“Ngươi đã thức tỉnh.” Tần Phong nở nụ cười thản nhiên.
Sự thức tỉnh của Tiếu Tĩnh thuộc về thức tỉnh tự nhiên, điều này hoàn toàn dựa vào vận khí, căn bản không có bất kỳ lý lẽ gì để nói.
Bây giờ Chu Hạo đang rèn luyện ở nhà, lại có thuốc cường hóa cấp G, kết quả vẫn chỉ tăng lên một chút xíu thể chất, vẫn chưa thức tỉnh thể chất cổ võ!
“Ta, ta thức tỉnh rồi sao?” Tiếu Tĩnh hoàn toàn không ngờ, nhưng nàng cẩn thận cảm nhận bản thân, ba con Tuyến xà này nặng 60kg nhưng nàng càng ngày càng thấy nhẹ, đây không phải thức tỉnh thì là cái gì?
“Ta thức tỉnh, ta thật sự, đã thức tỉnh…” Tiếu Tĩnh chỉ cảm thấy muốn rơi nước mắt,
Thức tỉnh có nghĩa nàng càng có thêm một phần lực lượng với trận chiến tương lai.
“Đi thôi, trời sắp tối rồi!”
“Ừm ừm!”
Hai người tăng nhanh tốc độ, Tiếu Tĩnh vừa ăn thịt rắn vừa đi về phía trước, chờ đến căn cứ Tiếu Tĩnh đã rất thoải mái.
Binh sĩ trông coi bất ngờ nhìn hai người, sau khi thấy Tiếu Tĩnh lại càng giật mình hơn.
“Hừ!” Tiếu Tĩnh hất cằm lên, vác thịt rắn đi chậm lại như đang khoe khoang.
Nhưng sau khi binh sĩ kia giật mình cũng chỉ cười nhạt một tiếng, không nói gì mà thổi còi tiến hành tập hợp.
Tiếu Tĩnh cảm thấy như đấm một cái vào bông.
Màn đêm buông xuống, phần lớn nhân viên chiến đấu đã trở về nhưng có khả năng một vài người đã ngủ lại dã ngoại.
“Đóng cửa!”
“Vâng, đội trưởng!”
“Tập hợp!”
Các binh sĩ bắt đầu di chuyển.
“Hắn là đội trưởng?” Tiếu Tĩnh nhìn binh sĩ kia càng cảm thấy căm tức.
“Đi!” Tần Phong nói một tiếng, dẫn theo Tiếu Tĩnh đến trạm thu mua.
Vì đánh chết giống loại đặc thù được căn cứ đánh dấu nên có phần thưởng ngoài định mức, lại nói phần thưởng một con chỉ có 1000 tệ nhưng nhiều như vậy cũng là bốn vạn tệ.
Cộng thêm tiền nguyên vật liệu, lần này Tần Phong ra tay kiếm lời 24 vạn.
Đời trước Tần Phong đã là thân phận Cổ võ giả cấp A, mỗi lần giết sinh vật cỡ lớn, động một tí là vài tỷ, số tiền này chỉ là một con số rất nhỏ với hắn.
Thế nhưng, đối với Tiếu Tĩnh lại là rất lớn, ba bộ tài liệu của nàng cộng lại đạt được một vạn tám.
Bán thịt rắn của hai con rắn lại đổi được hơn bốn nghìn.
“Tần Phong, cảm ơn ngươi!”
“Hôm nay ngươi đã nói cảm ơn đủ nhiều!”
Tần Phong cũng hơi bất đắc dĩ, hắn chỉ muốn báo ơn mà thôi, hiện tại lại khiến Tiếu Tĩnh mang ơn đội nghĩa với mình.
“Lần này để ta nấu cơm đi! Báo đáp ơn tái tạo của ngươi.”
Tiếu Tĩnh cũng không phải một người chỉ biết nói ngoài miệng, phát huy ra trù nghệ tốt nhất của mình làm một bữa tiệc thịt rắn, Tần Phong ăn đến khen không dứt miệng.
Không chỉ như thế, Tiếu Tĩnh còn lấy một bát thịt rắn hối lộ cho đội trưởng binh sĩ trước đó, ngày mai xuất phát bọn họ sẽ mượn một chiếc xe của bọn họ, chỉ cần không mất thì không cần tốn tiền.
Đương nhiên, không ai dám trộm xe của quân đội.
Lúc này Tần Phong đã hơi khâm phục Tiếu Tĩnh!
Màn đêm hoàn toàn buông xuống, trong khu trồng trọt lại náo nhiệt, có người khoác lác về lực chiến đấu của mình, có người oán trách thu nhập hôm nay, cũng có vài đội ngũ im lặng, rất hiển nhiên bọn họ đã mất đi rất nhiều trong một ngày chiến đấu
Các binh sĩ cũng không rảnh rỗi, vẫn phải tiến hành huấn luyện và diễn võ trong nội bộ quân đội, Tiếu Tĩnh nhìn một chút kết quả lại chạy theo luyện tập.
Tần Phong cũng không tham gia mà vào trong lều vải nghỉ ngơi, nói là nghỉ ngơi trên thực tế đang tiến hành tu luyện Minh tưởng thuật và Hấp Tinh quyết.
Nhưng trước lúc đó hắn còn có một chuyện phải làm.
Không gian trong lều vải không lớn, lúc này Tiểu Bạch lanh lợi như tràn ngập tò mò với tất cả mọi thứ.
“Tiểu Bạch, đừng lộn xộn!”
Tần Phong bắt lấy Tiểu Bạch.
Đôi mắt như lưu ly của Tiểu Bạch nhìn Tần Phong, không hiểu cho lắm.
Dường như Tần Phong cũng đang do dự, lúc đầu hắn nghĩ chờ Tiểu Bạch lớn hơn chút, thực lực mạnh hơn chút lại tiến hành khế ước, nhưng năng lực của Tiểu Bạch lại khiến hắn cảm thấy tốt nhất nên ký kết khế ước ngay bây giờ.
Hệ không gian không thuộc về mười loại dị năng lớn, quá thần bí, là căn nguyên hủy diệt tất cả, lại khiến người ta đầy bất ngờ và hy vọng!
“Sau này ngươi đi theo ta, ta sẽ coi ngươi là nô bộc, chúng ta chỉ là đồng bọn!”
Trước khi sống lại trời đất xui khiến cứu mạng mình, Tần Phong cũng không để Tiểu Bạch đánh đổi mạng sống vì mình nữa.
Chỉ cần hắn còn sống một ngày sẽ không vứt bỏ Tiểu Bạch.
Những người phản bội kia sẽ không khiến hắn trở nên vặn vẹo, trở nên hận đời.
Hắn không phải thánh phụ nhưng cũng không máu lạnh.
“Đừng từ chối, ta sẽ không tổn thương ngươi!”
Tần Phong suy nghĩ lại cắn nát đầu lưỡi, cơn đau đớn dữ dội truyền đến khiến ý thức lực của hắn càng thêm tập trung, chẳng mấy chốc giọt máu tươi này đã trôi nổi lên theo ý thức lực, trôi về phía Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nhìn chằm chằm giọt máu này đầy tò mò.
Theo giọt máu này càng ngày càng gần, đôi mắt Tiểu Bạch cũng không tự chủ được biến thành mắt lé, trông ngốc nghếch đáng yêu.
Tần Phong suýt thì bật cười.
Cũng may ý thức lực nhanh chóng rơi vào mi tâm của Tiểu Bạch, hòa tan vào đó, Tần Phong cảm giác đã chạm đến linh hồn của Tiểu Bạch.
Sau đó, giọt máu tươi này tự nhiên hòa vào linh hồn, tạo thành một khế ước.
Từ đầu đến cuối Tiểu Bạch đều không phản kháng, rất ngoan ngoãn.