Tại sao ngươi lai đi vào đúng lúc chuông vào học vang lên hả? Khiến ta còn tưởng là thầy giáo bước vào. Các bạn học nghi ngờ quay ra nhìn Lâm Thu khiến hắn buột miệng nói ra một câu trong lúc bối rối:
"Khụ khụ, các bạn học, mời ngồi mời ngồi."
Nghe lời Lâm Thu nói, lớp học đang ầm ĩ bỗng rơi vào trạng thái im ắng quỷ dị sau đó lại bùng nổ.
"Lâm thỏ trắng, ngươi ăn gan hổ rồi phải không?"
"Lớp trưởng Triệu, ngươi bị mù rồi sao? Đã lớn vậy còn có thể nhìn nhầm người."
Lý Nam - Người bình thường không nói chuyện với Lâm Thu bỗng dưng mở miệng.
"Đúng đấy, ta nói này Lâm thỏ trắng, mọi người đều biết ngươi là thỏ non, đột nhiên sao lại giả làm sói già làm gì hả?"
Lời nói vừa vang lên, cả lớp đều cười vang, mặt Lý Nam đắc ý nhìn xung quanh.
Bỗng nhiên tất cả tiếng cười im bặt, Lý Nam ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy chủ nhiệm lớp đang đứng giữa cửa lớp nhìn hắn.
Tim Lý Nam bỗng dưng lạnh buốt, ban nãy hắn đã ám chỉ thầy giáo là sói già, chắc thầy chưa nghe thấy chứ?
"Lý Nam, tiết này em xuống cuối lớp đứng nghe giảng, còn em Lâm Thu, đã vào lớp còn không về vị trí ngồi, đứng đần ra đấy làm gì hả?"
Lâm Thu nghe điểm danh, vội vàng chạy về chỗ ngồi xuống. Lý Nam hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Thu một cái rồi mới cầm cuốn sách đứng chịu phạt ở cuối phòng học.
"Ngươi chờ đấy!"
Lúc đi ngang qua hắn vẫn không quên nói một câu khiến Lâm Thu cảm thấy bản thân oan hơn cả Đậu Nga.
Cuối cùng ta đã làm gì? Tự ngươi gây nghiệp bây giờ lại bắt ta gánh nghiệp?
Lúc này chủ nhiệm lớp gõ bàn, nói với các học sinh:
"Tuần sau có ba bài kiểm tra liên tục, hy vọng các em chăm chỉ ôn tập, đạt được thành tích tốt nhất."
Tiếp đó chủ nhiệm lớp cầm tách trà trên bàn uống một ngụm rồi nhìn mấy học sinh ngồi ở hàng cuối cùng.
"Hi vọng một số người sẽ không kéo chân cả lớp chúng ta xuống."
Mấy người ngồi ở hàng cuối đều tự biết năng lực của bản thân, lúc này không ai dám ngẩng đầu nhìn thầy giáo.
"Sau khi thức tỉnh dị năng, mỗi em sẽ phải kiểm tra đặc biệt một lần, lúc đó sẽ có một vài nhân vật lớn liên quan tới kỳ thi tuyển chọn của đại học Linh Vũ, em Lâm Thu, kỳ kiểm tra này em cũng không cần tham gia đâu."
Không ít bạn học nghe được lời thầy giáo nói đều cười cợt chế nhạo hắn. Lâm Thu không trả lời nhưng cũng không kìm được cắn chặt răng.
Đám mắt chó này, các ngươi thích coi thường người khác vậy sao, đợi tới ngày ta có thể nắm trong tay 13 dị năng, lúc đó sẽ đánh bẹp mặt tất cả các ngươi.
Trước kia Lâm Thu hoàn toàn không có hứng thú, hắn không đủ dũng cam đứng trước mặt mọi người mà hoá thành hình dạng một con thỏ con trắng trẻo xinh đẹp.
Nhưng hiện tại đã khác, có 9527 rồi, hắn có chút mong đợi đối với tương lai của bản thân.
Trên bục giảng, chủ nhiệm lớp đã bắt đầu giảng bài. Chủ nhiệm lớp phụ trách môn hoá học, lúc nào miệng hắn cũng nói liên tục về các phương trình hoá học cùng hydro natri kali bạc đồng kẽm.
Thành tích học tập của Lâm Thu cũng không đến nỗi tệ, ở trong lớp cũng ít ai bằng. Chung quy là bởi vì hắn luôn tin tưởng học tập tốt có thể thay đổi vận mệnh.
Bạn cùng bàn Lưu Thuỵ đang ngẩn người thì bị chủ nhiệm lớp gọi đứng dậy trả lời câu hỏi. Không biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì mà hoàn toàn không nghe thấy giọng của chủ nhiệm lớp.
Lâm Thu đá Lưu Thuỵ một cái mới khiến hắn tỉnh lại rồi vội vàng đứng dậy.
Vẻ mặt chủ nhiệm lớp trầm xuống.
"Lưu Thuỵ, natri là gì?"
Lưu Thuỵ: ???
Sắc mặt chủ nhiệm lớp càng thêm đen đi.
"Tôi hỏi em natri là gì?"
Tại sao thầy lại hỏi em? Lúc này Lưu Thuỵ mới nhìn Lâm Thu đang ngồi bên cạnh với ánh mắt cầu cứu. Lâm Thu chỉ có thể nhỏ tiếng nhắc nhở hắn.
"Natri là một nguyên tố kim loại, ký hiệu là Na, có tính chất hoá học linh hoạt, phản ứng với nước thải ra khí hydro và thu được thành phẩm natri hydroxit..."
Mặt Lâm Thuỵ có chút bối rối khi nghe câu trả lời của Lâm Thu, hắn hoàn toàn không hiểu gì.
"Tôi hỏi em một lần cuối cùng! Natri là gì?"
Lúc này sắc mặt chủ nhiệm lớp đã đen đến mức muốn chảy rra nước.
"Đó... đó có phải là con đường thần tiên đi đến thiên đường?"
Chủ nhiệm lớp: ...
Các bạn học: !!!
Ngay sau đó phòng học liền vỡ hoà, tiếng haha không ngừng vang lên. Con mẹ nó con đường tới thiên đường là cái quái gì?! haha!
Sau đó, Lưu Thuỵ nối gót Lý Nam phải tới cuối lớp đứng đọc sách. Nhưng những chuyện này chẳng là gì đối với Lưu Thuỵ, dù sao lâu nay hắn cũng ngồi hàng cuối rồi.
…
Sau đó Lâm Thu luôn dành thời gian nghe giảng cẩn thận, hắn không muốn thể hiện quá kém trong lần kiểm tra này. Đây là lần đánh giá cuối cùng trước kỳ thi tuyển sinh đại học, đặc biệt quan trọng.
Hắn cũng muốn xem bản thân sẽ thể hiện rả sao trong kỳ thi tuyển sinh đại học.
Thời gian học tập luôn trôi qua rất nhanh và tiết học cuối cùng cũng tới. Giáo viên sinh học đang nói về một thí nghiệm rất sống động trong lớp thì tiếng chuông tan học vang lên.
Lâm Thu lao ra khỏi lớp với tốc độ 20m/s bỏ lại giáo viên sinh học đang ngỡ ngàng còn muốn giảng thêm 5 phút.
Nếu giáo viên sinh học thật sự hỏi Lâm Thu tại sao hắn phải chạy nhanh như vậy thì Lâm Thu chắc chắn sẽ trả lời là do cuộc sống ép buộc, hắn muốn đi làm thêm.