Chương 69: [Dịch] Kinh Khủng Tu Tiên Lộ

Mỹ nhân kinh khủng, quỷ thị phong tỏa

Phiên bản dịch 6956 chữ

Lúc này, trong lòng Lý Thanh có chút chấn động nghĩ đến.

Lại lần nữa vờn quanh cái quỷ thị này một vòng, Lý Thanh khám phá ra bao phủ trên người phần lớn tu sĩ.

Thật sự thấy được cái gì gọi là Bách Quỷ Dạ Hành, quần ma loạn vũ.

Cơ hồ tất cả tu sĩ, vô luận là yêu, ma, quỷ, người, cơ hồ không có một ai là hoàn hảo.

Hắn duy nhất nhìn thấy nhân loại tu sĩ hoàn hảo, bóng dáng đối phương cũng có vấn đề.

Trong bóng dáng giống như có quái dị đang giãy giụa một cách quỷ dị, dường như đang tìm kiếm mục tiêu.

Lý Thanh càng quan sát lại càng sởn hết cả tóc gáy, hắn cảm thấy trên thế giới này, bản thân hắn chỉ là một tên ngoại tộc.

Trong lòng thầm nói,"Sau này ta phải cẩn thận."

"Loại người như ta ở trong hoàn cảnh này hẳn là phi thường ít, không có bất kỳ dị biến gì."

"Một khi bị người ta phát hiện công pháp của ta không có gì phải trả giá, chuyện này có thể sẽ nhấc lên phong ba."

"Sau này phải lợi dụng hiệu quả thiên biến vạn hóa của Bất Diệt Chân Thể, biến hóa ra một số vấn đề."

"Chỉ cần dị hóa rất nhỏ là có thể tránh được tai mắt."

Nghĩ tới đây, hắn lặng lẽ biến hóa cái đuôi của mình, trên đuôi tràn ngập vô số gai ngược, nhìn qua không khác gì khí quan biến dị.

Lúc này, con khỉ quái dị mà hắn ta biến hóa càng thêm hoàn mỹ.

Bỗng nhiên, một đạo thân ảnh hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Đó là một con chuột tinh, nhưng chỉ là bề ngoài.

Một nhân loại khoác da chuột, mặc dù có pháp thuật hoàn mỹ dung hợp, thậm chí da chuột tựa hồ cùng da của đối phương hòa thành một thể.

Nhưng trong mắt hắn ta lại nhìn ra bản thể bên dưới tấm da này là một nam tử vô cùng anh tuấn.

Quan trọng nhất là, trên người người này không có khí quan biến dị, hơn nữa tinh khí thập phần thuần khiết, rõ ràng là một tu sĩ chính đạo.

Lông mày hơi nhướng lên,"Ta vẫn là lần thứ nhất ở đây nhìn thấy tu sĩ chính đạo, hẳn là đến nhặt chỗ tốt."

Lý Thanh cũng không hoài nghi nhiều, chỉ hơi đánh giá trong chốc lát, sau đó tiếp tục hành trình nhặt chỗ tốt của mình.

Bỗng, trên bầu trời xuất hiện một luồng khí tức kinh khủng cuốn tới.

Bầu trời u ám mây máu gào thét cuốn tới, tiếng gào khóc thảm thiết vang vọng trong lòng mọi người.

Từng cơn gió lạnh ập tới, thổi cho mọi người rét run trong lòng, tất cả những thứ này tựa như đều phát sinh ở thế giới tinh thần.

Trong đó còn có thiền âm kỳ diệu lấp lóe.

Vô số người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một chiếc kiệu xanh vàng rực rỡ, bốn phía đều là lụa mỏng màu đỏ.

Huyết vân đen kịt bao phủ từ trên trời rơi xuống.

Bốn phía kiệu giường này, mỗi bên đều đứng một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ môi hồng răng trắng.

Chỉ là những Kim Đồng Ngọc Nữ này mặt mũi lạnh lùng, trong ánh mắt thậm chí còn không có cảm xúc của con người.

Phía sau lớp lụa mỏng màu đỏ là một vị nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần.

Trên người nữ nhân mặc một bộ lụa mỏng màu đỏ, ẩn hiện chỗ vi diệu. Thân thể hoàn mỹ không có một chút dấu vết, da thịt trắng noãn như ngọc, gương mặt tinh xảo tuyệt luân.

Một khuôn mặt khuynh đảo chúng sinh kết hợp với khí chất vô cùng quyến rũ, tràn ngập một loại chấn động khó tả.

Tiếng hít thở nặng nề vang lên bốn phía.

Vô số yêu, ma, quỷ, con người trong mắt đều lộ ra một mảnh đỏ thẫm, hoàn toàn không khống chế được mình.

Lý Thanh cũng cảm thấy một luồng sức nóng vô tận dâng lên từ đáy lòng, trong mắt tràn ngập mê mang.

Trong lòng dâng lên một âm thanh,"Xông lên đi, mau xông lên."

"Mạnh mẽ phát tiết!"

"Nhanh, xông lên!"

Trong đầu hắn vô số tạp niệm bay tán loạn, hắn cảm giác ý chí của mình đều không chịu sự khống chế của hắn nữa, sắp bị bản năng của hắn bao phủ.

Bỗng nhiên, trong lòng của hắn hơi nhảy lên, pháp thuật Thần Ma Thiên Địa Quan Tâm tự nhiên bắt đầu vận chuyển.

Đem rung động dị thường này từ trong lòng khu trừ đi, cũng thanh tỉnh lại.

Sắc mặt hoảng sợ, hắn vô thanh vô tức đã trúng chiêu, một chút phát hiện cũng không có.

Ánh mắt của hắn nhìn khắp bốn phía, kinh hãi phát hiện.

Mặc kệ nam hay là nữ tu sĩ, đều là một mảnh thô cuồng hô hấp, sắc mặt quái dị, tựa mừng mà không hỉ.

Tinh khí quỷ dị từ trong cơ thể bọn họ tràn ra, bị cuốn vào trong kiệu.

Tu sĩ bị hút mất tinh khí, cả người trở nên uể oải, cả người phảng phất bị rút khô tinh thần.

Nhưng trên mặt hắn đều là nụ cười quỷ dị, dường như ở trong giấc mơ vừa rồi hắn đã thu được vô hạn thỏa mãn và khoái hoạt.

Lý Thanh nhìn mà da đầu tê dại: "Nữ nhân này có vấn đề."

Hắn lặng lẽ di động, để cho bản thân trốn trong bóng tối của đám người, không nên bị người phía trên chú ý.

Nữ nhân trong giường kiệu hút tới vô số tinh khí, sắc mặt trở nên thập phần hồng nhuận phơn phớt, da thịt cũng có chút phiếm hồng như thể quả đào mê người, tản ra hào quang càng thêm xinh đẹp.

Lúc này, miếu thờ thần bí giữa tòa quỷ thị ầm ầm mở ra.

Một đạo thân ảnh từ trong đó đi ra, thanh âm vang dội vang lên.

"Tam Xuyên môn - Tam Xuyên đạo nhân, cung nghênh Huyết Cốt Thiên Nữ giá lâm!"

Nữ nhân trên giường kiệu chậm rãi mở mắt ra, khóe miệng hiện lên một tia nhàn nhạt tươi cười.

"Tam Xuyên, đã lâu không gặp, tu vi tiến dài."

Sắc mặt Tam Xuyên nghiêm lại: "Huyết Cốt Thiên Nữ tiền bối quá khen rồi!"

"Ta đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu ngon, mời tiền bối dự tiệc!"

"Được, ngươi làm việc ta rất yên tâm."

Nói xong, mây đỏ cuốn lên kiệu, lóe lên liền rơi vào trong miếu thờ.

Tu sĩ trong quỷ thị lúc này mới phục hồi lại tinh thần, sắc mặt một số người đỏ gay, có vài người sắc mặt trắng bệch.

Nhưng trong mắt bọn họ đều toát ra một tia ngẫm nghĩ, tựa hồ vừa rồi bọn họ rơi vào trong ảo cảnh thần bí, hưởng thụ niềm vui sướng chưa từng có.

Lúc này Lý Thanh lại thở phào nhẹ nhõm, xoay người đi về phía lối ra quỷ thị.

Nhưng khi hắn đi tới lối ra quỷ thị, cửa lớn vốn đang mở rõ ràng đã đóng lại, bốn phía chẳng biết lúc nào đã dâng lên vô số sương mù.

Quỷ thị bị phong bế, sắc mặt Lý Thanh trầm xuống.

"Nguy rồi! Mẹ kiếp, chạy không thoát rồi!"

Hắn lập tức cảm thụ chính mình tựa hồ cuốn vào trong phiền toái.

Trong lòng thoáng hối hận,"Đáng chết, chiếm được tiện nghi thì không nên tới nữa."

"Phiền toái lớn rồi!"

Hắn nhìn trái nhìn phải, trong sương mù lóe ra tinh khí quỷ dị, hắn thấy một số nguy hiểm đang lóe lên trong sương mù.

Rõ ràng là một số quỷ vật kinh khủng, còn có một ít đồ vật như là thi thể, qua lại trong sương mù này.

Lúc này, trước cửa lớn quỷ thị xuất hiện không ít tu sĩ, bọn họ cũng thấy không đúng, muốn rời đi.

Nhưng mấy đạo sĩ Tam Xuyên môn đứng trước cửa lớn, mỗi người đều có khí tức cường đại.

Hơn nữa trên tay còn có pháp khí, mơ hồ cùng sương mù bốn phía nối thành một mảnh.

Một yêu quái đầu heo thân người quát lên,"Tại sao các ngươi lại đóng cửa! Ta phải rời đi..."

Một tu sĩ Tam Xuyên Môn lạnh mặt nói: "Huyết Cốt Thiên Nữ tiền bối giá lâm vì phòng ngừa có người tiết lộ tin tức, tạm thời không được ra vào quỷ thị."

"Chờ ở chỗ này đi."

Yêu quái đầu heo lập tức không nghe theo, tinh thần có chút điên cuồng quát.

"Cút ra cho ta, không ai có thể ngăn cản được ta?"

"Uống a a a!"

Yếu rít gào, yêu quái đầu heo nắm một cây đinh ba trong tay, giơ lên cao vọt tới đạo sĩ Tam Xuyên môn.

Bạn đang đọc [Dịch] Kinh Khủng Tu Tiên Lộ của Đầu Ngận Đại Đích T Quân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    5mth ago

  • Lượt đọc

    4

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!