Chương 27: [Dịch] Lục Địa Kiện Tiên

Thủ khẩu như bình

Phiên bản dịch 5564 chữ

Thái Tông Hoàng Đế kế thừa di chí của Thái Tổ, nhất thống giang sơn, đáng tiếc bởi vì trên chiến trường chịu vết thương cũ quá nhiều, không bao lâu nữa sẽ tới đại nạn, nhưng ở thời điểm lựa chọn người thừa kế lại trở nên khó xử.

Theo lý thuyết, hoàng vị của hắn đến từ chi mạch của ca ca, năm đó cũng bởi vì cân nhắc đến Tề Vương quá nhỏ, vì tương lai của gia tộc và quốc gia, mới do hắn thay thế, bây giờ hoàng vị nên trả cho Tề Vương.

Nhưng người đều có tư tâm, dù trên thực tế Tề Vương cũng là nhi tử của hắn, nhưng đã nhận Thái Tổ làm cha, tự nhiên kém trưởng tử Tấn Vương của mình.

Bởi vậy hắn liền chơi thủ đoạn, lệnh hai người ai đột phá Địa Tiên cảnh trước, sẽ truyền hoàng vị cho người đó.

Lúc ấy Tấn Vương lớn tuổi hơn Tề Vương rất nhiều, lại thêm Thái Tông thân là hoàng đế, có thể sử dụng tài nguyên khẳng định là cực kỳ phong phú, hắn âm thầm trợ giúp, Tấn Vương tự nhiên dẫn đầu đột phá tới Địa Tiên cảnh, thuận lợi thành chương kế thừa hoàng vị, cũng chính là Cao Tông Hoàng Đế hiện tại.

Bất quá các lão thần năm đó trung với Thái Tổ nhất mạch vẫn còn rất nhiều, Thái Tổ nhất mạch tự nhiên là ủng hộ Tề Vương, vì trấn an thế lực cường đại này, Thái Tông lập lờ nước đôi đề cập qua bọn hắn cuối cùng vẫn là huynh đệ, lúc này mới lắng lại một tai họa.

Nhưng trăm năm trôi qua, Cao Tông tới gần Thiên Nhân Ngũ Suy, hắn lại lập con trai của mình làm Thái Tử, như vậy tự nhiên đưa tới phe phái Tề Vương bất mãn, lại thêm Thái Tử vốn thiên tư bình thường, kém Tề Vương rất xa, làm rất nhiều triều thần khác cũng động tâm tư.

Nhưng Cao Tông dù sao cũng làm hoàng đế trên trăm năm, thế lực tâm phúc cũng rất cường đại, những năm này hai phe phái một mực minh tranh ám đấu.

Sở gia có hai đại sản nghiệp muối sắt, có thể nói phú khả địch quốc, đại gia tộc như vậy tự nhiên sẽ bị song phương lôi kéo, nhưng Sở Trung Thiên không nguyện ý cuốn vào tranh đoạt hoàng trữ, một mực bảo trì trung lập, trước đó vài ngày phe phái hoàng thất dự định phái người tìm Sở gia cầu hôn, triệt để cột Sở gia lên chiến xa.

Vợ chồng bọn hắn cực kỳ khó xử, bởi vì Sở gia không phải gia tộc bình thường, bọn hắn có một bí mật to lớn không thể để ngoại nhân biết, mà những năm này Sở Sơ Nhan lại chống lên nửa cái Sở gia, nếu nàng bị người cưới đi, toàn bộ Sở gia sẽ lập tức lâm vào phong hiểm bị người chiếm đoạt.

Sở Sơ Nhan cũng rõ ràng hết thảy, nên chủ động chiêu tế, tìm một gia hỏa phế vật nhất trong thành làm chồng, vội vàng cử hành hôn lễ, triệt để đoạn tuyệt tâm tư của hai phái hoàng đế và Tề Vương.

Cho nên Tần Vãn Như mới hoài nghi, lần này hủy hoại linh tuyền là người của hoàng đế hoặc Tề Vương phái tới.

- Mặc kệ phương nào, những ngày tiếp theo của chúng ta sẽ rất khó khăn.

Sở Trung Thiên trầm giọng nói.

- Tang Hoằng sẽ tiếp nhận chức Thái Thú của Lâm Xuyên Quận.

Minh Nguyệt Thành nằm trong khu quản hạt của Lâm Xuyên Quận.

Sắc mặt của Tần Vãn Như biến hóa:

- Đại Tư Nông Thừa Tang Hoằng!

Đại Tư Nông là một trong Cửu Khanh, chủ quản tài chính quốc gia, Đại Tư Nông Thừa là người đứng thứ hai trong Đại Tư Nông, Tang Hoằng này xưa nay giám thị muối sắt, là thân tín của hoàng đế, lần này được phái tới đảm nhiệm Lâm Xuyên Quận Trưởng, rõ ràng là nhằm vào Sở gia.

- Nghe nói người này tâm ngoan thủ lạt, lục thân không nhận, những năm này không biết bao nhiêu quý tộc ở kinh thành bị hắn làm cho cửa nát nhà tan, lần này chỉ sợ Sở gia chúng ta sẽ nguy hiểm.

Tần Vãn Như lo lắng.

Thấy thê tử xưa nay cường thế lại lộ ra bộ dáng yếu đuối, Sở Trung Thiên ôm nàng vào trong ngực:

- Binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặn, Sở gia chúng ta cũng không phải dễ trêu, Tang Hoằng hắn cũng chỉ là Bát phẩm, đến lúc đó hươu chết vào tay ai còn chưa biết được.

Tần Vãn Như trợn mắt nhìn trượng phu:

- Đối phó dễ hay khó cũng không phải chỉ nhìn tu vi cá nhân, đạo tặc Trần Huyền ở Long Ẩn Sơn chỉ là Lục phẩm, nhiều năm như vậy cũng không thấy ngươi giết hắn?

Sở Trung Thiên hừ lạnh:

- Trần Huyền kia cực kì trơn trượt, như thần long kiến thủ bất kiến vĩ, mỗi lần ta nhận được tin tức tiến đến, hắn đã tiêu thất vô tung, cho nên ta hoài nghi trong thành có nội ứng của hắn, nếu không nhiều năm như vậy, làm sao có thể không bắt được!

Ánh mắt của Tần Vãn Như xoay động:

- Bọn đạo tặc này không chỉ buôn bán muối lậu, còn cướp giết thương đội đi ngang qua, ném cái vấn đề này cho Tang Hoằng, hắn thân là Quận Trưởng, chẳng lẽ còn ngồi nhìn mặc kệ sao.

Hai mắt Sở Trung Thiên tỏa sáng:

- Phu nhân ý kiến hay, đúng rồi, nghe nói gần đây thương đội của Ngọc gia sẽ tới Minh Nguyệt Thành, phải thông báo cho bọn hắn một chút, miễn cho bị đám người Trần Huyền phục kích... Ôi đau đau đau...

Hắn còn chưa nói xong, đã bị Tần Vãn Như nhéo tai:

- Ta nhìn ngươi là lo lắng cho Ngọc Yên La đi, Ngọc Thụ Quỳnh Chi Tác Yên La, kinh thành đệ nhất mỹ nhân năm đó, ngươi còn không biết xấu hổ truy cầu qua người ta, đáng tiếc cuối cùng nàng gả cho Trung Vân Quận Công. Làm sao, bây giờ ngươi con muốn nhân cơ hội nối lại tiền duyên sao?

Sở Trung Thiên vội vàng cầu xin tha thứ:

- Phu nhân, người ta đã thành thân nhiều năm như vậy, ta đâu còn có ý khác, chớ có nói lung tung.

Nhưng Tần Vãn Như không có buông tay, hừ lạnh:

- Theo ta biết, trước đó vài ngày Trung Vân Quận Công ngoài ý muốn qua đời, bây giờ Ngọc Yên La là độc thân nha.

Hai mắt Sở Trung Thiên tỏa sáng:

- Thật?

Hắn lập tức cảm nhận được bên cạnh truyền đến hai ánh mắt giết người, vội vàng sửa lời nói:

- Phu nhân, ta ngay cả những chuyện này cũng không biết, chứng minh ta chưa hề chú ý qua nàng, huống chi ngươi cũng không phải không biết tình huống của ta, đâu còn có tâm tư gì.

Bạn đang đọc [Dịch] Lục Địa Kiện Tiên của Lục Như Hòa Thượng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    9

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!