CHƯƠNG 76: HỒ SƠ BÍ MẬT
Người cảnh sát lưu lại kia tiếp tục hỏi:
- Vị quản lý họ Lý này muốn tố cáo cậu đã tiến hành lừa đảo, vơ vét tài sản, liên quan đến số tiền là 1,854,863 đồng, xin hỏi chuyện này có thật không?
Dương Gian nói:
- Tôi là người tốt, sao có thể làm mấy chuyện lừa đảo như này được chứ? Đây chắc chắn là đang bôi nhọ tôi.
Quản lý Lý nói:
- Nói láo, cậu là người tốt chỗ nào? Ở chỗ tôi có lịch sử giao dịch, ngài cảnh sát, ngài nhìn xem, cái này là lịch sử giao dịch mà tài khoản kia cũng là của Dương Gian.
Người cảnh sát nói:
- Cậu có thừa nhận số tài khoản này là của cậu hay không? Nếu đúng là vậy, thì chúng tôi xác nhận đã xảy ra việc chuyển khoản, chúng tôi sẽ tiến hành lập hồ sơ để điều tra.
Dương Gian cười cười:
- Cái này không phải là tài khoản ngân hàng của tôi.
Quả thật đây không phải là tài khoản ngân hàng của hắn, mà là của mẹ hắn.
Quản lý Lý nói:
- Anh cảnh sát, hắn không có nhận cũng không sao, chỉ cần qua ngân hàng điều ra một cái thì sẽ ra ngay.
- Mấy người các cậu trông chừng hai người bọn họ.
Người cảnh sát này nói với mấy người cảnh sát xung quanh, sau đó cầm thẻ ngân hàng đi kiểm chứng.
Chờ người cảnh sát kia vừa đi, quản lý Lý đã nhỏ giọng nói với Dương Gian:
- Thằng nhóc kia, đừng có không phân biệt tốt xấu, cậu cứu mấy người mà đã kiếm lời hơn 1000 vạn, như thế cũng đã đủ rồi, trả lại tiền cho tôi chuyện này coi như xong. Tôi cũng sẽ không làm phiền cậu nữa, hơn 180 vạn, nếu như thành lập hồ sơ lừa đảo, chắc chắn cậu sẽ ngồi tù mấy chục năm là ít.
Dương Gian cười nói:
- Được, tôi sẽ trả tiền lại cho ông nhưng ông phải làm như hồi nãy, nằm xuống làm như con ốc sên, bò lên tầng 5, nếu làm được vậy tôi lập tức chuyển khoản trả toàn bộ tiền lại cho ông.
Sắc mặt quản lý Lý thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, chỗ quỷ quái như thế có cho tiền đời này ông ta cũng không dám đi.
Quản lý Lý tiếp tục lên tiếng:
- Đúng là cậu đã cứu tôi nhưng mấy cái đó đều là ăn suông nói suông, không có chứng cứ, trước mặt pháp luật người ta chỉ coi trọng chứng cứ mà thôi, tôi có bạn là luật sư. Chuyện này cậu chắc phải hiểu rõ hơn tôi chứ, cậu đấu không lại tôi đâu, vẫn là câu nói lúc nãy, chỉ cần cậu trả lại tiền cho tôi, tôi sẽ không tố cáo cậu lừa đảo và vơ vét tài sản.
- Con sâu như ông đúng là buồn nôn, biết trước như vậy, lúc nãy đạp một cái, cho ông chết quách luôn rồi.
Ánh mắt Dương Gian lạnh lẽo:
- Nhận dịp hiện tại tôi còn không có rảnh để đối phó với ông, tốt nhất ông cút mau, đi bây giờ còn kịp, nếu còn tiếp tục ở lại đây dây dưa...
Sau đó hắn nói nhỏ bên tai quản lý Lý:
- Tôi không ngại cho ông biết cái gì gọi là lệ quỷ đích thực.
Trong lòng quản lý Lý có chút sợ hãi nhưng nghĩ tới hiện tại ông ta đã ở trong khu vực an toàn rồi, bên cạnh còn có nhiều cảnh sát, cũng không sợ tên bảo vệ này làm cái gì, lập tức dõng dạc nói:
- Tôi sợ cậu hay sao? Có bản lĩnh thì tới đây, người không biết phân biệt tốt xấu chính là cậu đấy.
Lúc này, ở chỗ khác, một người cảnh sát đang điều tra Dương Gian nói:
- Lưu đội trưởng, anh đến xem cái này.
Lưu đội trưởng đi qua:
- Có chuyện gì thế?
Người này chỉ chỉ màn hình laptop nói:
- Hồ sơ của người này khá kì quái.
Trên màn hình laptop có hiển thị hồ sơ nhân thân của Dương Gian nhưng trong hồ sơ không có thông tin gì về hắn hết, chỉ biểu hiện là hồ sơ bí mật, quyền hạn không đủ để xem xét.
- Đội trưởng, không đủ quyền hạn để xem xét?
Lưu đội trưởng sững sờ một lúc, sau đó nói:
- Đưa CMND cho tôi, tôi sẽ hỏi cục cảnh sát tỉnh xem sao.
Nói xong, ông ta lấy điện thoại ra, bấm một dãy số và gọi:
- Đúng thế, tôi là Lưu Kiến Minh, chỗ tôi có một cái CMND của người tình nghi, làm phiền các cậu có thể điều tra thêm, quyền hạn của chúng tôi không đủ, bên các cậu thế nào...
- Lưu đội trưởng, anh đúng là muốn gây phiền phức cho chúng tôi hay sao vậy, hồ sơ người này đã chuyển giao đến ngành đặc biệt, cấp bậc rất cao, đừng nói là chỗ của tôi, chỗ cao hơn nữa cũng không đủ quyền hạn để xem xét hồ sơ này, chờ một chút, chỗ tôi có điện thoại...
Thanh âm ở bên kia ngập ngừng một lát, Lưu đội trưởng hỏi:
- Alo, còn ở đó hay không?
Hơn nửa ngày, đầu dây bên kia mới truyền đến tiếng hậm hực:
- Mẹ nó, là phản truy tung, cấp trên đã cảnh báo, không được tiếp tục điều tra hồ sơ của người tên là Dương Gian, cấp trên bảo cấp bậc người này rất cao. Dù sao cao hơn nhiều so với cái chức của anh, nếu như nhận chức thì toàn bộ cảnh sát trong thành phố điều chịu hiệu lệnh điều động của cậu ta, ngay cả bên này của tôi còn chưa có tư cách này nữa mà.
- Nếu Dương Gian vi phạm vụ án nào, thì chúng ta chỉ có thể lập hồ sơ điều ra nhưng không thể bắt lại, muốn bắt phải xin chỉ thị của cấp trên, nếu được phép mới có thể hành động. Anh cũng đừng để người khác lợi dụng, cấp trên đã phân phó, nếu có người dám hãm hại Cảnh sát Quốc tế thì trực tiếp bắt lại với tội danh gây nguy hại đến an ninh quốc gia.
Lưu đội trưởng trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Được rồi, tôi biết rồi, đã làm phiền cậu.
Ông ta nhìn về phía Dương Gian ở đằng xa, từ CMND cho thấy cậu ta mới 18 tuổi, cứ cho là có năng lực đi nữa cũng không thể có cấp bậc cao đến như vậy.
- Là loại người giống như cảnh sát Chu Chính.
Trong lòng Lưu đội trưởng xem ra đã tự hiểu, chỉ có loại người này mới có thể được quốc gia đối đãi đặc thù như vậy.
Lưu đội trưởng nói:
- Tôi sẽ trực tiếp xử lý vụ án của Dương Gian, các cậu đi làm việc khác đi.
…
Lưu đội trưởng cầm CMND của Dương Gian đi đến, thấy thế, quản lý Lý đường đường chính chính hỏi:
- Cảnh sát Lưu, mọi chuyện thế nào rồi? Tôi nói không sai chứ, tên bảo vệ này đã lừa đảo, vơ vét tài sản của tôi, tôi đề nghị anh bắt hắn ta lại ngay lập tức, tôi sẽ mời luật sư thu thập chứng cứ, tôi nhất định phải tự đòi lại công bằng cho tôi.
Ông ta làm như chính ông ta là người bị hại vậy, Lưu đội trưởng mở miệng nói:
- Quản lý Lý, vụ án của ông chúng tôi chỉ có thể lập hồ sơ khi đã có chứng cứ xác thực, quyền hạn của Dương Gian quá cao, chúng tôi không có quyền bắt cậu ta, muốn bắt phải xin chỉ thị của cấp trên, nếu như ông xác định đồng chí Dương Gian thật sự có hành vi lừa đảo, vơ vét tài sản của ông, mời theo chúng tôi đến cục cảnh sát để điều tra.
- Hả?
Quản lý Lý nhất thời sửng sốt khi nghe được câu này.
- Cái, cái gì? Không có quyền bắt? Lưu đội trưởng, có phải anh nhớ nhầm hay không, một tên bảo vệ mà mấy người các anh không có quyền bắt?
Dương Gian cũng hiểu được, xem ra khi hắn cầm chiếc điện thoại vệ tinh của Chu Chính thì bên kia Lưu Tiểu Vũ đã sắp xếp hắn gia nhập vào tổ chức Cảnh sát Quốc tế.
Hơn nữa, gia nhập tổ chức Cảnh sát Quốc tế phân khu Châu Á sẽ có quyền hạn thật cao?
Cái này hắn cũng hơi nghi ngờ một chút, dù sao hắn cũng không có hiểu được cách phân chia cấp bậc quyền hạn.
- Không nhớ nhầm đâu, tôi đã hỏi phía tỉnh rồi, mời ông đi theo chúng tôi