Chương 82: [Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Giết chết Biến Dị Giả

Phiên bản dịch 5037 chữ

- Đùng!

Thân thể Biến Dị Giả chăm chú tới gần Vương Song, trong ánh mắt hiện lên vẻ phẫn nộ, thời gian dài như vậy cũng không thể giải quyết đối phương, thời gian đã dần tiêu hao sạch sự kiên nhẫn trong lòng hắn. Lần nữa vươn một cây Cốt Thứ, lóe ra tia sáng trắng như tuyết, lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai chạy về phía Vương Song.

- Cẩn thận!

Vương Song cùng Biến Dị Giả chiến đấu đã khiến bọn họ chấn động thật sâu, bọn họ không ngờ còn có quái vật khủng bố như vậy, bọn họ tự hỏi trong lòng, nếu như bọn họ không đi cùng Vương Song, chỉ sợ bọn họ một giây cũng không chống đỡ nổi.

Cho dù Lý Tân và Chương Nghiệp là Tiến Hóa Giả, đối mặt với quái vật kinh khủng như vậy, nhiều lắm cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ một chiêu thôi sẽ bị giải quyết rồi.

Lần này Vương Song không hề dùng hai mắt cảm thụ, mà là trực tiếp vận dụng trực giác khủng bố củ mình cảm nhận đòn công kích của đối phương. Trong nháy mắt cảm nhận được phương hướng công kích của đối phương.

Hơi hơi nghiêng người một cái, Cốt Thứ trực tiếp xẹt qua lồng ngực Vương Song, nhất thời khiến Biến Dị Giả sững sờ, nhưng mà không có cho hắn thời gian phản ứng, bạch ngân chi nhận trong tay Vương Song dưới ánh mắt kinh ngạc của đối phương trực tiếp xuyên qua thân thể của hắn.

- Thành công rồi!

Vương Song thấy đao của mình trực tiếp xuyên qua thân thể đối phương, không khỏi kích động, đáng tiếc còn không đợi hắn kích động hoàn toàn đã bị dội một chậu nước lạnh, đối phương chỉ còn lại tàn ảnh!

Tốc độ cùng phản ứng của đối phương quá nhanh, căn bản không cho mình một cơ hội, Vương Song không khỏi cảm thấy bất lực.

Thân ảnh đối phương lần nữa xuất hiện ở nơi không xa, tròng mắt màu đỏ nhìn mình chằm chằm, ánh mắt tàn bạo hiện lên sự kinh ngạc, dường như cảm thấy kinh ngạc khi Vương Song có thể thiếu chút nữa đánh trúng mình.

Nhưng mà khiến hắn thành hay bại cũng đều do gia hỏa trước mắt, bất kể như thế nào, Vương Song nhất định phải giết chết hắn, bởi vậy, chỉ kinh ngạc chút xíu, Biến Dị Giả khủng bố này lần nữa chạy về phía trước.

- Xoẹt.

- Xoẹt.

...

Chuyện làm cho người ta chấn kinh xảy ra rồi, Biến Dị Giả này bất luận tốc độ nhanh bao nhiêu, Vương Song cũng có thể trong lúc ngàn cân treo sợi tóc tránh đi, đồng thời phản kích, khiến cho Biến Dị Giả không ngừng lui lại, không dám dùng thân thể ngăn cản đao của Vương Song nhưng rõ ràng cây đao này sắc bén, một khi bị chặt trúng, không chết cũng trọng thương.

- Grào!

Biến Dị Giả vô cùng phẫn nộ, nhìn thấy Vương Song chỉ là một thân thể nhỏ nhỏ chuyển động không đến hai mươi phân, lại thấy bản thân bị đùa nghịch xoay quanh, không thể làm hắn bị thương.

- Tốt lắm, Tiểu Song!

Những người khác nhìn thấy Vương Song dường như đại nghịch chuyển kinh thiên, không khỏi kinh hỉ reo hò.

Thật tình giờ phút này trong lòng Vương Song có chút bất đắc dĩ, mặc dù tốc độ tránh thoát của đối phương có thể xưng là vô địch, nhưng mình cũng không tổn thương được đối phương, đồng thời tiếp tục như thế, người không thể chống đỡ nổi chắc chắn là mìn, bản thân khẽ di chuyển lại giống như khiêu vũ trên dây thép, một khi xảy ra sai lầm, chính là sinh tử tách rời. Bản thân cũng không thể cam đoan vĩnh viễn không xảy ra sai lầm, vừa rồi chỉ vài phút ngắn ngủi, Tinh Thần Lực của mình vốn nhờ vào Điên Cuồng Địa Vận không ngừng tiêu hao, hiện tại mệt mỏi đến mức đầu có chút rối rắm.

- Không thể tiếp tục như thế, nếu không ta sẽ phải chết trước!

Vương Song hiểu rõ bản thân nằm ở thế yếu, một khi bản pxIfsMjHAjṗ phạm sai lầm, chắc chắn sẽ mất mạng, nếu như không muốn như vậy, chỉ có thể nghĩ cách giải quyết đối phương!

- Đáng tiếc tốc độ của hắn quá nhanh, ta căn bản không thể đuổi kịp, trừ phi có thể hạn chế tốc độ của hắn!

Vương Song không ngừng nghĩ cách có thể thực hiện, từ đầu đến cuối vẫn không tìm ra.

- Chẳng lẽ muốn ta cùng hắn đồng quy vu tận!

Vương Song không khỏi có chút bực bội, thân thể tránh né cũng xuất sai sót, trực tiếp dẫn đến Cốt của đối phương xẹt qua bụng hắn, một khối huyết nhục trực tiếp bị xé mở.

- Mẹ nó, liều thôi!

Vương Song thất thần, trong nháy mắt bị thương, không còn dám phân tâm, nhìn chằm chặp đối phương, tăng Tinh Thần Lực của mình tới cực hạn.

- Vèo!

Thân ảnh đối phương biến mất, Vương Song có thể cảm nhận được rõ ràng Cốt Thứ của đối phương vẫn đang đánh tới, ngay cả mình cũng có thể né tránh, nhưng thực tế hắn lại cảm nhận được đòn công kích đang lao về phía mình.

- Xoẹt.

Cốt Thứ từ phía sau trực tiếp xuyên thấu thân thể Vương Song.

- Tiểu Song!

Những người khác sắc mặt hoàn toàn thay đổi, nhìn thấy Vương Song vậy mà không trốn không né, toàn bộ quá sợ hãi, Lý Tân lắc mình muốn tiến lên hỗ trợ, nhưng lại bị Chương Nghiệp gắt gao giữ chặt.

Vương Song không để ý, mặc cho đối phương công kích đâm trúng mình, chỉ hơi điều chỉnh phương hướng, khiến cho góc độ của thanh Cốt Thứ này không đâm vào chỗ hiểm của mình.

- Tiếp theo, hẳn là đến lượt ta ra tay rồi!

Trong ánh mắt Vương hiện lên vẻ tàn nhẫn, vì vây hãm tốc độ của đối phương, hắn không tiếc lấy thân thể làm mồi, chính là vì khoảnh khác ngắn ngủi này.

Bạn đang đọc [Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ của Phong Vũ Thần Thoại

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    356

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!