Tần Phong lại không cho đối phương cơ hội này.
“Hấp Tinh!”
Nội lực của Hấp Tinh hình thành lực hút to lớn nhốt Thử vương lại, nhưng Thử vương giãy giụa dữ dội cộng thêm thân thể to lớn, lực hút không cho nó đến gần Tần Phong.
Nhưng nội lực của Tần Phong lại đột nhiên phun trào, vốn là lực hút lại trở thành sức đẩy.
“Phốc!”
Vốn Cự thử đã bị Dị năng giả đất cắt ra một vết thương ở ngực, máu tươi lại tiếp tục chảy ra ào ạt.
“Nát cho ta!”
Tần Phong liều chết tiến lên trước, đánh một quyền vào vết thương đã nứt ra.
“Răng rắc, răng rắc!”
Tần Phong cảm thấy một quyền này theo khe hở đập vào xương cốt, một tiếng phanh nặng nề đánh nát một thứ cực lớn ở trung tâm!
Là trái tim Thử vương!
Răng rắc!
Tần Phong rút cánh tay ra, nhảy ra thật xa.
Thử vương lăn lộn ở trên mặt đất, cuối cùng đã giữ vững cân bằng, há to miệng, đôi mắt đỏ thẫm nhìn Tần Phong rồi đuổi theo, nhưng chỉ đi hơn mười mét đã ầm vang ngã xuống đất, máu tươi chảy xuôi.
Thử vương đã chết!
Năng lượng khổng lồ bị dị năng thôn phệ hấp thu, lao vào thân thể Tần Phong, cơ bắp càng rắn chắc, xương cốt càng cường tráng, trái tim rắn chắc mạnh mẽ nhảy lên.
Trong chốc lát, một luồng lực lượng truyền ra cả người!
Đoạn G5!
Tần Phong cảm thấy mình có thể một quyền đánh nát tảng đá lớn!
Dù là tốc độ hay thể phách đều gia tăng trên diện rộng.
“Không tệ!”
Không uổng phí thời gian truy đuổi dài như vậy!
“Ríu rít!”
Tiểu Bạch nhảy ra từ trong balo tác chiến, móng vuốt nhỏ nhấc lên, một viên năng lượng hạch tâm lớn khoảng nắm đấm xuất hiện trước người Tiểu Bạch, ngay sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Tần Phong và Tiểu Bạch ký kết khế ước, tất nhiên biến Tiểu Bạch đang vận dụng năng lực không gian, trực tiếp dùng nguyên tố không gian cắt đứt năng lượng hạch tâm của Thử vương, chuyển di ra ngoài để vào không gian của mình.
“Được, cái này thuộc về ngươi, ta không cướp với ngươi!”
Tần Phong hơi bất đắc dĩ, nhưng hôm nay đều nhờ vào công lao của Tiểu Bạch, nếu không hắn cũng không bắt được Thử vương trọng thương chạy trốn.
Tần Phong lấy ra dao găm, bắt đầu phân chia những thứ hữu dụng trên người Thử vương.
Răng, móng vuốt đều là vật phẩm quý giá, không chỉ như thế còn có một nửa da lông hoàn hảo.
Về phần thịt cũng có thể ăn, số thịt nguyên vẹn còn khoảng 100 cân, lại có thể bán được giá tốt.
Cũng may đã ký khế ước với Tiểu Bạch, nếu không Tần Phong mang những thứ này về cũng không dễ giải thích.
Để đồ vật vào trong không gian của Tiểu Bạch, Thử vương cũng chỉ còn lại một bộ hài cốt, Tần Phong đi về phía dây leo.
Có thể nhận ra, số trái cây kết quả trên dây leo không chỉ có ba cái, chỗ khác đều có dấu vết từng bị gặm cắn, có lẽ là do Thử vương gây ra, loại sinh vật cấp thấp như Cự thử ăn cỏ muốn tiến hóa thành Thử vương cũng rất khó khăn.
“Ba quả cũng tốt!”
Tần Phong hái ba quả Tiềm năng quả xuống.
Thứ này phải nhanh chóng sử dụng, Tần Phong trực tiếp ăn một quả.
“Chi!”
Tiểu Bạch nhìn trái cây cũng thèm thuồng.
“Cho ngươi một quả!”
Tần Phong không hề keo kiệt, hắn luôn hào phóng với Tiểu Bạch, trực tiếp cho Tiểu Bạch một quả.
Một quả còn lại giữ cho Chu Hạo!
Tần Phong cất Tiềm năng quả vào trong bình, đặt vào balo tác chiến rồi đi về.
Lúc này trong căn cứ vẫn bận rộn săn giết, trận chiến đã kết thúc, vì tình hình hỗn loạn vừa rồi nên bộ chỉ huy không nhìn chằm chằm Tần Phong nữa, bây giờ Tần Phong quay về cũng không bị những người khác nghi ngờ.
Cứ thế, tất nhiên Tần Phong cũng che giấu việc hắn một mình đánh giết Thử vương.
Tuy hắn có thể đổi lấy công lao, Tần Phong lại không muốn nổi tiếng.
Thật sự không biết, hắn đã khiến rất nhiều người chú ý!
“Tần Phong!” Lý Dao đã sớm tìm kiếm Tần Phong, đáng tiếc căn bản không thấy bóng dáng của hắn ở trong đám người.
Cũng may cuối cùng nàng đã chờ được.
“Tần Phong, ngươi bị thương sao? Ta có thể chữa trị cho ngươi!” Lý Dao vội vàng nói, nhìn bàn tay đầy máu tươi của Tần Phong.
“Không có! Không cần, cảm ơn!”
Tần Phong cau mày, hắn nhớ lần trước không nói cho Lý Dao biết tên của mình, nhưng gần đây mình rất nổi tiếng ở trong căn cứ, có lẽ lúc những người khác bàn tán đã truyền vào trong tai Lý Dao.
Tần Phong từ chối khiến sắc mặt Lý Dao hơi tái nhợt, hiển nhiên không ngờ Tần Phong lại lạnh nhạt với nàng như vậy.
Ngay lúc này, Tiếu Tĩnh cũng chạy đến.
“Tần Phong, ngươi không sao chứ!”
Vừa rồi nàng cũng tham gia phòng thủ trong khu trồng trọt, cộng thêm Tần Phong vẫn luôn chiến đấu ở bên ngoài, nàng cũng không thấy rõ tình huống.
Chỉ là sau khi chiến đấu Tiếu Tĩnh lại nhớ đến Tần Phong, lúc đi ra ngoài quét dọn xác lại phát hiện không tìm được hắn còn vô cùng lo lắng.
Cũng may Tần Phong không có chuyện gì.
“Ừm, ngươi bị thương rồi hả?” Tần Phong nhíu mày nhìn Tiếu Tĩnh.
“Việc nhỏ thôi, lần này ta chém giết hơn hai mươi con Cự thử đấy!” Tiếu Tĩnh cười rất đắc ý, vô cùng có dáng vẻ nữ hán tử.
“Vậy đi nhận thưởng đi, ta cũng phải trở về căn cứ rồi!” Tần Phong nói xong lại gật đầu với Lý Dao, cất bước đi đến nơi đổi đồ của quân đội trong khu trồng trọt.
Tiếu Tĩnh ngạc nhiên vội vàng đuổi theo bước chân của Tần Phong, trong lòng cũng bắt đầu hốt hoảng.
“Ngươi, ngươi không ở lại nơi này sao? Muốn nghỉ ngơi sao? Còn định đến nữa không?”