Chương 65: [Dịch] Kim Đan Là Hằng Tinh, Ngươi Gọi Đây Là Tu Tiên Sao

Thần Quang Tông loạn hay không, Tề Nguyên nói mới tính (2)

Phiên bản dịch 5002 chữ

Tề Nguyên nhìn trong số những pháp khí đó, cũng nhìn thấy bóng dáng của Đao Tử.

Lúc này, Đao Tử đang ngồi trên một lò luyện đan, nhảy tưng tưng.

Thấy phản ứng của Tề Nguyên, Khương Linh Tố rất đắc ý: “Sư huynh, thấy chưa, con dao của sư huynh điên rồi.”

Tề Nguyên liếc nhìn sau lưng Khương Linh Tố: “Vẫn hơn là lều cỏ của sư muội bị đổ.”

Hắn rất thích nịnh bợ phú bà, nhưng đôi khi cũng phải phản pháo một chút, mới có thể khiến phú bà có ấn tượng sâu sắc với hắn .

Khương Linh Tố nghe vậy, tức giận chống nạnh, ngực không ngừng phập phồng.

Đúng vậy, thuộc tính kim bạo động, pháp khí Định Sơn bổng dùng để giữ lều cỏ của nàng cũng chạy mất, cái lều cỏ ngay lập tức đổ sụp.

Tề Nguyên cười càng vui tợn: “Lần này không có chỗ ngủ, ghế đẩu trong phòng ta vẫn để dành cho sư muội.”

"Sư huynh chẳng nhẽ “che chở” muội thế sao?"

"Ta sẽ lót ít cỏ khô lên ghế đẩu của sư muội."

Tề Nguyên và Khương Linh Tố cãi nhau đôi câu.

Tề Nguyên từ từ đi xuống núi.

"Ai nha, không ngờ chỉ ngủ một giấc mà lại gây ra một mớ hỗn loạn lớn như vậy."

Hắn nhìn bàn tay mình.

Hắn cảm thấy dường như trong đó có một luồng máu màu vàng đang chảy.

Sau khi Ngũ Hành viên mãn, hắn đã nhận được món quà của Ngũ Tổ.

Luyện khí của hắn đã phát sinh biến hoá.

Ngũ Hành Chi Khí thay thế Luyện khí bình thường trước đây của hắn.

Hiện tại, dẫn đầu hoàn thành cải biến chính là Kim khí.

Bốn thuộc tính còn lại cũng đang hoàn thiện quá trình chuyển đổi.

"Chẳng phải tương lai của Thần Quang Tông còn có bốn lần hỗn loạn nữa sao?"

Tề Nguyên có chút lo lắng.

Hắn nhìn lên bầu trời, có quá nhiều thứ trên bầu trời.

Kỳ lạ vô cùng.

Trong số đó, có rất nhiều thứ đủ khiến tu sĩ xấu hổ toát mồ hôi.

Ví dụ như quần lót vàng, ví dụ như “gậy tự sướng” bằng kim loại.

Những thứ đó, không có chủ nhân nào đuổi theo.

Tề Nguyên xuất hiện trong đám đông.

Ngay lập tức, không ít người chú ý đến Tề Nguyên.

Hiện tại, các đệ tử đứng đầu của các đại phong của Thần Quang Tông đều ở bên ngoài, chỉ có Tề Nguyên là còn ở trên núi.

"Bái kiến sư huynh!"

"Sư huynh, sư huynh có phải đến tìm thú cưng của mình không, ta thấy con dao phay của sư huynh trên lò luyện đan."

"Đâu phải lò luyện đan, ở ngay bên cạnh!"

Mọi người nhìn lại, không biết từ lúc nào, con dao đã rơi xuống một nơi không xa Tề Nguyên.

"Quá lớn mật, vậy mà nhân lúc ta ngủ lại lén lút chạy ra ngoài." Tề Nguyên liếc nhìn con dao, đồng thời cũng liếc nhìn những pháp khí trên không trung.

Không hiểu sao, trong lòng hắn lại nảy sinh một ý nghĩ.

Nếu hắn muốn, hắn có thể âm thầm phá hỏng đám pháp khí này.

Chẳng lẽ sau khi Ngũ Hành viên mãn, hắn đã đạt được khả năng khống chế Kim khí cụ?

Nhưng phải nói, không phải thực sự hoàn toàn khống Kim, nếu cấp bậc pháp khí càng cao, hiệu quả phá hủy của hắn càng kém.

Nhưng cái này đã rất đáng sợ rồi.

Phải biết rằng, lúc đấu pháp thời cơ nháy mắt biến chuyển.

Pháp bảo là chỗ tự thân cậy vào, mang theo tính mệnh của tu sĩ, nếu đột nhiên xảy ra vấn đề thì ảnh hưởng sẽ quá lớn.

Gạt bỏ cảm xúc này sang một bên, Tề Nguyên hét lên: "Dao phay, mau quay lại đây!"

Dao tử khựng lại.

Nó muốn quay lại, nhưng lại sợ bại lộ, đành bất động.

Mà những sư đệ, sư muội bên cạnh thấy vậy đều cười nhẹ: "Sư huynh, thú sủng Dao phay của sư huynh cũng bị nhiễm Kim thuộc tính rồi, không thể tự chủ được.

Hay là đợi lúc hỗn loạn ngừng lại, rồi hãy đi tìm con sủng vật này đi.

Không thiếu Trúc Cơ, thậm chí là trưởng lão Nguyên Đan ra tay, đều không thể lấy lại được pháp khí của mình."

Tề Nguyên làm như không nghe thấy, hắn trực tiếp đi về phía con dao phay của mình.

Những sư đệ sư muội còn lại nhìn thấy cảnh này thì đều lắc đầu.

Bọn họ cũng không nói gì thêm.

Đại sư huynh có vấn đề về não, cũng không phải là bí mật gì.

Cứ mặc kệ hắn đi.

Không bắt được con dao phay cũng chẳng sao, chỉ tốn thêm chút sức lực mà thôi.

Chỉ là, dưới sự chú ý của mọi người, Tề Nguyên đi về phía con dao phay, hắn lẩm bẩm, đưa tay ra.

"Không nghe lời, phạt ngươi ba ngày không được ra ngoài."

Hắn vừa nói, vừa túm lấy con dao phay.

Mà trong khoảnh khắc đó, thời gian như ngừng trôi.

Tất cả các pháp bảo trên không trung đều không còn điên cuồng loạn vũ nữa, mà là mỗi người về nhà nấy.

Cũng không có ai chú ý đến Tề Nguyên nữa.

Những người chú ý đến cũng cho rằng đó chỉ là sự trùng hợp.

"Kết thúc rồi sao?"

"Ài, thiết thủ của ta, cuối cùng ngươi cũng trở về rồi!"

"Kiếm của ta, kiếm vũ phong mang của ta!"

Bảo vật trở về, những người này đều vô cùng vui mừng.

Có người thì vẻ mặt ghét bỏ, giận dỗi.

"Đừng có lại gần ta! Ta không quen ngươi!"

"Ngươi nhận nhầm người rồi, ta không phải chủ nhân của ngươi!"

Những người nói ra những lời này đều thu hút sự chú ý của không ít người.

Đặc biệt là chủ nhân của cái gậy sắt dương cụ kia, vậy mà lại là một trưởng lão, càng khiến một số đệ tử phải nuốt nước miếng.

Chẳng trách lại dùng hoả viêm thiết chế tạo.

Có người vui có người buồn.

Nhưng đột nhiên có người kinh ngạc nói: "Pháp bảo của ta mạnh hơn rồi!"

"Trời ạ, phẩm cấp của cây đại đao của ta lại tăng lên một bậc!"

Bạn đang đọc [Dịch] Kim Đan Là Hằng Tinh, Ngươi Gọi Đây Là Tu Tiên Sao của Tẩu Địa Hạc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    22

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!