Bất quá khi một lão đầu tử run rẩy đi tới, hắn không khỏi trợn tròn mắt, đã nói hát hay múa giỏi đâu, đã nói khí chất đều tốt đâu, dù không có, cho một nữ nhân bình thường tới cũng được, sao lại là một lão đầu tử.
- Khụ khụ, lật ra sách giáo khoa, hôm nay chúng ta học bài mới... khúc lễ.
- Đạo đức nhân nghĩa, phi lễ không thành, giáo huấn chính tục, phi lễ không quốc. Phân tranh biện tụng, phi lễ không quyết. Quân thần trên dưới, phụ tử huynh đệ, phi lễ vô cương. Hoạn học sư trò, phi lễ không thân. Ban hướng trị quân, lỵ quan hành pháp, phi lễ không nghiêm. Đảo từ tế tự, cung cấp quỷ thần, phi lễ không trang. Là lấy quân tử cung kính nhượng bộ mà minh lễ. Vẹt có thể nói, không rời chim bay; tinh tinh có thể nói, không rời cầm thú. Người thời nay mà vô lễ, mặc dù có thể nói, không phải cũng giống như cầm thú? Phu duy cầm thú vô lễ, cho nên phụ tử tụ ưu...
...
Cứu mạng!
Cả người Tổ An ngốc trệ, không chỉ không có mỹ nữ lão sư trong tưởng tượng, hơn nữa còn là nghe thiên thư, khó chịu hơn cả ngồi tù.
Hắn nhìn cửa phòng học một chút, suy nghĩ mình thi triển Đại Phong, không biết có thể thuấn di chạy thoát hay không, bất quá nghĩ đến Vi Tác trước đó đề cập qua, lão sư trường học đều là cao thủ, chỉ sợ rất khó giấu giếm được, Quang Minh Đỉnh Lỗ Đức hung thần ác sát kia còn ở thao trường, đi ra ngoài không phải vừa vặn rơi xuống trong tay hắn sao.
Hơn nữa trước mắt bao người, bạo lộ ra át chủ bài thật không đáng giá.
Tổ An đành phải bỏ đi ý nghĩ này, bất quá để hắn chăm chú nghe giảng là không thể nào, cái đồ chơi này hắn không biết học để làm gì, hơn nữa coi như chăm chú nghe cũng không hiểu.
Hắn đành phải học kiếp trước đào ngũ trên lớp học, lặng lẽ triệu hồi ra bàn phím, còn cực kỳ đề phòng nhìn thoáng qua Vi Tác:
- Ngươi bây giờ nhìn thấy cái gì?
Vẻ mặt Vi Tác mộng bức, vô ý thức đáp:
- Ta thấy được lão đại âm tĩnh suất khí.
- Là anh tuấn không phải âm tĩnh.
Tổ An tức xạm mặt lại, bất quá hắn xác nhận đúng là không có người khác thấy được bàn phím, lúc này mới thở dài một hơi.
Nhìn xem có bao nhiêu điểm nộ khí, a?
Tổ An có chút không dám tin dụi dụi mắt, vậy mà tổng cộng được 57454 điểm nộ khí!
Hắn nhớ lại một chút, ở cửa trường học kiếm được một đợt, về sau trong trường học vụn vặt lẻ tẻ lại kiếm được một chút, đương nhiên chủ lực vẫn là đám người Diệp Thần Lương, Viên Văn Đống, học viên xung quanh…
Này để hắn không thể không nghĩ lại sách lược trước đó có vấn đề, một người dù hao chết cũng kiếm không có bao nhiêu điểm nộ khí, vẫn phải tung lưới rộng, kiếm một đám người thu điểm nộ khí, hiệu suất mới nhiều được.
n, về sau phải khai phát kỹ năng quần thương trong AOE mới được.
Sau đó bắt đầu rút thưởng, đáng tiếc hiện tại không thể hoàn thành nghi thức rửa tay rửa mặt.
Được rồi, chấp nhận một chút.
Tổ An đang muốn enter phím ấn xuống, vẫn cảm thấy có chút không yên lòng.
Không được, trình tự không thể thiếu! Dù không có cách nào rửa mặt, tay vẫn phải rửa một chút, cải thiện vận may nha.
Thế là hắn nhổ nước miếng vào lòng bàn tay chà xát, sau đó mới đè xuống.
Con trỏ dạo qua một vòng, cuối cùng dừng ở phím số “4”, Nguyên Khí Quả!
Tổ An mừng rỡ, xem ra rửa tay quả nhiên có hiệu quả, lần thứ nhất liền rút trúng.
Vi Tác ngồi ở bên cạnh nhìn thấy hắn nhổ nước miếng vào lòng bàn tay chà xát, sau đó cười ngây ngô, không khỏi vô ý thức xê dịch cái mông qua bên cạnh, cách hắn xa chút, nghĩ thầm lão đại ăn bám là nhất tuyệt, bất quá vệ sinh không khỏi quá kém, cũng không rõ mấy đại tẩu kia có biết hay không.
Tổ An không biết hành vi của mình rơi xuống trong mắt người khác quái dị đến cỡ nào, lúc này hắn hết sức chuyên chú rút thưởng:
- Cảm ơn tham dự!
- Cảm ơn tham dự!
- Cảm ơn tham dự!
- Mẹ nhà nó lại là cảm ơn tham dự!
...
A, rút được, Nguyên Khí Quả.
...
Cảm ơn tham dự... Nguyên Khí Quả... Cảm ơn tham dự... Nguyên Khí Quả...
Rút hơn trăm lần, con trỏ rốt cục rơi xuống một địa phương không giống... phím số 1, Tin Xuân Ca!
Tổ An thở dài một hơi, kỳ thật hắn vẫn muốn lại rút cái này, dù sao trải qua lần trước thụ thương, dù dùng linh dược của Kỷ thần y, khôi phục cũng không nhanh như vậy, nếu quả thật gặp được bước ngoặt nguy hiểm, địch nhân nơi nào sẽ cho hắn cơ hội chậm rãi khôi phục?
Có Tin Xuân Ca thì không cần phải lo lắng nhiều như vậy, trong nháy mắt đầy máu phục sinh, thì tương đương với nhiều một cái mạng.
Tổ An tiếp tục rút thưởng, hắn chờ mong có thể rút ra đồ vật không giống gì, dù sao bàn phím ra đồ, đều là tinh phẩm, chỉ tiếc trời không toại lòng người, hắn tiếp xuống rút không phải cảm ơn tham dự chính là Nguyên Khí Quả.
Ta cũng không tin!
Tổ An lại nhổ nước miếng, chà xát xong bắt đầu rút, may mắn lần này điểm nộ khí nhiều đến hơn năm vạn, có thể rút 574 lần.
Vi Tác nuốt một ngụm nước bọt, nghĩ thầm lão đại bị điên rồi sao? Không đúng, hắn là nam nhân được xưng cơm chùa vương, sao có thể tính toán theo lẽ thường? Chẳng lẽ đây chính là bí mật hắn có thể được nhiều mỹ nữ ưu ái như vậy? Ta phải học một ít!
Thế là hắn lặng lẽ nhổ nước miếng vào trong lòng bàn tay chà xát, sau đó nhịn không được đưa lên chóp mũi ngửi ngửi, con mẹ nó, xém chút thối chết.
Lúc này Tổ An lại hưng phấn, bởi vì con trỏ rốt cục rơi vào một phím số khác biệt... phím số “9” !
Vận Khí Đan!
Giới thiệu vắn tắt: Có thể ở trong một canh giờ, đẩy giá trị may mắn của ngươi lên tới cao nhất, bất kỳ sự tình nào cần khảo nghiệm vận khí, đều sẽ phát sinh về hướng có lợi cho ngươi.