CHƯƠNG 84: BẮT QUỶ 1
Cảnh vật xung quanh vẫn giống như trước, vô cùng quen thuộc, vẫn là cửa hàng quần áo kia nhưng toàn bộ thế giới bị ánh sáng màu đỏ bao phủ, xung quanh ánh lên thứ diễm quang nhàn nhạt.
Nhìn từ bên ngoài sẽ thấy quỷ vực rất nhỏ nhưng khi vào trong, không gian của quỷ vực cứ như mở rộng vô hạn, chẳng khác gì một không gian đến từ dị giới, nằm giữa hiện thực và hư ảo. Ngay cả Dương Gian, người sở hữu quỷ vực cũng không thể phân tích được quỷ vực là gì.
Giờ phút này, có một cỗ thi thể đứng trước mặt Dương Gian, nó đã mất một cánh tay, đầu đang xoay 180 độ về phía sau.
Dương Gian nhận ra cổ thi thể này, là của tên đồ đệ đi theo La đại sư lúc trước, nhìn khoảng hơn 30 tuổi, còn rất trẻ.
- Quả nhiên, lệ quỷ lựa chọn nhập vào thi thể tươi mới nhất, những thi thể bị hư thối hoặc không có cân xứng thì sẽ bị nó bỏ qua. Nhưng... Không loại trừ khả năng nó có năng lực tùy tiện nhập vào một người nào đó bất kỳ. Nếu như vậy, dù cho Nghiêm Lực lợi hại đến cỡ nào đi nữa cũng không thể nào bắt nó lại được, trừ phi anh ta có thể hạn chế toàn bộ thi thể một lần, có điều bị hắn nhốt vào quỷ vực lại khác, đây là cách duy nhất có thể ngăn cản quỷ bỏ chạy. Nghiêm Lực lựa chọn hợp tác với hắn thập phần chính xác, vừa rồi không có lãng phí sức lực của Nghiêm Lực, để anh ta mạo hiểm làm mồi nhử.
Ánh mắt Dương Gian liếc nhìn thời gian đang chạy trên chiếc điện thoại, đã tốn 2 phút 40 giây.
Thế nhưng không quan trọng, hắn đã tìm ra được lệ quỷ rồi, mà cực hạn của hắn là 5 phút đồng hồ. Kế tiếp, chỉ cần giam con quỷ này lại là xong, dù kéo dài đến 5 phút đi nữa cũng không sao hết. Tuy nhiên, hiện tại mới là thời khắc nguy hiểm nhất.
Lúc này, Dương Gian hít một hơi thật sâu, mấy lần trước hắn chỉ đánh nhau với thi thể bị quỷ khống chế, còn hiện tại là đối mặt trực tiếp với quỷ thật sự.
Trước mắt, cỗ thi thể này đâu còn lựa chọn nào khác, nó không đứng im bất động nữa. Có lẽ do Dương Gian đã khám phá ra việc nó núp trong cơ thể này nên hiện tại cứ như máy móc đang lên dây cót vậy, chậm rãi quay người, khôi phục lại trạng thái bình thường, sau đó đi về phía Dương Gian.
Không biết con mắt màu xám của nó có nhìn thấy gì hay không nhưng nó cứ nhìn chằm chằm vào Dương Gian.
Chết lặng, cứng ngắc, không có chút tình cảm nào, tựa như một món đồ chơi hình người chỉ nhìn chằm chằm nhưng cái nhìn đó lại khiến cho Dương Gian phải rùng mình một chút.
Có lẽ do đây không phải lần đầu tiên Dương Gian tiếp xúc với quỷ, hơn nữa con quỷ gõ cửa lúc trước còn khủng bố hơn nhiều, thế nên hắn không giật mình nhiều.
Bất chợt, lệ quỷ bắt đầu hành động.
Động tác của nó rất nhanh, nó điều khiển cỗ thi thể còn tươi mới chạy đến bên cạnh Dương Gian với tốc độ mà người bình thường không thể nào đạt được. Chỉ mất khoảng 2 giây, lệ quỷ đã đến trước mặt con mồi, sau đó đưa một tay ra, mục tiêu không phải là đầu của Dương Gian mà là con mắt.
- Tay của Nghiêm Lực, mắt quỷ của ta... Có phải con quỷ nhà ngươi đang muốn kiếm từng bộ phận để chắp vá thành một cơ thể lệ quỷ hoàn chỉnh? Thế nên ngươi mới không ngừng tìm kiếm, không ngừng đổi thân thể... Ngươi đang tìm một thân thể thích hợp cho bản thân ngươi a?
Dương Gian không chút nhúc nhích, hắn đứng tại chỗ, không tránh được cũng không muốn tránh.
- Xem ra ngươi và con quỷ anh kia là cùng một dạng, không gian trưởng thành của các ngươi rất lớn, một khi ngươi thu thập đầy đủ các bộ phận để ghép thành lệ quỷ, chắc mức độ khủng bố của ngươi chắc chắn phải là cấp S, cấp hủy diệt, đáng tiếc, hiện tại ngươi không có khủng bố được như thế.
Dương Gian đứng yên như thế, mặc cho con quỷ kia túm lấy con mắt trên mu bàn tay của hắn.
Thế nhưng chỉ một giây sau, hắn lại biến mất rồi xuất hiện ở phía sau con quỷ, cách nókhông xa lắm.
- Ta đúng là vô cùng may mắn, vì hôm nay mới có thể ngăn chặn được một con quỷ cực kỳ khủng bố trong tương lai, chỉ là đến giờ, ta vẫn không thể hiểu, loài quỷ các ngươi có trí tuệ hay không vậy?
Ý đồ của hắn là dựa vào hành động của con quỷ để phân tích, xem xét, phỏng đoán các thông tin có lợi cho bản thân, đem kết quả của lần hành động này để suy luận ra nhiều thứ khác. Nhưng mà con quỷ này không chịu hợp tác, nó không trả lời, chỉ đứng một chỗ chẳng chịu nhúc nhích nữa.
- Đã không còn cách nào nói chuyện, vậy cũng nên giam giữ thứ khủng bố như ngươi lại thôi.
Dương Gian không dám khinh thường dù ở đây là quỷ vực của hắn.
- Nghiêm Lực, đến lượt anh ra tay rồi.
Dựa theo ánh sáng màu đỏ bao phủ toàn bộ tiệm bán quần áo, bóng dáng của Dương Gian lại hiện ra kèm một cỗ thi thể.
Lúc này Nghiêm Lực cũng đã nhặt lại cánh tay bị con quỷ gỡ xuống, không biết anh ta dùng cách gì để gắn cánh tay nguyên vẹn lại, có lẽ đây là một trong những năng lực của con quỷ trong người anh ta.
Trông thấy Dương Gian xuất hiện, anh ta nheo mắt nhìn, sau đó hỏi:
- Xác định là cỗ thi thể này?
Dương Gian nói:
- Tôi đã dùng quỷ vực nhốt nó lại rồi, khi tôi nhốt nó thì mấy thi thể này có động đậy gì không?
- Chuyện này... Không động đậy.
Nghiêm Lực nhìn lại mấy bộ thi thể kia, không thấy chúng có động tĩnh gì.
- Tôi chỉ muốn xác minh lại mà thôi, nếu như đoán sai cậu cũng biết chuyện gì xảy ra rồi đó.
Dương Gian nói:
- Vốn dĩ cái này là liều mạng để làm, sao còn cái gì gọi là nếu như, có thể thành công giam giữ nó, anh sẽ xin nghỉ hưu sớm đúng không? Giá trị thứ này hẳn khoảng 100 triệu, khi đó dù anh có chết cũng không còn gì tiếc nuối... đối với tôi cũng vậy đó.
- Đúng vậy
Nghiêm Lực cắn răng đi vào bên trong quỷ vực.
Quỷ vực không phải nói vào là có thể vào, phải có sự cho phép của Dương Gian anh ta mới vào được.
Có lẽ do Nghiêm Lực có thể uy hiếp được con quỷ nên khi anh ta vừa đi đến, ngay lập tức có một cái bóng mơ hồ chui ra từ thi thể nó.
Sau đó chợt biến hóa, thay đổi rồi biến thành bộ dạng giống y đúc với Dương Gian... có điều con quỷ này không đầu.
Bóng quỷ không đầu!
Đây chính là bộ mặt thật sự của nó?
Khó trách đầu của các bộ thi thể đều hư thối rất nhanh thì ra nó đang thiếu đầu. Nghiêm Lực thấy vậy vội vàng hét to.
- Dương Gian, nó đang nhắm vào cậu đó.
Còn chưa nói xong, cái bóng quỷ đã đến gần, như muốn hòa cùng một thân thể với hắn.
Không biết Dương Gian phản ứng chậm hay bóng quỷ quá nhanh, quá quỷ dị mà chỉ trong chốc lát, bóng quỷ đã nhập vào người Dương Gian.
Hắn không động đậy...
- Không thể nào?
Tròng mắt Nghiêm Lực co rút lại, căng thẳng trong lòng, tiếp xúc lâu như thế nên anh ta hiểu rõ năng lực của con quỷ này.
Đây là một con quỷ có thể chiếm lấy thân thể người... Không chỉ người, đồ vật khác cũng vậy, nếu Dương Gian bị chiếm thân thể thì anh ta lập tức xong đời.
- Anh ngạc nhiên gì chứ? Con quỷ này chỉ nhập vào một con ma nơ canh mà thôi, hiện tại xem ra, quỷ cũng biết lừa gạt người a.