Tỉ lệ đặt cược của Tần Phong cao đến nghịch thiên, khoảng 1 bồi 8.
Bên Đoạn Thủ kia lại là 5 bồi 6.
Hiển nhiên đây là một trận chiến rất rõ ràng, nhưng người chủ trì lại đang cực lực thổi phồng Tần Phong, nói rằng lần này cố gắng sẽ có kết quả bất ngờ khiến rất nhiều người đặt cược theo.
Về phần những người đặt Đoạn Thủ thắng lợi, vậy chưa chắc đã kiếm lời bao nhiêu, rõ ràng người đặt cược ít đi nhiều.
“Giúp ta mua ta thắng, 500 vạn!” Tần Phong liên hệ với Tiểu Liên trước đó, chuyển 500 vạn qua.
Tiểu Liên nhìn dãy số trên máy truyền tin của mình, trong chốc lát không thể tin được mình lại có một khoản tiền lớn như thế.
Nhưng trong lòng nàng chỉ hơi dao động một chút lập tức che giấu sự tham lam của bản thân, không dám nhìn thêm nữa, dù sao số tiền này không thuộc về nào.
Chỉ có điều lúc đặt cược, tinh thần Tiểu Liên hơi hốt hoảng.
‘Hắn tin tưởng mình có thể thắng vậy sao? Hắn là cô nhi, không phải rất thiếu tiền sao? Bây giờ lại đặt 500 vạn cho mình!’
Tiểu Liên nhìn Tần Phong trên võ đài, trong chốc lát chỉ cảm thấy tim đập thình thịch.
Tin tưởng hắn, hắn có thể thắng!
Tiểu Liên cắn răng một cái, trực tiếp đặt cược 5 vạn tệ tiền tiết kiệm của mình.
Trên máy truyền tin tự động chuyển đi 505 vạn, trái tim của Tiểu Liên cũng không nhịn được nhảy lên thịch thịch thịch.
Trên sàn đấu, Đoạn Thủ lại ra sân.
Đoạn Thủ nhe răng cười một cái, hắn ta đã nhận được phân phó phải hung hăng đả kích tiểu tử này, tốt nhất giết chết đối phương.
Đối với một Cổ võ giả cấp G8 mà nói, đây là việc rất dễ dàng.
Chỉ là một tiểu tử miệng còn hôi sữa vừa thức tỉnh mà thôi!
Trong hậu trường, Giang Thiếu Dương nhìn tiền đặt cược Tần Phong càng ngày càng nhiều, lúc này mới hài lòng gật đầu.
Không tệ, hôm nay lại có thể kiếm được mấy ngàn vạn!
Mấy ngàn vạn, cho dù là Dị năng giả cấp F e rằng cũng phải mạo hiểm cả tính mạng, ra ngoài phấn đấu một tuần lễ, Giang Thiếu Dương lại chỉ cần động mồm mép số tiền này đã đến tay!
Điều này khiến hắn ta rất có cảm giác thành công.
Huống chi, còn có cảm giác khống chế vận mệnh của người khác.
Giang Thiếu Dương vô cùng đắc ý.
…
Trên võ đài dâng lên vòng phòng hộ, giọng nói của người chủ trì cũng vang lên.
【 Hiện tại bắt đầu quyết đấu đỉnh phong, xem Phong Hồ của chúng ta có thể lấy được năm trận thắng liên tiếp hay không! 】
Nói xong, trọng tài đã vẫy tay với bên dưới, trận đấu bắt đầu.
Lần này Tần Phong không tiếp tục chờ đợi, trực tiếp công kích trước!
Thực lực của hắn đã là cấp G9, cao hơn Đoạn Thủ ba cấp, đột nhiên bộc phát gần như khiến Đoạn Thủ không kịp phản ứng.
Tần Phong tiến lên bắt, chỉ qua mấy chiêu đã túm lấy cánh tay Đoạn Thủ khóa ở sau lưng.
“Rốt cuộc cánh tay này đã đánh gãy cánh tay của bao nhiêu người?”
“A, ngươi buông ra cho lão tử!” Đoạn Thủ gầm thét, ra sức giãy giụa, lại phát hiện lực lượng giam cầm mình mạnh mẽ đến thế.
“Buông ra, được!”
Tần Phong nói xong trên tay đột nhiên dùng sức, một cánh tay của Đoạn Thủ lập tức bị gãy.
“A!!!”
Đoạn Thủ còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm, Tần Phong lại tiến lên vặn gãy một tay khác của Đoạn Thủ.
Nếu lúc này có người nhớ lại trận chiến giữa Đoạn Thủ và Phách Hổ, sẽ phát hiện động tác của Tần Phong lại giống Đoạn Thủ như đúc, ngoại trừ dáng vẻ diễu võ giương oai đó.
Tần Phong đã một chân vào trên đùi Đoạn Thủ, hai tiếng răng rắc vang lên, hai cái đùi cùng bị bẻ gãy.
“Bây giờ ngươi nhận thua, có lẽ tâm trạng ta rất tốt sẽ buông tha cho ngươi!”
Giọng nói nhẹ nhàng của Tần Phong truyền đến.
Đoạn Thủ vội vàng hô lên: “Ta nhận thua, ta nhận… Ách!”
Tần Phong nện một quyền vào bụng Đoạn Thủ, Hấp Tinh quyết bộc phát!
Nội lực như bị thứ gì đó kéo đi, bị hấp thu toàn bộ, Đoạn Thủ biết tay của mình đã biến mất.
“Ngươi… Ngươi làm gì với ta?” Đoạn Thủ sợ hãi nói.
Khóe miệng Tần Phong nở một nụ cười lạnh.
“Nhận thua? Sàn đấm bốc ngầm chưa từng có tình huống nhận thua!”
Tần Phong hoàn toàn trả lại câu nói của Đoạn Thủ trước đó cho đối phương.
“Ngươi đùa giỡn ta?” Đoạn Thủ trợn mắt giận dữ nhìn Tần Phong, biết lời nói vừa rồi của Tần Phong chỉ là trò đùa.
“Ta chỉ nói tâm trạng rất tốt mới bỏ qua cho ngươi, đáng tiếc, hiện tại tâm trạng của ta không tốt lắm!”
Đương nhiên Tần Phong sẽ không giữ lại người cặn bã như vậy, chết một người tính là một người!
“Ngươi không thể giết ta, ta là người Hùng Ưng hội sở, ngươi giết ta thì ngươi đừng nghĩ xuống được cái đài này!”
Tần Phong cười lạnh một tiếng, không xuống được?
Hắn không tin chỉ là một Đoạn Thủ G6 mà thôi, dù người của Hùng Ưng hội sở đến tìm hắn tính sổ cũng phải chờ sau khi hắn đi.
Tần Phong còn ước gì những người này đến đây!
Một kích cuối cùng Tần Phong đặt ở trên cổ Đoạn Thủ, chỉ nghe một tiếng răng rắc, cổ của đối phương bị vặn vẹo, đồng tử giãn ra hoàn toàn mất đi sinh cơ.
Kẻ giết người, người vĩnh viễn phải giết!
Tần Phong lấy thủ đoạn mà Đoạn Thủ am hiểu nhất để giết chết hắn ta, khiến mọi người cảm thấy rung động cũng nhiệt huyết sôi trào.
Đây thật sự là một trận chiến báo thù!
“Ha ha ha, ta tháng một trăm vạn!”
“Bùng nổ, bùng nổ rồi!”
“Thoải mái, hôm nay thật sự quá đã nghiền!”
“Móa nó, sao Đoạn Thủ lại rác rưởi như thế, có phải trận đấu đánh giả không!”