Cắn nuốt linh thể cùng nô dịch linh thể khái niệm khác nhau, linh thể chung quy sẽ tiêu tán, không thể tránh né, cắn nuốt là để hiện tượng này tới sớm.
Mà mang linh thể luyện chế thành linh phó để sai khiến, có trái với nhân đạo, huống chi còn là một anh linh.
Cấm đoán dùng linh thể người thường luyện chế linh phó, cũng là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, giải thích trắng ra chính là, nếu người nhà, bạn bè của ngươi, là linh thể đặc thù, sau khi chết bị người ta luyện chế thành linh phó, cảm nghĩ thế nào?
Tôi còn tưởng anh sẽ nói, tôi thật muốn dùng giày hung hăng đạp đoán hắn... Trương Nguyên Thanh ở trong lòng lẩm bẩm đội trưởng thích miệng lưỡi sạch sẽ.
“Đội trưởng, tôi đã siêu độ đứa nhỏ kia, cùng từ trong trí nhớ của nó đọc lấy nhân vật mục tiêu, tôi muốn xin một mình chấp hành nhiệm vụ, rèn luyện một phen.” Trương Nguyên Thanh đưa ra ý kiến của bản thân.
Hắn nói xong, đã biết Lý Đông Trạch tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Lý Đông Trạch quả nhiên lắc đầu:
“Cách nghĩ của cậu rất tốt, nhưng trong quá trình tích lũy kinh nghiệm, khó tránh khỏi sẽ đạp hố, mà ở trong linh cảnh hành giả, một lần sai lầm, có thể chính là chết. Như vậy đi, để Quan Nhã đi cùng cậu, cô ấy thể thuật, bắn súng lợi hại hơi tôi.”
“Vâng đội trưởng.” Trong lòng Trương Nguyên Thanh mừng thầm.
Vụ án anh linh, hắn phải lấy được quyền chủ đạo, mới có thể che giấu được sự tồn tại của Tiểu Đậu Bỉ, nhưng chính như Lý Đông Trạch nói, sự kiện linh cảnh hành giả, nhất định phải cẩn thận, sơ sẩy trả giá thường thường là tử vong, Âu Hướng Vinh chính là ví dụ.
Cho nên, hắn cần một trợ thủ kinh nghiệm phong phú.
Khi hắn đề xuất muốn rèn luyện, Lý Đông Trạch tỷ lệ đại khái sẽ bỏ qua tự mình ra trận, chiết trung để Quan Nhã đi cùng.
Bởi vì trong lòng mọi người biết rõ, thân là thần dạ du, lại có đạo cụ loại quy tắc bên người, Trương Nguyên Thanh có tỷ lệ chấp nhận sai lầm rất cao, nguy hiểm bình thường không làm khó được hắn.
Ở trong mắt Trương Nguyên Thanh, Quan Nhã so với Lý Đông Trạch dễ “lừa gạt” hơn rất nhiều.
“Vậy tôi bây giờ đi tìm Quan Nhã?”
Lý Đông Trạch “Ừm” một tiếng, đột nhiên cười nhạo nói: “Ca hát không tệ, lần sau không được hát nữa.”
“...”
.
Khu Khang Dương, bệnh viện Bình Thái.
Làm một bệnh viện tuyến 3, thương hiệu chính của Bình Thái là khoa phụ sản, có mấy chuyên gia quyền uy lĩnh vực này tọa trấn, ở trong bệnh viện phụ sản cả nước có thể xếp trong năm hạng đầu.
Xe MPV màu đen lái vào bệnh viện, cửa xe tự động trượt ra, Quan Nhã đánh giá gương mặt dại ra của Trương Nguyên Thanh, quan tâm hỏi: “Gần đây xem điện thoại di động, máy tính, hình ảnh có bóng chồng không?”
“Vì sao hỏi như vậy?” Trương Nguyên Thanh đang suy nghĩ làm sao bắt được mục tiêu thu hồi suy nghĩ.
Quan Nhã nhếch lên khóe miệng tinh xảo, chớp đôi mắt ngập nước: “Vẻ mặt cậu nói cho chị biết, gần đây không tiết chế nha.”
Trương Nguyên Thanh sớm đã quen phong cách nói chuyện của cô, không để ý tới, nói:
“Đội trưởng bảo tôi phối hợp chị, loại tình huống này, chúng ta bình thường trước làm như thế nào?”
Quan Nhã thu hồi nụ cười, nghiêm trang nói:
“Trước tập trung nhân vật mục tiêu, lại điều tra thân phận trong hiện thực của hắn. Cậu từng thấy bộ dáng của hắn, tập trung mục tiêu không khó. Sau đó tiếp xúc với hắn, nếu đối phương thực lực không mạnh, trực tiếp khống chế, trái lại, thông báo đội trưởng, bạo lực bắt.
“Nhưng chúng ta không rõ trong bệnh viện có phải có đồng lõa hay không, không rõ quy mô luyện chế linh phó, cho nên tốt nhất là án binh bất động trước, làm một lần điều tra rõ đối với bệnh viện Bình Thái.
“Có thể xuất phát từ lời đồn ma quỷ quậy phá, khi nào bắt đầu, xác định phạm vi thời gian đại khái, trừ anh linh, còn có lời đồn ma quỷ quậy phá khác hay không.
“Điều tra một chút ghi chép sảy thai, sanh non đoạn thời gian đó, bé trai, hơn nữa số tháng không nhỏ, quần thể như vậy sẽ không nhiều, tập trung thân phận anh linh không khó.
“Tinh thần lực của trẻ con dị thường mỏng yếu, một khi chết non, sẽ tiêu tán rất nhanh, cho nên nhân viên đoạn thời gian đó từng tiếp xúc phụ nữ có thai, đều là đối tượng chúng ta sàng lọc điều tra.
“Trong những người này, nếu có mục tiêu cậu hỏi linh nhìn thấy, vậy thì thực thi bắt, nếu không có, vậy nói rõ có đồng lõa.”
Đường lối suy nghĩ thật rõ ràng, đây là thám báo sao? Trương Nguyên Thanh nghe mà ngẩn ra, nói: “Dì trẻ của tôi ngay trong bệnh viện, tôi không quá thuận tiện đi khoa phụ sản, không bằng phân công nhau hành động, nội dung tương quan linh thể tôi đến điều tra, khoa phụ sản bên kia, chị đi thăm dò một chút.”
Hai người xuống xe, đeo khẩu trang cùng mũ lưỡi trai, ở ngoài tòa nhà phòng khám bệnh phân công nhau hành động.
Vào tòa nhà, đi thang máy tới tầng thứ tư, ánh mắt Quan Nhã đảo qua từng người phụ nữ hoặc bụng hơi gồ lên, hoặc bụng to đùng, đột nhiên mắt sáng lên.