Chương 73: Kim Đan Là Hằng Tinh, Ngươi Gọi Đây Là Tu Tiên Sao

Tề Nguyên

Phiên bản dịch 6635 chữ

Tề Nguyên nghĩ như vậy, hắn nhìn về phía Thần tướng.

[Bạch Nhật phi thăng môn thần tướng, giết chết hắn trên Bạch Nhật phi thăng đài, thì có thể giành được quyền kiểm soát Thiên Tuyệt.]

Xem ra, NPC này không nói dối.

"Được, ta chấp nhận khiêu chiến!" Tề Nguyên nắm chặt tay Tiểu Giá nói.

Hắn còn phải kéo theo Tiểu Giá, nếu không Tiểu Giá lại va va chạm chạm khắp nơi.

Lần trước, hắn và Táng Hoa chiến một trận mà không kéo theo Tiểu Giá, chờ khi nhìn thấy Tiểu Giá, Tiểu Giá đã va đập khắp mọi nơi, trên người đầy tro bụi cùng bùn đất, trông vô cùng đáng thương, khiến người ta đau lòng.

Thần tướng mặc áo giáp vàng nhìn Tề Nguyên, giọng nói vang dội: "Chiến đi, không ngừng cho đến chết!"

Theo âm thanh này, Tề Nguyên nhìn thấy, trên phi thăng đài, một bậc thang xuất hiện.

Ầm Ầm ầm!

Như tiếng bước chân của một con quái thú khổng lồ giẫm trên mặt đất, bậc thang không ngừng kéo dài, từ bầu trời hạ xuống mặt đất.

Khoảng một khắc đồng hồ, từng bậc thang một kéo dài đến dưới chân Tề Nguyên.

Từ trên trời đến dưới đất, một bậc thang thông thiên xuất hiện.

Nhìn số lượng, quả nhiên khớp với con số mười hai vạn chín nghìn sáu trăm.

"Lên bậc thang, bắt đầu chiến đấu, người thắng, thì lên một bậc thang." Người đàn ông mặc áo giáp vàng lên tiếng, giải thích luật chơi.

Tề Nguyên không lên ngay, mà hỏi: "Ta có thể nghỉ ngơi giữa chừng không?"

"Mỗi lần thắng một trận, thì có thể xuống thang, nhưng không được ở bên ngoài quá một ngày, nếu không sẽ bị cưỡng chế triệu hồi!

Lưu ý, bậc thang một năm, ngoại giới là một ngày."

"Ồ, vậy thì ổn rồi." Tề Nguyên thở phào nhẹ nhõm.

Hắn nhìn Tiểu Giá, trên mặt nở nụ cười: "Lần này, ta sẽ cùng nàng sát cánh chiến đấu."

Trong lòng hắn lại thầm bổ sung thêm một câu.

Cùng với mọi người tại Ngũ Hành cấm địa, cùng với tất cả tại Âm Dương cấm địa sát cánh chiến đấu.

Mười hai vạn chín nghìn sáu trăm trận chiến này, hắn đúng dịp được mài dũa kinh nghiệm chiến đấu của mình, đem kinh lịch, cảm ngộ, phong phạm của 84 người kia tôi luyện.

Trận chiến với Táng Hoa, Tề Nguyên đã có rất nhiều cảm ngộ.

Còn chuyện lên Bạch Nhật phi thăng đài này, thì lại là một cái cơ hội rất tốt.

Hắn khuyết thiếu kinh nghiệm, hẳn có thể tôi luyện ra a?

Hơn nữa, trải qua nhiều trận chiến như vậy, giết nhiều quái vật như vậy, hẳn cũng có thể tăng không ít kinh nghiệm chứ?

Mang theo tâm trạng như vậy, Tề Nguyên bước lên bậc thang đầu tiên.

Tầm nhìn trước mặt hắn đột nhiên thay đổi.

Hắn dường như đang đứng trên phi thăng đài.

Tề Nguyên đảo mắt nhìn xung quanh.

Hắn phát hiện ra rằng, nơi mà hắn đang đứng, giống như một đấu trường.

Xung quhắn đấu trường, có hàng vạn chỗ ngồi.

Những chỗ ngồi này có thứ bậc, có loại cao cấp, có loại bình thường.

Dường như trước đây, có khán giả xem quyết đấu tại nơi này!

Còn bây giờ, nơi đây trống rỗng, không có một khán giả nào.

Điều này khiến Tề Nguyên, kẻ mắc chứng sợ giao tiếp xã hội, cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút.

"May mà không có ai xem, bằng không liền xấu hổ."

Lúc này, tiếng tim đập mạnh mẽ vang lên.

Tề Nguyên nhìn thấy, một người nam tử khôi ngô, thân trên để trần, có thể coi giống như sumo ở quốc đảo mặt trời mọc, đang lao về phía hắn ta.

Không phải sinh vật sống, mà là một tàn ảnh, có thể nói là... một con quái có thể cung cấp kinh nghiệm!

"Tiểu Giá!"

Tề Nguyên và Tiểu Giá hợp thể.

Lúc này, hắn nhắm mắt lại.

Lúc này, hắn không còn là chính mình, mà là Long Phán.

Cảm ngộ, đương nhiên phải bắt đầu từ những người mạnh mẽ.

Long Phán hồi tưởng, kinh nghiệm chiến đấu của Long Phán cứ tràn về trong đầu Tề Nguyên như suối.

Giờ đây, hắn đã quên mất chiêu thức của mình.

Hắn coi mình là Long Phán.

Nếu hắn là Long Phán, sẽ đối mặt với kẻ địch này thế nào.

Sau đó, Tề Nguyên hành động.

Hắn quay người, quay lưng lại với gã lực sĩ.

Rồi đưa tay ra sau, bóp chặt cổ gã lực sĩ.

Quật xuống!

Ầm!

Gã lực sĩ ngã gục xuống theo tiếng động.

Máu đổ lênh láng, nhuộm đỏ đấu trường.

Trận chiến này Tề Nguyên thắng.

Tề Nguyên cũng mở mắt ra, hồi tưởng lại được mất trong trận chiến này.

“Sao lại đánh khi quay lưng?”

“Quay lưng với chúng sinh ư?”

“Thật là phong cách a.”

“À, không phải, là hắn đỏ mặt!”

Tề Nguyên đột nhiên phát hiện ra điểm mấu chốt.

Trận đầu thắng, trận thứ hai cũng bắt đầu.

Tề Nguyên nhấc chân lên, dường như bước lên bậc thang thứ hai.

Kẻ địch lại xuất hiện, lần này xuất hiện là một con hung thú có hình dạng cá sấu.

Tề Nguyên lại nhắm mắt lại.

……

Bảy ngày sau, Tề Nguyên thoát khỏi trò chơi.

Hắn ra ngoài đón gió, nhìn thấy Khương Linh Tố, không khỏi buột miệng thốt lên.

“Sư muội, sao muội lại “xanh” vậy.”

Khương Linh Tố lúc này, người mặc váy xanh, thanh thanh thoát tục, nhưng thu hút sự chú ý nhất là “Mì tôm hành lá” trên đầu nàng. (1)

(1) Một loại mì bên trung, hình như mì rau thơm, để check ảnh cho mọi người coi, khá vui, nhìn cũng tương tự mỳ tôm thanh long của Việt Nam.

Đầu của nàng, thật giống như đầu mỳ tôm, nếu nói là tóc chỉ xoăn như sợi mỳ thì thôi đi, nhưng phải nói là tóc nàng toàn màu xanh của lá cây.

Rậm rạp, tươi tốt.

Tề Nguyên thậm chí còn nhìn thấy, trong đám lá xanh tươi tốt, rậm rạp đó còn có cả chim sẻ nhỏ.

Khương Linh Tố trừng mắt nhìn Tề Nguyên một cái: “Huynh mới xanh, đây là tinh hoa mộc tính, là đồ tốt!”

Ngay hôm nay, Thần Quang Tông lại chấn động!

Bởi vì, trên đầu và các bộ phận khác trên cơ thể của không ít tu sĩ bắt đầu mọc mầm xanh, lá xanh.

Lúc đầu, tông môn đại loạn, còn có người cho rằng có người nào đó đã ám toán tông môn bọn hắn.

Kết quả tông chủ xuất hiện, giảng đạo thuyết pháp có thể có bảo vật hệ mộc xuất hiện, nên mới xuất hiện cảnh tượng như vậy.

Thần Quang Tông mới yên tâm.

Không ít người đang tìm kiếm bảo vật hệ mộc, cũng có không ít người phát hiện ra, lá xanh và cỏ mọc trên đầu cùng các bộ phận khác trên cơ thể chính là mộc hệ tinh hoa, đối với việc tu luyện có tác dụng rất lớn.

Vì vậy, không ít người lấy Mộc hệ tinh hoa xuống để bán, cũng có tu sĩ tự hấp thụ.

Trong số đó, Mộc hệ tinh hoa mọc trên người đám nữ tu xinh đẹp được bán với giá trên trời, đặc biệt được ưa chuộng.

Cái này khiến Tề Nguyên tức đến nghiến răng.

Rõ ràng là hắn tạo ra mộc hệ tinh hoa, kết quả lại mọc trên người người khác, để người khác kiếm lời.

Hắn thậm chí còn nghĩ, có nên lén hạ độc những người đó, cạo sạch lông và Mộc hệ tinh hoa trên người họ hay không.

Nhưng nghĩ lại, hắn chỉ là ghen tị, liêm sỉ vẫn còn.

Hắn cũng không thể hạ thủ được.

Nếu không sẽ tạo ra một đám Thanh Long, Bạch Hổ(2), hoà thượng, ni cô.

(2) May cái này mình biết, Thanh Long và Bạch Hổ là từ lóng chỉ nam và nữ mà chỗ ấy không có lông nha, ai xem nhiều hay đọc nhiều mấy cái Hoàng thư chắc biết

Tông môn này còn ở được nữa không?

Bạn đang đọc Kim Đan Là Hằng Tinh, Ngươi Gọi Đây Là Tu Tiên Sao của Tẩu Địa Hạc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    33

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!