CHƯƠNG 63: NGỤY HIỂU HỒNG
Giang Diễm nhìn Dương Gian mong chờ hỏi:
- Còn nữa không?
Dương Gian nói:
- Hết rồi, còn một cây chân giò hun khói chị có ăn không?
Giang Diễm nói gấp:
- Ở đâu? Mau cho tôi.
Dương Gian cúi đầu nhìn nhìn nói:
- Chị nói nó nằm ở đâu?
Giang Diễm lộ ra ánh mắt quyến rũ nói:
- Nếu như cậu có thể đưa tôi rời khỏi chỗ quỷ quái này, tôi cũng không ngại...
Dương Gian nheo mắt, quan sát cô, vừa định nói: "Đừng có tưởng bở, chị không ngại nhưng tôi ngại."
Nhưng lời sắp ra đến miệng thì dừng lại.
Mặc dù nhìn qua Giang Diễm có chút tiều tụy nhưng dáng người không tệ, cũng được coi là mỹ nữ khoảng bảy phần mười, tuy là vóc dáng không có cao nhưng lại có được mị lực của phụ nữ trưởng thành, mông to, eo thon, ngực bự, nhịn đói nhiều ngày như thế mà cũng không thấy nó nhỏ lại, không biết bình thường dáng dấp...
Chờ một chút.
Hắn đang nhìn cái gì vậy?
Dương Gian hồi phục lại tinh thần, âm thầm thán phục:
"Đáng sợ, quá đáng sợ, nữ sắc quả là rất kinh khủng, thiếu chút nữa là mình rơi vào vạn kiếp bất phục rồi."
- Hiện tại không nói chuyện này, chị nói chị thấy quỷ? Vậy thì miêu tả xem con quỷ có hình dạng ra sao, cũng nói cho tối biết nó là cái gì?
Giống như là đang nhớ lại một chuyện kinh khủng nào đó, sắc mặt của Giang Diễm thay đổi, mang theo chút sợ hãi nói:
- Bốn ngày trước, cả ngày tôi ngồi làm việc bình thường trong tiệm tạp hóa tổng hợp, sau đó đang đi WC thì gặp phải nhân viên thu ngân Ngụy Hiểu Hồng, lúc đó tôi vừa chuẩn bị đi từ WC ra ngoài, vừa vặn dụng phải cô ấy... Ban đầu cô ấy đang gật gù đắc ý soi gương, tôi cảm thấy kỳ quái, đang muốn đi lại hỏi xem sao thì đột nhiên cô ấy gỡ đầu của cô ta xuống.
- Đúng thế, cô ấy y như con nít đang chơi đùa vậy, hai tay túm lấy đầu của mình nhấc lên, gỡ xuống... Khi đó tôi sợ đến choáng váng, chờ cô ấy đặt đầu mình lên tôi liền nhân cơ hội chạy ra khỏi WC.
Giang Diễm dùng tay mô ta động tác, như có chút kích động mà nói
- Nhưng vừa ra khỏi nhà cầu, Ngụy Hiểu Hồng lập tức quay đầu lại nhìn tôi một cái, lúc đó tôi sợ quá cho nên không cẩn thận chạy vào đây, sau đó tôi trốn trong đây cho đến giờ, tôi cũng muốn chạy ra ngoài nhưng mà mỗi lần như thế tôi đều gặp Ngụy Hiểu Hồng ngồi ở bên ngoài chờ tôi, cô ấy đang chờ tôi... Nếu tôi ra ngoài chắc chắn sẽ bị cô ây giết chết, nghe nói quỷ không dám đi vào nhà vệ sinh nam, chỉ có ở trong này tôi mới không có việc gì.
Ngụy Hiểu Hồng?
Dương Gian lập tức nói:
- Không thể nào, cô ấy tuyệt đối không phải là quỷ?
Giang Diễm nói:
- Tôi không có lừa cậu, thật sự chính là cô ấy, chính mắt tôi nhìn thấy.
- Cậu phải tin tưởng tôi.
Dương Gian nghiêm túc nói:
- Không phải là tôi không tin tưởng chị mà tôi càng tin tưởng ánh mắt của tôi hơn, bởi vì Ngụy Hiểu Hồng đã chết.
Lúc trước ở trong tiệm tạp hóa tổng hợp cái đầu lăn tới chỗ bọn họ chính là Ngụy Hiểu Hồng.
Nếu như cô ấy là quỷ, sao cô ấy lại vứt đầu mình đi chứ?
Quỷ cảm thấy gay go nên đã tự tử?
Giang Diễm nói:
- Là thật, cô ấy có thể gỡ đầu của cô ta xuống, tôi thấy rõ ràng.
Bất chợt, Dương Gian bịt miệng cô, sau đó tắt đèn pin.
- Khoan, từ từ, có người tới.
Trong bóng tối có một tiếng bước chân đang đi về phía này, tiếng bước chân cũng không nhanh không chậm, không quá nhanh cũng không quá chậm, giống như mọt người bình thường đang đi vậy.
Không đúng, sắc mặt Dương Gian ngưng trọng hẳn lên, bởi vì ở tầng 1 của tiệm tạp hóa tổng hợp đã không còn ai hết, nếu thật sự có ai đó cũng không thể đi chuyển bình tĩnh như thế được.
Chẳng lẽ là Ngụy Hiểu Hồng?
Hắn nghĩ tới cái đầu hôi thối với ánh mắt tro lạnh ở trong tiệm tạp hóa tổng hợp.
Nếu nói Ngụy Hiểu Hồng thật sự là quỷ cũng không phải là không có khả năng.
Nghe bên ngoài có tiếng bước chân, Dương Gian vội vàng bịt miệng Giang Diễm, tắt đèn pin, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, ra hiệu cho cô ta đừng có phát ra tiếng động.
Giang Diễm khác hẳn so với mấy người học sinh cấp ba lúc trước, cô thông minh hơn nhiều, lập tức phản ứng, sợ Dương Gian bịt không đủ kín, vội vàng dùng tay mình bịt tiếp, không những không phát ra chút xíu âm thanh nào mà ngay cả thở cô ta cũng cố nín.
Ngay khi tắt đèn pin, toàn bộ nhà vệ sinh lập tức chìm vào trong bóng tối, xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, càng khiến tiếng bước chân ngoài kia lại trở nên rõ ràng hơn khi ở trong bóng tối.
Không nghi ngờ gì nữa, người kia đang thong thả đi vào nhà vệ sinh.
Người này không bật đèn pin, không dùng điện thoại di động để soi sáng, càng không mở miệng nói chuyện, giống như người bình thường đang đi WC vậy, rất tự nhiên.
Dương Gian có thể cảm giác được có người tồn tại ở ngoài kia mà Giang Diễm cũng cảm thấy được, hai mắt cô trợn to lên, lộ ra vẻ sợ hãi.
- Bước chân ngừng lại?
Sau đó, sắc mặt Dương Gian khẽ thay đổi, tiếng bước chân phía ngoài đột nhiên biến mất, giống như người kia vừa dừng lại.
Từ tiếng bước chân mà hắn nghe được, hắn có thể đoán ra, hiện tại người kia hẳn là đang đứng ở cạnh phòng vệ sinh thứ nhất.
Dương Gian cân nhắc trong lòng.
"Nó muốn làm cái gì? Không phải là đang đi vệ sinh thật đó chứ? Có nên ra ngoài xem một chút hay không..."
Thế nhưng sau một hồi suy nghĩ cẩn thận, hắn cảm thấy không nên làm như vậy.
Bởi vì một khi đụng đến quỷ thì hắn lại phải sử dụng lực lượng lệ quỷ để tự vệ, như thế chả khác nào đang lãng phí một cơ hội, không đáng để làm thế.
Nhưng ngay lúc này.
"Ầm!"
Một tiếng động vang vọng khắp nhà vệ sinh, giống như cánh cửa bị gãy vậy, hắn đoán được người kia đang dùng chân đạp hư cửa phòng vệ sinh thứ nhất.
- Hu hu~!
Cả người Giang Diễm run lên vì sợ, nếu không phải cô đang liều mạng bịt miệng chắc đã thét lên rồi.
Theo sau tiếng rầm đó, tiếng bước chân của người kia lại lần nữa vang lên trong phòng vệ sinh, người đó bắt đầu đi tiếp, đi được mấy bước, đối phương dừng lại ở trước cửa phòng vệ sinh thứ 2.
"Ầm!"
Lại là tiếng của cánh cửa bị gãy, cánh cửa của phòng vệ sinh thứ hai đã bị người kia dùng sức mạnh đạp, nghe được cả tiếng ống nước bị vỡ nữa, bởi vì có tiếng nước phun ra.
Một lần nữa mọi thứ lại khôi phục được sự bình tĩnh nhưng sau đó tiếng bước chân lại tiếp tục vang lên.
Người kia đã đi đến căn phòng vệ sinh thứ 3...
- Hu, hu hu!
Cả người Giang Diễm không ngừng run rẩy, cô nhắm chặt hai mắt, tâm trí bị bao phủ bởi nỗi sợ hãi..
Cô có thể cảm giác được, thứ ngoài đó chắc chắn không phải người, đó tuyệt đối là một con quỷ.
Bên trong WC cũng chỉ có 5 phòng vệ sinh, rất nhanh con quỷ kia sẽ tìm được cô.
Đến lúc đó chắc chắn cô sẽ chết.
"Không phải thứ kia đang để ý tới mình chứ?"
Dương Gian cũng cảm thấy người bên ngoài đang đến từ từ, liên tục mở cửa từng phòng, không ngừng tìm kiếm người ẩn núp.
"Ầm!"
Lại một tiếng ầm rất lớn được vang lên, cửa phòng vệ sinh thứ tư bị phá.
Dương Gian hít một hơi thật sau, không bịt miệng Giang Diễm nữa, hắn xoay người lại nhìn chằm chằm vào cánh cửa.