Chương 3: Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn

Bác Cả

Phiên bản dịch 4539 chữ

Sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.

Tuy rằng cách tận thế còn gần một tháng nhưng lúc này Trần Lạc cũng không thể lãng phí thời gian.

Không có tiền thì ai bán đồ của ngươi?

Trần Lạc không rảnh lề mề với Trần Kiến An vì thế tìm tới một cậu ấm thông thạo các mánh khóe. Bán phá giá cổ phần trị giá ba tỷ chỉ còn một tỷ cho hắn, điều kiện là phải lấy được tiền ngay ngày hôm sau.

Hành động này đã dẫn sói vào nhà.

Đối với cậu ấm có bối cảnh lớn, chuyện đồng ý với Trần Lạc chắc chắn sẽ không lỗ vốn. Ít nhất có thể kiếm được một tỷ từ trong giao dịch lần này.

Khi Trần Kiến An biết được tin tức này có thể không tức đến mức thở gấp sao?

Trần Kiến An nói qua điện thoại:

"Đến tập đoàn một chuyến, chúng ta gặp mặt rồi nói."

Tuy rằng Trần Lạc không muốn gặp Trần Kiến An nhưng hắn vẫn đồng ý. Nếu không đừng hòng có thể sống yên ổn trong vòng một tháng này.

"Trần Lạc à, nếu ngươi bị uy hiếp thì nháy mắt mấy cái."

Trần Kiến An diễn một dáng vẻ vô cùng đau đớn ở trước mặt Trần Lạc.

Quả thật đau lòng, để cho hắn làm thêm vài năm là có thể đuổi được Trần Lạc đi. Bây giờ thì tốt rồi, Trần Lạc trực tiếp bán luôn.

Điều đó không phù hợp với thỏa thuận nhưng nó có hữu dụng với một số người sao?

Nét mặt Trần Lạc lộ ra vẻ cung kính đối với trưởng bối nhưng trong lòng lại nổi lên sát ý rất mạnh.

Sáu năm trước, vì cha mẹ không kịp phanh xe mà dẫn đến tai nạn xe cộ. Người đứng sau kế hoạch này chính là Trần Kiến An.

Bác cả của hắn, bác ruột đấy.

Đây là điều mà Trần Phi, con trai Trần Kiến An, chính miệng nói sau tận thế.

Trần Lạc cười:

"Bác cả à không ai uy hiếp ta cả. Ta có dự cảm giá thịt heo sẽ tăng mạnh lần nữa. Năm mươi một cân cũng không phải chuyện chỉ có trong mơ đâu. Như vậy, ta dùng một tỷ để tích trữ thịt heo thì giá trị có thể tăng tới năm tỷ."

"Không nếu lá gan lớn hơn một chút thì một trăm một cân không phải là không có khả năng."

Trần Lạc không nói dối. Quả thật, sau tận thế còn muốn dùng tiền mua được đồ ăn sao?

Một trăm ngàn đồng một cân xem có người bán cho ngươi hay không.

Trần Kiến An nghe Trần Lạc nói xong, há to miệng nhìn Trần Lạc, đây không phải là liệt não luôn à?

Giấc mơ như thế mà thằng nhóc này cũng dám mơ đến ư?

Trước đây hắn cũng không ngốc như vậy mà.

Sau khi kinh ngạc xong, Trần Kiến An cười cười. Mặc dù Trần Lạc không phải thông minh tuyệt đỉnh nhưng không ngốc đến mức này.

Trần Kiến An thấm thía nói:

"Tiểu Lạc à, ngươi xem, không bằng bán cho ta một trăm năm mươi triệu được không?"

Trần Lạc nhún vai:

"Xin lỗi bác, ta đã bán cho người khác rồi. Hợp đồng đã ký, muốn mua lại từ tay người kia cũng cực kỳ khó."

Trần Kiến An nhíu mày, chàng trai kia có bối cảnh rất lớn. Không dễ chọc, lại nghĩ giá gốc làm sao có thể mua được. Nếu bản thân hắn muốn mua về mà không đổ máu nhiều thì cũng đừng hòng nghĩ đến.

Trần Lạc bề bộn nhiều việc, di động lại vang lên.

Hắn hơi tỏ vẻ có lỗi rồi đi tới bên cửa sổ nhận điện thoại. Thấy ghi chú, trong lòng Trần Lạc hốt hoảng một chút, chẳng lẽ?

Trong điện thoại di động truyền đến giọng nói của một cô gái trẻ tuổi.

"Ngài Trần, đã có manh mối về chuyện ngài ủy thác chúng ta tìm một con chó Tugou Trung Quốc có lông màu đen, mất một bên tai. Ảnh chụp đã gửi cho ngài rồi, ngài xác nhận một chút có phải là con ngài làm mất không."

Nghe nói như thế, hô hấp của Trần Lạc lập tức nặng nề hơn.

Sau tận thế, có người nhàn rỗi đến nhàm chán nên đã tiến hành xếp hạng cho dị năng giả các hệ.

Đứng đầu hệ không gian đương nhiên là Trần Lạc.

Đứng đầu hệ hỏa là Linh Diễm Cơ có danh hiệu Hoa Hồng Huyết Sắc.

Đứng đầu hệ lôi điện, lại là một con...Chó được xưng là Lôi Điện Pháp Vương.

Nhân loại có người biến thành tang thi, cũng có tiến hóa đạt được dị năng. Động thực vật cũng có, không có biến thành tang thi sinh vật thì cũng có tỷ lệ sinh ra dị năng.

Chỉ là về động vật không có tư chất phổ biến bằng nhân loại. Nhưng cũng có ngoại lệ chính là Lôi Điện Pháp Vương.

Đây chính là một con chó không biến thành tang thi, thịt chó tươi sống. Người có chủ ý với nó không cần quá nhiều.

Nhưng không ai thành công, ngoại trừ Trần Lạc, toàn bộ đều chịu trừng phạt.

Vì thế nó có danh hiệu Lôi Điện Pháp Vương.

Dị năng giả hệ lôi điện xếp hạng hai là Cuồng Lôi rất không phục, tính cả chó vào là có ý gì?

Mọe nó, mình còn không bằng cả một con chó.

Sau đó sự thật chứng minh, đúng thật là hắn không bằng một con chó.

Lôi Điện Pháp Vương là một con chó không có chủ. Trần Lạc nghe nói, có người trước khi mạt thế đến có một quán thịt chó Ma Đô đã từng thấy một con chó đen thiếu lỗ tai. Hình như chính là Lôi Điện Pháp Vương.

Bạn đang đọc Mạt Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn của Hận Niên Thiếu Vô Tri

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    52

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!