Tiếng khóc lóc gần như suy sụp của Xương Cẩu khiến Tô Minh và Từ Trường Thắng không khỏi nhíu mày.
Vụ án ở Cô Tô, cảnh sát hình sự ở Ma Đô thường sẽ không quá quan tâm.
Bởi vì vụ án ở trong địa bàn đã đủ nhiều rồi, hơn nữa việc điều tra hồ sơ xuyên tỉnh cần phải thực hiện thủ tục khá rườm rà.
Nhưng kẻ buôn ma túy lớn nhất ở Cô Tô, Thiết Tam, mới vừa lãnh án tử hình chưa lâu.
Kết quả cả gia đình hắn đều gặp tai nạn xe hơi trên cao tốc và chết...
Hơn nữa, Thiết Tam thậm chí không có ý định kháng cáo để kéo dài thêm thời gian thi hành án.
Có vẻ như hành động nhận tội của hắn rất dứt khoát.
Cứ như thể hắn đang gấp gáp muốn chứng minh cho một số người rằng,
Cho dù bị bắt, hắn cũng không nói gì, cũng không khai ra manh mối về kẻ chủ mưu.
Nhìn qua...
Có vẻ như vụ án này có không ít ẩn tình.
Chắc hẳn cảnh sát Cô Tô cũng đã điều tra rất lâu, nhưng vẫn không thể có được manh mối quan trọng, cuối cùng đành phải kết thúc vụ án với kết luận là tai nạn.
Tất nhiên cũng có khả năng...
Đúng là một tai nạn thuần túy, không phải là âm mưu và sát hại như những gì Xương Cẩu suy đoán.
Nhưng dù là trường hợp nào, những gì Xương Cẩu khai ra đều đủ khiến người ta cảm thấy kinh ngạc và khó tin!
Bởi vì Long Quốc lại ẩn giấu một tổ chức tội phạm khổng lồ nắm giữ tới năm mươi phần trăm thị phần kinh thương ma túy toàn quốc như vậy!
......
Nhìn thấy Xương Cẩu đang đối mặt với sự sụp đổ.
Tô Minh gõ nhẹ lên bàn, cau mày nghiêm túc nói.
“Xương Cẩu.”
“Nói thật, ngay cả khi ngươi lộ ra vẻ đau khổ và tuyệt vọng như vậy, trong lòng ta cũng không có nửa phần đồng cảm.”
“Bởi vì không có ai ép buộc ngươi nghiện ma túy, khiến ngươi phải bán ma túy để nuôi cơn nghiện, để bây giờ ngươi bị nhốt trong trại giam, chỉ có thể rời xa nữ nhi của mình.”
“Thậm chí bây giờ còn phải lo lắng nữ nhi của mình bị tổ chức tàn bạo kia nhắm vào, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải ám sát của tổ chức thần bí kia.’’
“Kết quả này chính là do ngươi tự mình lựa chọn phải không?”
Lời nói này khiến Xương Cẩu dừng động tác giãy giụa, ánh mắt tuyệt vọng nhìn Tô Minh, há miệng dường như muốn nói gì đó.
Kết quả chỉ có thể lặng lẽ cúi đầu, căn bản không thể nói nên lời.
Thái độ dường như đã hoàn toàn tuyệt vọng này, Tô Minh cũng không có bất kỳ bất ngờ nào, mặt không biểu cảm tiếp tục nói.
“Nhưng Xương Cẩu, thực ra ngươi cũng rất may mắn.”
“Bởi vì cảnh sát chúng ta thông qua một vụ án khác, vừa hay từ miệng ngươi moi ra được manh mối này, có thể sớm thực hiện các biện pháp phòng ngừa tương ứng.”
“Cho dù là trong thời gian ngắn, cử cảnh sát bảo vệ nữ nhi của ngươi, hoặc trực tiếp truy tìm hung thủ, diệt trừ hậu hoạn đều an toàn và ổn thỏa hơn nhiều so với việc ngươi giữ kín như bưng, giấu diếm chúng ta.”
“Hoặc là nói......”
Nói đến đây.
Tô Minh tạm dừng hai giây, nheo mắt lộ ra một chút lạnh lùng, lắc đầu nói.
“Ngươi nghĩ rằng nếu giấu kín chuyện này trong bụng, không nói một lời nào thì có thể cứu được nữ nhi của ngươi à?”
“Xương Cẩu, ta chỉ hỏi ngươi. Ngươi nghĩ Thiết Tam khi bị bắt có nói ra không? Hắn dám nói chuyện này ra không? Tại sao ngay cả kháng cáo hắn cũng không làm, trực tiếp buông xuôi?”
“Ta nghĩ......”
“Hắn cũng giống ngươi, cho rằng không nói gì thì có thể bảo vệ được gia đình và nữ nhi của mình.”
“Nhưng kết quả thì sao? Xương Cẩu.”
Lúc này.
Xương Cẩu đột nhiên mở mắt ra, dường như bỗng nhiên hiểu ra điều gì, đầu óc lại nhớ lại......
Những hình ảnh từng trải qua với Thiết Tam.
hắn biết.
Lão đại ca này của mình, xương cốt cứng rắn hơn hắn không biết bao nhiêu lần, bị bắt bao nhiêu lần cũng chưa từng khai ra một người nào.
Thiết Tam không nói, vậy gia đình của hắn......
Vậy nên.
Cho dù không nói gì, thực ra cũng không thể cứu được gia đình và nữ nhi của mình sao?
Nhìn thấy Xương Cẩu đang ở trong trạng thái kinh ngạc và sợ hãi.
Từ Trường Thắng lắc đầu, đã có chút không kiên nhẫn gõ bàn, lên tiếng ra hiệu.
“Được rồi, Xương Cẩu, đừng lề mề nữa.”
“Mau chóng nói rõ ràng những chuyện liên quan đến tổ chức này từ đầu đến cuối, chúng ta cũng tốt quyết định cách bảo vệ nữ nhi của ngươi.”
“Nếu ngươi nhất định tin tưởng lời hứa hẹn của tổ chức kia, thì ta nghĩ......”
“Thiết Tam chính là ví dụ rõ ràng nhất.”
“Có thể... cho ta một điếu thuốc không?” Xương Cẩu ngẩng đầu lên, dường như cuối cùng đã hạ quyết tâm, nhìn về phía Tô Minh và Từ Trường Thắng hai người nói.
“Hai vị cảnh sát, có thể cho ta một....”
Chưa đợi Xương Cẩu nói xong.
Từ Trường Thắng đã trực tiếp kéo ngăn kéo bàn dưới, từ trong đó lấy ra một gói thuốc lá và hộp diêm, ném cho Xương Cẩu không kiên nhẫn nói.
“Xương Cẩu, đúng là lắm chuyện.”
“Đừng tiếp tục lề mề nữa, tiếp tục lãng phí thời gian.”
Nhiều tội phạm tình nghi trong phòng thẩm vấn khi chuẩn bị thú nhận, đều có yêu cầu được hút thuốc.
Trước đây trong những trường hợp như vậy, cảnh sát thường sẽ không từ chối, vì vậy trong ngăn kéo phòng thẩm vấn, tự nhiên cũng có những thứ này.
Hai tay bị còng, Xương Cẩu cực kỳ miễn cưỡng rút thuốc và diêm ra, đứng nửa người dậy, đầu ngửa ra phía trước châm lửa cho điếu thuốc đang ngậm trong miệng, hít một hơi thật mạnh nói.
“Ta nhớ rất rõ, đó là ba năm trước, vợ ta vô tình ngã dẫn đến sinh non.”
“Lúc đó, ta đã nghiện ma túy được mấy năm rồi, toàn bộ tiền bạc đều dùng để mua ma túy, căn bản không có tiền đóng viện phí.”
“Mỗi lần hóa đơn bệnh viện ra, bác sĩ đều thúc giục ta bổ sung khoản nợ, nhưng ta lấy đâu ra tiền chứ mà trả viện phí chứ, nhưng ta cũng không thể nhìn nữ nhi của ta chết được.”
“Vì vậy ta bắt đầu gọi điện vay tiền.”
“Ha ha, chó nghiện và chó cờ bạc, hai loại sinh vật này, vừa có việc gọi điện đã vội vàng cúp máy, đừng nói đến việc vay tiền của bọn hắn.”
"Ta đã tìm không biết bao nhiêu người, khi ta gần như tuyệt vọng..."
"Thiết Tam ca đã đồng ý, không nói gì hơn đã chuyển cho ta mười vạn để ta cứu nữ nhi trước."
"Thật lòng mà nói, chết tiệt, lúc đó ta thực sự không dám tin, Thiết Tam ca, người mà gia đình cũng không khá giả, không nói gì nhiều đã chuyển cho ta nhiều tiền như vậy."
"Cuối cùng thì nữ nhi ta đã không sao, bây giờ cũng đã mạnh khỏe nhảy nhót tưng bừng đến ba tuổi."
"Khi tình hình của nữ nhi đã ổn định, ta đã ngay lập tức đi tìm Thiết Tam ca, một mặt là để cảm tạ hắn, một mặt là để hỏi hắn lấy đâu ra nhiều tiền như vậy."
"Bởi vì trong ấn tượng của ta, gia đình Thiết Tam ca cũng không phải là giàu có lắm, vậy làm sao mà hắn có thể đột nhiên lấy ra mười vạn hào phóng như vậy."
"Đến thành phố Cô Tô cách Ma Đô không xa, Thiết Tam ca đã dẫn ta đến một tửu điếm, coi như là thể hiện tình nghĩa của gia chủ khi ta đến."
"Lúc đó ta đã hỏi Thiết Tam ca, hắn kiếm được tiền từ con đường nào, có thể dẫn dắt ta không."
"Ta nhớ lúc đó Thiết Tam ca đã lắc đầu, nói rằng con đường này không thể dẫn dắt ta, cũng không thể làm hại ta."
"Nghe được lời này ta đã rất tức giận, lúc đó ta đã không thể hiểu rõ mà la lên, hỏi hắn làm sao mà kiếm tiền lại gọi là hại ta?"
"Thiết Tam ca vẫn không nói gì, ta càng tức giận hơn, trực tiếp đứng dậy như là say rượu, như muốn để cho tất cả mọi người trong tửu điếm biết."
"Lúc đó ta đã hét lên..."
"Không phải là buôn ma túy sao? Có gì hại ta, làm như ta cũng chưa từng làm qua vậy."
"Kết quả vừa nói xong, Thiết Tam ca đã tát ta một cái mạnh, mạnh mẽ uống một ngụm rượu trắng, để ta ngày mai quên hết những gì hắn nói ngay sau đó."
"Hắn nói..."
Nói đến đây.
Xương Cẩu hút một hơi thuốc dài, khói thuốc dày đặc che phủ khuôn mặt hắn.
"Có một tổ chức rất kinh khủng đã tìm đến hắn, muốn hắn làm thủ hạ giúp bán ma túy, không chỉ là ma túy trắng, cơ bản là bán tất cả loại ma túy độ tinh khiết rất cao."
"Vào lúc đó ở thành phố Cô Tô sẽ có một người phụ trách liên lạc với Thiết Tam ca, sau đó Thiết Tam ca chỉ cần làm việc theo yêu cầu của người nọ là được."
"Lúc đó Thiết Tam ca cũng là dân buôn ma túy, ở Cô Tô danh tiếng cũng không nhỏ, vì vậy chắn chắn hắn không chịu làm tiểu đệ của người khác."
"Ngay lập tức Thiết Tam ca yêu cầu hắn có thể làm nguồn cung cấp cho tất cả đường dây tiêu thụ ở Cô Tô, để hắn trực tiếp gia nhập tổ chức này quản lý Cô Tô."
"Kết quả lại bị người đó từ chối, người đó nói rằng trong tổ chức này không cần những kẻ vô dụng và người nghiện ma túy."
"Kiếm tiền từ người nghiện ma túy, nhưng lại nói người nghiện ma túy là kẻ vô dụng, Thiết Tam ca tính tình vốn nóng nảy, không chút do dự đã từ chối, thậm chí còn chặn số điện thoại người nọ."
"Kết quả chỉ ngày thứ hai Thiết Tam ca từ chối người đó."
"Thiết Tam ca vừa hút xong về nhà vào nửa đêm, đã bị người trực tiếp đánh choáng mang đi.’’
"Khi hắn tỉnh lại."
"Người đã bị trói ở một nhà máy bỏ hoang nào đó, một người đeo mặt nạ không thể nhìn rõ khuôn mặt, còn giơ lên khẩu súng đen đối diện trán Thiết Tam ca."
"Điều kinh khủng nhất là..."
"Sau khi Thiết Tam ca nhìn sang hai bên hoảng sợ phát hiện, vợ, nữ nhi và mẹ Thiết Tam ca thậm chí đã bị trói ở bên cạnh!"