Chương 7: [Dịch] Loạn Thế Thư

Đây không phải là mộng (1)

Phiên bản dịch 4953 chữ

Trong thoáng chốc, Triệu Trường Hà thực sự có thôi thúc muốn đánh vào mặt kẻ giả nhân nghĩa này, dù sao cũng chỉ là mộng.

Nhưng thôi thúc ấy bị y nhịn xuống.

Từ trải nghiệm ở Triệu Thố dạy cho hắn biết, sính cường chốc lát chẳng có ích lợi gì, đánh thì đánh không lại người ta, đi chịu chết hay sao? Dù cho “chết” với y cũng chỉ là quay về thực tại, nhưng chuyện muốn làm còn chưa có hoàn thành, thế nào cũng thấy hy sinh vô ích a.

Huống chi bây giờ hắn cũng có chút hoài nghi mơ hồ, nơi đây biết đâu lại không phải mộng thì sao....Dù sao với trí tưởng tượng của hắn cũng không nghĩ ra được người độc ác như vậy, nằm mơ làm thế nào lại gặp rồi?

Những thôn dân, hài tử ở Triệu Thố vô tội bị tàn sát dã man...Vẻn vẹn chỉ vì xả giận chuyện “Chơi thôn nữ bị ngăn trở”.

Nhạc Hồng Linh ngàn dặm báo tin, nghĩa bạc vân thiên, bọn hắn lại dám đánh chủ ý lên người nàng.

Triệu Trường Hà bị sự tởm lợm của những kẻ này làm cho muốn nôn mửa, trước giờ chưa từng biết hóa ra căm hận lại có mùi vị như vậy. Một thôi thúc tàn bạo mà cuộc sống yên ả ở trường học chưa từng có dần dần nảy sinh trong lòng y.

Vô luận nơi này là thực hay là mộng, Triệu Trường Hà cũng không muốn tỉnh dậy sớm, y thật sự muốn chơi chết đôi cẩu phụ tử này rồi tính tiếp.

Vì vậy hắn tiếp tục bày ra bộ dạng thiếu niên ngây thơ, gia nhập làm đệ tử ngoại môn của Lạc Gia. Đêm đó liền được phân cho một gian tiểu viện tạm thời, một bộ quần áo cùng một chút dụng cụ sinh hoạt thường nhật.

Căn phòng ở tạm thời này cũng chẳng phải của hắn, đây thực chất là tiểu viện của ngoại môn đại sư huynh có nhiệm vụ hướng dẫn Triệu Trường Hà. Đợi vài ngày nữa học xong một vài quy củ cơ bản, khả năng cao y sẽ bị điều tới ký túc xá đông người hơn.

Thoạt nhìn có vẻ an bài rất thỏa đáng. Nếu như tương lai Nhạc Hồng Linh có hỏi đến cũng có thể nói: “Đêm đó đã được phát đầy đủ vật tư, do đích thân đại sư huynh mang hắn đến nhà kho để trống”, nghe thế nào cũng giống như được chiếu cố không tệ...Còn về phần sau này hắn học được thế nào, phải chăng cả đời luẩn quẩn ở ngoại môn thì cũng là tư chất của chính hắn có vấn đề, Nhạc Hồng Linh cũng chẳng có gì để nói.

Triệu Trường Hà nhìn qua liền thấu cái trò này, nhưng y chẳng để tâm, không lẽ còn muốn thật sự bái Lạc trang chủ làm thầy, phì, con mẹ nó quá kinh tởm rồi.

Ngoại môn đại sư huynh gọi là Lạc Thất, nghe nói là tôi tớ của gia chủ nên theo họ Lạc, về sau đảm nhận chức vụ trong trang. Từ đây có thể thấy khuôn mẫu của võ đạo thế gia đôi phần.

Nói là đại sư huynh, kỳ thật hắn so với Triệu Trường Hà còn trẻ hơn, đại khái nhìn bộ dáng chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, diện mạo thanh tú, môi hồng răng trắng nhìn có chút nữ tính.

- Ngươi tên là Triệu Trường Hà? Cũng xem như là cao lớn cường tráng, chắc hẳn sức lực không nhỏ nhỉ?

Sắc mặt Lạc Thất có chút khó coi, lạnh như băng nói. Tiểu viện đang êm đẹp bỗng dưng có thêm một kẻ lạ đến ở, dù cho là ai cũng không thoải mái được.

Tên này giọng điệu có chút nữ tính, tiếng nói quá manh rồi... Dù vậy Triệu Trường Hà cũng chưa có tâm tư hoài nghi tên này là nữ giả nam trang, gặp câu hỏi liền cười ngây ngô đáp:

- Đúng vậy, ta vừa mới tới, gia chủ để ta theo đại sư huynh học trước một ít quy củ.

- Vốn cũng không có quy củ gì.

Lạc Thất ngữ khí mặc dù vẫn lạnh, nhưng có vẻ khó nén hiếu kì hỏi lại:

- Nghe nói là Nhạc Hồng Linh mang người đến sơn trang? Sao ngươi không nhân cơ hội bái nàng làm thầy?

Triệu Trường Hà giả ngu đáp:

- Có thể do ta ngốc quá.

Kết quả Lạc Thất tâm đắc gật gù:

- Hẳn là như vậy a.

Triệu Trường Hà: “?”

Lạc Thất nói:

- Bảo ngươi ngốc cũng không phải chỉ đầu óc của ngươi, mà là tuổi tác. Ngươi hẳn là cũng mười tám, mười chín tuổi rồi đi. Tuổi tác thế này mới bắt đầu học võ, có thể có thành tựu gì...Tùy tiện học vài chiêu có thể làm hộ viện trông nhà kiếm cơm ngược lại cũng ổn, Nhạc Hồng Linh hơi đâu thu ngươi làm đồ đệ? Lại nói nàng cùng ngươi tuổi tác không sai biệt lắm, mà người ta đã dương danh thiên hạ...Ai....

Triệu Trường Hà ngây người.

Tuổi tác quá cao...Dạng này giải thích cũng xem như là phổ biến, Cho dù chỉ là chơi thể thao thì muốn giỏi cũng phải bồi dưỡng từ nhỏ. Hắn là sinh viên đại học, năm này đã mười chín tuổi mà chưa từng nghe qua có ai ở cái tuổi này mới bắt đầu luyện tập lại có thể luyện thành kiện tướng quốc gia.

Nào có nhiều Khấu Trọng, Từ Tử Lăng đến thế.(Cái này trong phim Song Long Đại Đường, Khấu Trọng, Từ Tử Lăng là hai anh em nhân vật chính).

Bất quá nghĩ lại một chút, nếu không nhắc đến chuyện Lạc gia, chỉ tính đến mục tiêu của y lúc nhập mộng, hình như giết yêu nữ kia cũng không cần đẳng cấp quá cao nhỉ. Vẫn là một đống binh tôm tướng cá chém lung tung trên chiến trường mà thôi, chút tài nghệ này của mình còn có thể chém chết vài tên, yêu nữ kia nhìn thế nào cũng chỉ thuộc loại tương đối khá mà thôi, ít nhất không bằng trình độ như Nhạc Hồng Linh có thể một kiếm giết sạch đám người.

Bái vào Lạc gia tập võ, lại tìm yêu nữ giết chết ả, đây vốn nên là quá trình của lần nhập mộng này nhỉ?

Bạn đang đọc [Dịch] Loạn Thế Thư của Cơ Xoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!