Chương 51: [Dịch] Kim Đan Là Hằng Tinh, Ngươi Gọi Đây Là Tu Tiên Sao

Tề Nguyên rất hư nhược

Phiên bản dịch 8889 chữ

Đưa mắt nhìn Dụ quốc công cùng Khổng Kỳ rời đi.

Cẩm Ly cảm giác được một thân mỏi mệt.

Nàng vẫn là không đủ chuẩn mực của một Nữ đế.

Như. . . chuyện ở Nam Càn thành, nàng muốn rời đi nơi này, đi tới dưới Cổ kỳ xuân mộc. . . Gặp Tề Nguyên một lần.

Nếu là có thể. . .

"Bệ hạ." Tần di hạ giọng, ở bên tai Cẩm Ly góp lời, "Tu kiến tế thần đài, thế nhưng là ý tứ vị kia?"

Cẩm Ly nghe vậy, có chút do dự: "Tần di, các khanh chỉ cần dựa theo lời ta nói mà làm."

Tần di nghe vậy, không nói nữa, chẳng qua trong mắt của nàng hiện lên một thoáng thần sắc sầu lo.

Bởi vì, nàng thấy rõ Tế thần đài trên bản vẽ.

Mà Dụ quốc công, cũng thấy rõ.

Tần di lui ra, rời khỏi cung điện.

Nàng nhìn thấy, Dụ quốc công một thân một mình đứng ở chỗ không xa, tay chống vào lan can xám trắng.

Dụ quốc công nhìn thấy Tần di, cao giọng nói ra: "Tần lão phu nhân, hẳn là nhận ra nội dung bên trên bản vẽ vẽ kia."

"Ừm." Tần di gật đầu, "Đây là Tế thần đài, nghe đồn thời kỳ thượng cổ, thời điểm Vọng Nguyệt đại lục nhất thống, có một Thần đình, uy chấn thiên hạ.

Tu kiến Tế thần đài, liền có thể triệu hoán Thần Quân giáng lâm.

Đáng tiếc. . . Những thứ này bây giờ đã trở thành truyền thuyết.

Thần đình sớm đã sụp đổ, nào còn có Thần Quân?

Hai mươi năm trước, Cảnh châu tại Khánh quốc bị yêu thú vây công, Thứ sử Cảnh Châu có được bản vẽ Tế thầnh đài, tu kiến ra Tế thần đài. . . Kết quả thì sao?"

Dụ quốc công nghe vậy, chỉ có thể thở dài: "Không biết bệ hạ lấy được bản vẽ từ nơi nào.

Có điều. . . Trông cậy vào tế thần đài, cùng trông cậy vào bệ hạ có thể bình yên vô sự rời khỏi hoàng thành, không phải cũng cũng cùng là hi vọng xa vời như nhau sao?”

Rất hiển nhiên, Dụ quốc công cũng không nhìn thấy, cái Tế thần đài này, thật sự có thể triệu hồi ra Thần Quân sao.

Tần di sắc mặt ảm đạm: "Làm hết sức mình, nghe theo mệnh trời!"

. . .

"Tu kiến Tế thần đài? Trò cười!"

Đợi khi Tư Mã đình nghe được tin tức này, ánh mắt lộ ra thần sắc trào phúng.

Lão yêu tộc Hoàng giả kia, chính đang cầm một tờ bản vẽ trong tay, con mắt cũng hiển hiện sự châm biếm: "Mang kiếm của Viễn cổ Thần đình, trảm đại yêu hiện tại, ả Cẩm Ly Nữ đế này, thật đúng là đáng yêu."

Là một thành viên yêu tộc, đối với Thần đình, hắn đã quá quen thuộc rồi.

Lúc trước, yêu tộc cùng nhân tộc tranh phong, trong nhân tộc, xuất hiện một vị cường giả đỉnh cao, được tôn là Thiên thần, Thiên thần thành lập Thần đình, suất lĩnh bốn bộ.

Thành lập Tế thần đài, liền có thể triệu hoán Thần Quân hạ xuống.

Lúc trước, Thần đình đánh cho Yêu tộc bọn hắn phải co đầu rụt cổ, chỉ biết sinh tồn nơi băng thiên tuyết địa như Băng Tuyết Hoang nguyên

Những thứ này, đều được ghi lại ở tổ đình Yêu tộc.

Vị Hoàng giả yêu tộc này, rõ hơn ai hết.

"Để cô ta tu kiến đi thôi, chẳng qua vùng vẫy giãy chết thôi." Vị Hoàng giả Thiên Vận Thánh môn kia cũng lơ đễnh.

Hoàng giả Yêu tộc híp mắt: "Hiện tại trọng yếu nhất, chính là chế tạo hoàng trượng vô thượng, những chuyện khác, hết thảy để sau."

"Đúng rồi, đừng quên giúp đỉnh thiên để mắt tới Cẩm Ly Nữ đế, đừng để nàng chạy trốn!" Hoàng giả gầy gò của Thiên Vận Thánh môn nói.

Tư Mã Đình vội vàng nói: "Yên tâm, hoàng cung đã bị bao vây xung quanh, Nữ đế chắp cánh khó thoát!"

"Không sao, ngoài thành có bảy vị Hoàng giả yêu tộc chúng ta, nàng chạy không thoát." Hoàng giả Yêu tộc lơ đễnh, nắm chắc thắng lợi trong tay.

Lần này, yêu tộc cử tới không ít lực lượng, vì cái gì, chính là luyện chế món vô thượng hoàng khí kia.

Bảy vị Hoàng giả, cộng thêm một số Vương giả, đủ để đem trọn tòa hoàng thành kia luyện hóa.

Đáng tiếc, những văn võ bá quan đi theo Tư Mã Đình trong thành kia, hiện tại còn đang cho rằng một người làm quan cả họ được nhờ, cho rằng có thể danh chính ngôn thuận cướp lấy hoàng vị.

Thật tình không biết, bọn hắn cùng dân chúng trong thành, đều là thịt cá trên thớt đợi yêu tộc làm thịt.

. . .

"Buồn ngủ quá."

Tề Nguyên tỉnh lại, cảm giác toàn thân mỏi mệt.

Một trận chiến với Sửu Y quái hoàng, hắn mặc dù là nghiền ép nó, thậm chí không có thụ thương, nhưng hao tổn đối với hắn tinh thần, quả thực có chút lớn.

Tay của hắn vung lên, một tấm Thủy kính xuất hiện ở trước mặt của hắn.

Tề Nguyên nhìn mình trong mặt gương, sắc mặt có chút nhợt nhạt, tựa hồ hao tổn rất nhiều.

"Cảm giác thân thể bị đào rỗng."

"Rất muốn uống một lọ bổ thận a!"

"Bằng không, đổi thành lục vị địa hoàng hoàn?"

Trong trò chơi tiêu hao rất lớn, nhưng đối với Tề Nguyên mà nói, biên độ đề thăng cũng cực kỳ lớn.

Nhất là trong trò chơi sau khi lên tới cấp 90, phản hồi lại cơ thể kiếp này, hắn cảm giác tu vi của mình, lại tinh tiến không ít.

Hắn trước đó, không sử dụng dao, bằng vào tôi luyện kỹ xảo chiến đấu, cùng các loại kỹ năng trong trò chơi, đủ để có được chiến lực cấp bậc trúc cơ.

Hiện tại, tu vi tăng lên, chỉ dựa vào tự thân pháp lực tu vi, không sử dụng kỹ xảo cùng kỹ năng, Tề Nguyên liền có thể trấn áp trúc cơ phổ thông.

Loại tăng trưởng này, đã là cực kỳ lớn.

"Đáng tiếc, tiêu hao tinh thần vẫn là quá lớn, đây là bởi vì thần hồn của ta quá yếu sao?" Tề Nguyên suy tư.

Đáng tiếc, tu sĩ Luyện Khí kỳ, căn bản không cảm ứng được thần hồn của mình, đến Trúc Cơ kỳ mới có thể cảm ứng được.

"Chờ sau khi trúc cơ, nhất định phải tu luyện một vài bí thuật mở rộng thần hồn, như thế mới có thể ở lâu trong game một chút.”

Tề Nguyên nghĩ như vậy, đem thư tịch trong túi trữ vật lấy ra nhìn.

Bản thân hắn vẫn là rất cố gắng.

Kết quả, nhìn đến thư tịch trong túi trữ vật, hắn cũng cảm giác đầu nhói nhói.

Hiển nhiên, đây là di chứng thức đêm chơi game.

"Sách là không đọc được rồi, phải tu dưỡng thật tốt, mát-xa một hồi." Tề Nguyên cảm thấy, nhất định phải ra ngoài tẩm bổ.

Bằng không, chơi game đột tử mà nói cũng quá làm trò cười rồi.

Tề Nguyên chậm rãi ung dung đi ra khỏi nhà tranh, liền nhìn thấy Khương Linh Tố đang lật xem cái gì.

Khương Linh Tố một thân váy dài màu băng lam,

Khương Linh Tố quét mắt qua Tề Nguyên, cau mày: "Đại sư huynh, huynh tu luyện xảy ra vấn đề?"

"Không, chính là thức đêm chơi game, thân thể không chịu đựng nổi.

Ra ngoài mát-xa thả lỏng một chút, đoán chừng liền khoẻ, sư muội, ngươi có muốn giúp sư huynh ngươi mát-x …., sư huynh trả thù lao cho ngươi …… ừm ba viên linh thạch.”

". . . Cút!" Nhìn thấy Tề Nguyên miệng ba hoa, Khương Linh Tố khó khăn lắm mới sinh ra chút quan tâm cũng biến mất.

Tề Nguyên nghe vậy, cười cười, lại chậm rãi ung dung xuống núi.

Còn tốt sư muội không có đáp ứng, nếu không phải lại phải lãng phí ba viên linh thạch.

Mát-xa bình thường dưới núi, ngay cả linh thạch cũng không dùng tới.

Nếu không phải xem ở sư muội là đại phú bà, hắn mới sẽ không nhịn đau bỏ ra viên linh thạch..

Tề Nguyên tự mình ra ngoài, khương Linh Tố nhìn về phía bóng lưng sư huynh, lại có chút tự trách, ngữ khí vừa rồi của mình, có phải quá nặng lời hay không?

Tề Nguyên đi xuống dưới núi yêu cầu mat-xa “lành mạnh” một cái, toàn thân.

Lại tốn thêm một viên linh thạch, mua một phần linh thang co chút thơm ngon để uống.

Thả lỏng một ngày, Tề Nguyên mới cảm giác thân thể khá hơn một chút.

"Thần hồn vẫn là quá yếu, đáng tiếc, công pháp có liên quan tới thần hồn, thậm chí linh dược, đều cực kì hiếm thấy."

Tại bên trong đống thư khố của khố Hắc Sơn tông, Tề Nguyên tạm thời không phát hiện ra pháp quyết có quan hệ thần hồn.

Về phần linh dược, càng là không có.

Tề Nguyên biết, phàm là linh dược cùng bảo vật có quan hệ thần hồn, đều có chút trân quý.

Truyền ngôn, từ Thần anh bước vào đến cảnh giới Tử Phủ, có yêu cầu rất cao đối với thần hồn.

Cho nên, phàm là linh dược hoặc là pháp quyết có quan hệ thần hồn, cơ hồ đều bị những lão quái thần anh kia lũng đoạn của riêng.

Đừng nói Tề Nguyên là Luyện Khí kỳ, coi như Trúc cơ, Nguyên đan, đều rất khó chiếm được linh dược có thể tăng cường thần hồn.

"Có điều vấn đề không lớn, đợi ta Trúc cơ thành công, rồi mới suy nghĩ thêm chuyện gia tăng thần hồn."

Con mắt Tề Nguyên, có thể nhìn thấy tin tức ẩn tàng.

Đây là năng lực hắn đạt được sau khi hắn tiến vào trò chơi, lúc bước vào luyện khí cảnh.

Chờ bước vào Trúc cơ, nói không chừng lại sẽ có được năng lực gì đó.

Tề Nguyên không vội.

Hắn trở lại Thất Sắc Phong, chuẩn bị tiếp tục nghỉ ngơi , chờ khôi phục tốt, lại tiến vào trong trò chơi.

Lúc đi ngang qua cây đại thụ giữa sườn núi kia, Tề Nguyên lại dừng bước.

Hắn nhìn về phía dưới chân.

【 đây là một ngọn cỏ có chút không bình thường, nó lại đánh hơi được khí tức của Nguyệt. 】

Tề Nguyên ngẩng đầu nhìn lên trời: "Khí tức của Nguyệt, đó là cái gì?"

Hắn cúi đầu, nhìn xem cái ngọn cỏ non này, nói với nó : "Ta ngày mai nhìn thấy ngươi, có thể nhìn thấy ngươi ngửi được khí tức của Tề Nguyên sao?"

Hắn muốn tìm một tên không có bệnh “tiểu đường”, hàng ngày đi tiểu vườn đánh thức cái ngọn cỏ non này. (1)

(1) meme bên Trung, cũng không biết làm như nào cho sát nghĩa nhất nữa =((

Sau đó hỏi nó một chút, làm thế nào từ bình thường biến thành không bình thường?

Hắn cũng muốn biến thành không bình thường.

(tấu chương xong)

Bạn đang đọc [Dịch] Kim Đan Là Hằng Tinh, Ngươi Gọi Đây Là Tu Tiên Sao của Tẩu Địa Hạc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    12

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!