Chương 28: [Dịch] Loạn Thế Thư

Sức nặng của một đao kia (2) (Chúc mừng năm mới)

Phiên bản dịch 5075 chữ

Tôn giáo tập thần sắc đều buông lỏng hơn nhiều:

- Kỳ thực, chỉ riêng thiên phú thì ngươi cũng không cao lắm, thậm chí so với mức trung bình cũng chỉ tốt hơn một chút. Dù sao đây cũng chỉ là một chém đơn giản nhất, tiều phu bình thường bổ củi vài ngày đã có thể làm được, chân chính đao đạo thiên tài làm sao luyện cả ngàn lần còn chém không chuẩn? Nhưng vấn đề là ở chỗ, ngươi tự hiểu tình trạng của mình, có thể luyện ngàn lần một động tác, phần kiên trì này ngược lại khó có được.

Triệu Trường Hà: “Ách......”

- Nếu như ngày nào đó ngươi học được Huyết Sát đao pháp, vẫn như cũ có thể giữ mức độ mỗi ngày tập luyện một ngàn lần, thành tựu của người sẽ vượt xa dự đoán của ta – Tôn giáo tập chầm chậm nói – đương nhiên, người bình thường học được đao pháp cao cấp, lại tiến giai tới nhất trọng huyền quan, thế nào cũng thành một đầu lĩnh lớn. Đến lục đó rượu nhiều thịt to, nữ sắc vậy quanh, còn có thể giữ được tâm trí chăm chỉ cũng không nhiều người lắm, ta cũng không biết ngươi lúc đó sẽ thế nào.

Triệu Trường Hà cũng không dám chắc chắn tương lai mình sẽ thế nào. Dù sao hiện tại hắn thật sự đang rất nghiêm túc, gần như dốc hết tâm sức. Không còn chỉ là trở nên mạnh mẽ để quay về, mà hắn nghiêm túc cảm thấy được vui thú trong loại tập luyện rã rời này.

Giống như trước kia chơi game, bị boss đánh đến chết đi sống lại, nhưng dù thế nào cũng nhất định không chịu từ bỏ, mặc kệ miệng luôn mắng sever bảo trì thế này thế nọ nhưng lại chẳng nỡ rời đi. Bây giờ cũng có chút tương tự, mẹ kiếp còn chém không được boss sao? Lão tử không phục, tiếp tục chém, bao giờ làm thịt được nó mới thôi.

Huyết Sát Công cũng thế, hắn tìm thấy được niềm vui khi tích lũy loại sức mạnh ngày mỗi ngày, cũng có chút hưởng thụ ánh mắt kính sợ của những kẻ xung quanh.

Trong diễn võ trường, tiếng nói của Triệu Trường Hà càng lúc càng lớn, càng ngày càng hào sảng, rất nhanh liền đã hòa nhập cùng tất cả mọi người.

Phong độ của phần tử trí thức đại học đã bất tri bất giác nhạt đi mấy phần, ngược lại vị thổ phỉ ngày càng đậm.

Bất quá chỉ mới qua mấy ngày mà thôi......

Trời sinh đạo tặc.

“Ba!”. Trời đã chạng vạng tối, kết thúc một ngày tu luyện, Triệu Trường Hà thu đao, vỗ vỗ vai một thổ phỉ bên cạnh nói:

- Ngày khác có dịp ra ngoài trại, ta mời các huynh đệ uống rượu.

Thổ phỉ cười làm lành:

- Dĩ nhiên là mọi người mời Triệu lão đại uống rượu a. Chỉ bằng ngài một đao đâm chết Lạc Chấn Vũ kia, cũng xứng đáng được mọi người kính một ly.

- A? Ngày đó ngươi cũng chứng kiến?

- Chúng ta tự nhiên là không có ở đó, chỉ là mấy ngày nay nghe các sư huynh trong giáo có tham dự hôm ấy thuật lại, Triệu lão đại ngài bây giờ ở trên giang hồ thế mà đã có chút tiếng tăm.

- Ân? Cũng không đến nỗi như thế a, giết con chó con của Lạc gia, trên giang hồ bất quá là chuyện gió thoảng mây bay, ai lại để tâm đến ta?

Thổ phỉ thần thần bí bí nói:

- Nghe bọn hắn kể, mười mấy năm trước a, đương kim hoàng đế đi du ngoạn, trên đường có lưu lại Lạc gia, Lạc trang chủ lão rùa đen này vì nịnh bợ hoàng đế, liền đem lão bà ra đãi khách...

Triệu Trường Hà cả kinh, đem câu nói này ngẫm nghĩ mấy lần:

- Sẽ không phải là...

Thổ phỉ vỗ tay một cái:

- Đúng rồi, Lạc Chấn Vũ có thể là nhi tử của hoàng đế! Cho nên hoàng thất mới có thể đặc biệt chiếu cố Lạc gia! Giống như ngày hôm đó động thủ, Lạc gia thế mà bên trong lại có ẩn giấu đại nội cao thủ, nếu không phải có Chu Tước tôn giả ra tay, biết đâu đã thất thủ...Lão đại ngươi nói xem, người bình thường ai có thể cất giấu đại nội cao thủ?

Triệu Trường Hà nhẫn nhịn nửa ngày, nghẹn ngào phun ra một chữ:

- Con mẹ nó!

Quái, lúc đó nghe thái độ của Lạc trang chủ nói chuyện với nhi tử căn bản không hề giống cung cách của hoàng tử a, vậy chính là nhi tử của hắn? Có phải lầm rồi hay không...Hay là bọn hắn làm cha con đã nhiều năm nên mới quen thuộc như thế?

Thổ phỉ lại nói:

- Trước đó mọi người đồn đại Lạc gia cùng hoàng thất có chút liên quan, nhưng chẳng ai nói rõ được là quan hệ thế nào...Không phải bọn hắn không biết, mà là không ai dám nói! Nhưng chúng ta chính là thánh giáo, phản chính là triều đình, giết chính là đám hoàng tử chó má, còn thay bọn hắn che giấu cái gì?

Triệu Trường Hà thở dài. Vốn cho rằng đây là chuyện bí mật trọng đại, về sau nhập giáo mới có thể biết, cũng không ngờ chân tướng cứ như vậy hiện ra trước mặt.

Chính xác trước đó là bí mật, nhưng sau khi thành sự, Huyết Thần Giáo hận không thể công bố cho toàn thiên hạ biết mới đúng.

Cho nên mình lúc đó đâm ra một đao kia,thật...Thật trâu bò a.

- Cũng chỉ là chém một đứa con riêng của hoàng đế mà thôi, tên tuổi nổi vài ngày, qua một thời gian nữa sẽ không ai nhắc tới.

Triệu Trường Hà tựa như khiêm tốn nói một câu, dự định kết thúc chủ đề.

Kết quả đối phương trợn tròn hai mắt:

- Chỉ là con tư sinh, lão đại ngươi thật sự không biết hay đang giả ngu a, Thái tử đã chết, hoàng đế không có con trai.

Triệu Trường Hà động tác quay người muốn đi đều cứng lại ở đó, nghẹn họng trân trối.

————

PS của đại thần: Thêm một chương chúc mọi người tết nguyên đán khoái hoạt, nguyện mọi người một năm mới cơ thể khỏe mạnh, thân thể khang kiện a.

Bạn đang đọc [Dịch] Loạn Thế Thư của Cơ Xoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!