Lúc này, trong lồng giam Thái Sơ, trên thân thể Vương Song, hoàn toàn bị một tầng hắc sắc quang mang bao phủ, sau một khắc, hắc sắc quang mang giống như vỏ trứng bị vỡ ra, Vương Song từ trong đó bước ra.
Ánh mắt của hắn bình tĩnh, tựa như không ẩn chứa bất kỳ chuyện gì, có thể khiến tâm tình của hắn thay đổi.
Nhìn thoáng qua Nhân Hoàng Đao ở bên cạnh, Vương Song khẽ gật đầu, vung tay lên, Nhân Hoàng Đao rơi vào trong tay, cái tay còn lại, thì là Luân Hồi Đao.
– Các ngươi cũng nên dung hợp thôi.