẹ nhõm cả người, cõng những thứ như kim ngân châu báu kia trên người cũng rất mệt mỏi .
Hắn vẫn mang trên người Tử Hồn Linh cùng Thiên Tàm Bảo Giáp, để tùy thời có thể ứng phó mọi nguy cơ, sau đó Tần Tang dồn mọi tâm tư vào việc tu luyện.
Ròng rã một ngày thời gian, Tần Tang không rời khỏi tiểu viện dù chỉ một bước , tâm thần đắm chìm trong việc tu luyện .
Điểm quan trọng nhất trong Ngự Kiếm Thuật chính là dưỡng kiếm, chỉ có hoàn toàn nắm giữ đặc điểm linh kiếm của bản thân mình, tâm thần dung hợp cùng linh kiếm, như thế mới có thể ngự sử linh kiếm một cách tùy tâm sở dục, phát huy được uy lực chân chính của kiếm quyết.
Tần Tang dùng tâm thần câu thông với Ô Mộc Kiếm , theo như kiếm quyết chỉ dẫn, đầu tiên dùng tinh huyết rèn luyện, đạt được sự tán thành của Ô Mộc Kiếm. Mất khoảng một ngày, cuối cùng hắn cũng đem Ô Mộc Kiếm thu được vào trong đan điền, thời thời khắc khắc ôn dưỡng nó.
Phương pháp ôn dưỡng linh kiếm này là là tâm pháp Dưỡng Kiếm thuật căn bản nhất của Thiếu Hoa Sơn.
Như đã đề cập đến trước đó, khi giai đoạn dưỡng kiếm đại thành, đạt đến cảnh giới nhân kiếm hợp nhất,kiếm đạo mới xem như nhập môn, mà chuyện này đối với Tần Tang mà nói quá xa vời.
Bây giờ dù hắn có thoát ly trạng thái tu luyện, Tần Tang vẫn có thể cảm giác được Ô Mộc Kiếm trong đan điền của hắn.
Tần Tang tay bấm pháp quyết, trong lòng hơi động, một đạo ô quang đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, Ô Mộc Kiếm nhỏ nhắn tinh xảo lơ lửng trên lòng bàn tay của Tần Tang, không ngờ tới một thanh kiếm gỗ ngày trước, bây giờ đã xuất hiện những quang mang lấp lánh trên thân kiếm, thần thái bất phàm.
Sắc mặt Tần Tang chuyển tái nhợt đi, nhưng hắn khó có thể kìm nén sự kích thích trong ánh mắt, nhịn không được chỉ một ngón tay phía trước, nói khẽ: "Đi!"
Ô Mộc Kiếm run rẩy, sau đó run rảy bay về phía đằng trước, tốc độ rất chậm, chỉ bay không đến một trượng, sắc mặt Tần Tang trở nên trắng bệch, vội vàng đem Ô Mộc Kiếm thu hồi vào trong cơ thể, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm, trên mặt vẫn còn thần sắc sợ hãi.
Hắn nhất thời kíchđộng, quên rằng trong lúc dưỡng kiếm sẽ tiêu tốn rất nhiều linh lực.
Ngoài ra, Ô Mộc Kiếm tiêu hao linh lực cũng quá kinh người, chỉ bay ra chưa đến một trượng, mà linh lực trong cơ thể hắn đã gần như cạn sạch.
Ngồi xuống điều tức một lát, linh lực Tần Tang khôi phục như lúc ban đầu, trong lòng tự hiểu rằng dưỡng kiếm không thể nào gấp gáp được, nên đành lấy pháp chú ra tu luyện.
Những pháp chú có tác dụng phụ trợ này khá đơn giản, có kinh nghiệm khi tu luyện Khu Vật Thuật, Tần Tang chỉ dùng vài canh giờ đã học xong toàn bộ những pháp chú này.
Đương nhiên, hắn muốn sử dụng thuần thục còn cần siêng năng tu luyện.
Tần Tang sử dụng những pháp chú này thử trên da cừu một lần, kết quả làm hắn khá thất vọng.
Cuối cùng, Tần Tang chọn Vân Độn Chi Pháp cùng Vạn Lý Băng Phong, một cái đào mệnh, một cái dùng để đối địch, hiện tại đấy là hai nhu cầu cấp bách của hắn.
Trên người hắn có Tử Hồn Linh cùng Băng Tàm Bảo Giáp, có chung hiệu quả với Vụ Tỏa Hoành Giang, Ngưng Thủy Chướng, nên không cần vội đi tu luyện hai cái pháp chú này.
Còn Di Hình Hoán Ảnh, Tần Tang cảm thấy dù có thả ra một cái huyễn tượng phân thân mê hoặc địch nhân,nhưng một khi bị địch nhân khám phá, hắn cũng không thể nào trốn thoát.