Chương 20: [Dịch] Loạn Thế Thư

Đừng ép ta phải hung ác (2)

Phiên bản dịch 4702 chữ

Thật vất vả mới đợi đến lượt mình, đầu bếp nhìn hắn một cái, quả nhiên cũng cho hắn một miếng thịt kho tàu, so với miếng của Trương Toàn còn lớn hơn không ít. Triệu Trường Hà đại hỉ, Tôn giáo tập thực đối với mình không tệ, bây giờ được ăn thịt đối với hắn mà nói quá trọng yếu!

Triệu Trường Hà nâng bát hớn hở chui ra khỏi đám người, lại thấy Trương toàn mang theo mấy tên nửa, cười như không cười đi tới:

- Chà, nguyên một khối thịt.

Triệu Trường Hà thần sắc trầm xuống, cau mày nói:

- Không tới mức vì cái này mà tổn thương hòa khí a, loại nhân vật phản diện não tàn như vậy chẳng phải tuyệt chủng rồi sao?

- Hòa khí? Chúng ta cùng ngươi có cái cọng lông hòa khí! – Trương Toàn nghe không hiểu nửa câu sau, lạnh lùng nói – Một kẻphản bội, dựa vào đâm sau lưng thiếu gia nhà mình mà được giáo chủ thưởng thức, được dạy Huyết Sát Công thì cũng thôi đi. Bây giờ còn nịnh nọt Tôn giáo tập, khiến cho thịt của bọn ta đều bị thiếu đi, hòa khí?

Triệu Trường Hà có chút cạn lời:

- Nói ra trắng là chỉ vì miếng thịt a.

Trương Toàn ánh mắt lóe lên vẻ dữ tợn, đương nhiên là vì miếng thịt, có gì kỳ quái? Từ việc nhỏ như ăn thịt, đến to tát như công pháp, nói thẳng thừng ra thì đều là tài nguyên, không có mâu thuẫn gì cũng tìm cớ cướp một chút, huống chi ngươi chỉ vừa mới đến? Mọi người đều là ma giáo đạo tặc, ai rảnh cùng ngươi nói hòa khí?

Hắn lười nói nhảm cùng Triệu Trường Hà, vung tay lên:

- Cướp.

Mấy tên đạo tặc hai bên có quan hệ với Trương Toàn đồng loạt xông lên, Triệu Trường Hà tay nâng bát cơm đâu cách nào đánh nhau? Y che chở cái bát né đông né tây một hồi, trên lưng chịu mấy đập, rau dại trong bát đều bị hất đi ra.

Xung quanh tụ tập một đám xem náo nhiệt, âm thanh huyên náo ầm ĩ, dường như cảnh tượng thế này trong mắt bọn hắn không phải hiếm lạ lắm.

Loáng thoáng còn có thể nghe thấy tiếng xì xào bàn tán:

- Tên Triệu Trường Hà này, danh tiếng đều chiếm hết, cả ta cũng thấy khó chịu, Trương Toàn phủ đầu hắn lần này làm tốt lắm.

- Tôn giáo tập có chút xem trọng hắn, còn kéo đến bên sân nói nhỏ...Trương Toàn làm như vậy không sợ bị trách cứ a?

- Sợ gì? Người sáng suốt đều biết Phương đà chủ nhìn tên này không thuận mắt, Tôn giáo tập làm sao thiên vị được a.

Trong lúc xì xào bàn tán, không ai nhìn thấy ánh mắt Triệu Trường Hà càng ngày càng đỏ như máu.

Loại cảm xúc muốn đập TV khi thấy đội mình thích bị thua xộc lên đại não, Triệu Trường Hà bỗng nhiên không né, vung tay nặng nề đập cái bát xuống đất:

- Lão tử không ăn, các ngươi cũng đừng hòng ăn được.

Phanh, bát cơm vỡ nát tại chỗ, ngay cả cơm và thịt đều vương vãi khắp sân,lẫn trong mảnh sứ vỡ, hoàn toàn không thể ăn được nữa.

Đám người Trương Toàn ngây ra:

- Thảo, đủ hung ác!

- Hung ác – Triệu Trường Hà bỗng nhiên quay đầu, trong mắt đều là điên cuồng – Các ngươi cho rằng chuyện đã xong rồi sao?

Đám người nhất thời còn chú tâm nhìn xem cơm đổ rơi vãi trên mặt đất, không ai kịp để ý thấy Triệu Trường Hà đã một bước lao đến, nắm lấy cổ áo Trương Toàn.

Một lần xông đến này thật sự là mau lẹ vô cùng, Triệu Trường Hà cũng không biết chính mình lấy đâu ra tốc độ như vậy, chỉ biết huyết khí nồng đậm tuôn ra, cả người đã như mũi tên vọt ra ngoài, khi hắn nắm lấy cổ Trương Toàn, đừng nói là y, ngay cả Triệu Trường Hà cũng sững sờ một chút.

Triệu Trường Hà chẳng có thời gian cảm nhận cảm giác này, trực tiếp hai chân phát lực, đem Trương Toàn ném thẳng xuống mặt đất. Sau đó hắn nắm lấy tóc y, hung tợn hướng về phía bãi cơm rơi vãi ấn xuống:

- Ăn? Lão tử mời ngươi ăn đủ!

Phanh, âm thanh va chạm nặng nề cùng tiếng kêu thảm thiết của Trương Toàn vang lên, đám người xung quanh toàn bộ đều bị chấn động đến run rẩy.

Tiểu tử này thật hung ác! Trên mặt đất không chỉ có cơm mà cơn đẫy rẫy mảnh chén vỡ vụn a! Lần này đập xuống, mặt mũi Trương Toàn xem như tan nát, nếu chạm vào con mắt...

Đám huynh đệ của Trương Toàn lúc này mới kịp phản ứng lại, điên cuồng lao tới ứng cứu, có kẻ dùng sức đạp vào người Triệu Trường Hà, có kẻ tính tách hai người bọn họ ra, nhưng Triệu Trường Hà không những không tránh mà còn cứng rắn chịu đựng quyền cước, tiếp tục nắm lấy Trương Toàn đập vào bãi cơm phía dưới, cho dù ai kéo cũng không buông ra.

Đập bốn, năm lần như thế, kẻ đang kéo hắn cẩn thận từng ly từng tý thu tay lại, kẻ đạp hắn cũng không dám tiếp tục, toàn bộ đều chậm rãi lui ra.

Trên mặt đất Trương Toàn đã triệt để bất động.

Tththở hổn hển đứng dậy, mặt không đổi sắc quay sang hỏi:

- Thế nào, không phải hắn muốn ăn cơm của ta sao, ăn quá no thì lại trách ta à? Các ngươi có muốn ăn cùng hắn không?

Đám huynh đệ của Trương Toàn trong lòng run lên, đều tránh khỏi ánh mắt hung lệ của hắn, tất cả mọi ngươi vô thức tránh ra một con đường, đưa mắt nhìn Triệu Trường Hà sải bước rời đi.

Bạn đang đọc [Dịch] Loạn Thế Thư của Cơ Xoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!