"Trước thành thần !?"
Những lời này sao có thể nói tùy tiện như vậy?
Giống như thành thần đối với Lục Thương mà nói cũng đơn giản giống như là ăn cơm uống nước vậy.
Trước định ra một mục tiêu nhỏ, thành thần ?
Ánh mắt Lục Thương nhìn về một phương hướng.
Cái nhìn này nhìn xuyên hư không vô tận.
Tất cả thế giới đều kết thúc một điểm.
( Nơi chư thần ngủ đông )
Nơi này là một địa phương giống như nghĩa địa.
Ở địa phương này có vô số Thần Vị tụ tập.
Mà trong nháy mắt ánh mắt của Lục Thương buông tới, toàn bộ mộ địa cũng đều sôi trào lên.
"Hắn nhìn tới!"
"Ha ha ha! Hắn nhìn chúng ta!"
Trong một chớp mắt tiếp theo, Lục Thương đã trực tiếp xuất hiện ở trước địa phương này.
"Dù cho thành thần, cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục tử vong sao?
"Phàm là thần linh, cuối cùng cũng đều sẽ nghênh đón kết thúc."
"Xem ra chỉ có thành tựu Vĩnh Hằng."
Lục Thương đi tới phía trước nghĩa địa này, sờ lên cằm nói nhỏ.
Ở kiếp trước, thân phận của hắn không cao, nhìn chân thần cảm giác cao cao tại thượng, tựa như Siêu Thoát.
Thế nhưng ở kiếp này, hắn đã bước lên đỉnh.
Ở góc độ khác biệt nhìn thấy hoàn cảnh, cũng sẽ có cảm thụ khác nhau.
Giờ khắc này, Lục Thương chẳng những không cảm thấy những chân thần này lợi hại.
Ngược lại còn cảm thấy có chút thương cảm cho những sinh vật này.
Bọn họ nhiều nhất chính là sinh vật cấp bất hủ, sức chiến đấu cực hạn ở cấp bất hủ.
Thần linh cao đẳng, có thể tiếp cận Vĩnh Hằng.
Thế nhưng nếu nói là đạt được Vĩnh Hằng, cũng lại có chút không chân thực.
Lục Thương nhìn về phía một người sở hữu Thần Vị cao đẳng.
Lúc này Lục Thương có thể dung nạp sáu cái Thần Vị, cho dù là lấy được toàn bộ tam đại Thần Vị Vĩnh Hằng thì vẫn còn trống ra ba vị trí.
Mà như phải chọn tiếp, tất nhiên phải lựa chọn cái mạnh nhất.
Bên trong ba lô Lục Thương, một tín vật bay ra.
( Đế ni thủy tinh: Tín vật sáng tạo thần)
Đây là tín vật Lục Thương lấy được ở thời điểm sáng tạo ( Trụ Linh ).
"Liền chọn ngươi đi."
Lục Thương xuất ra thủy tinh này, sau đó bóp nát.
Thủy tinh này tán phát quang mang, bây về hướng một tấm mộ bia cao lớn vững chãi trong đó, chiếu sáng toàn bộ tấm mộ bia ảm đạm này!
Oanh!
Một đạo ánh sáng trùng thiên bay lên.
Giống như Siêu Tân Tinh nổ tung vậy.
Ở trong nháy mắt này, cực lượng tia sáng sáng lên.
"Hư Không Chi Tâm, Lục Thương, cuối cùng ngươi đã tới."
"Hư Không Chi Tâm, ta còn là lần đầu tiên nghe được xưng hô này."
"Tất cả Thần Linh trong toàn bộ Hư Không đều đang đợi ngươi đến, ngày hôm nay, ngươi cuối cùng đã tới."
"Chờ ta ? Ta cũng không biết các ngươi đang chờ ta."
Lục Thương nhớ lại kiếp trước, kiếp trước mình bị bức đến tuyệt lộ, cũng không có bất kỳ thần linh nào xuất hiện.
"Bên trong dự ngôn không có sự tồn tại của ngươi."
"Dự ngôn?"
"Dự ngôn của nhân quả chi thần."
"Thiên địa nhân quả, vạn vật ký kết, toàn bộ đều không thoát khỏi dự ngôn của nhân quả chi thần."
"Thế nhưng ngươi không có trong dự ngôn, sự tồn tại của ngươi ngươi đã siêu thoát nhân quả, siêu thoát vận mệnh, siêu thoát Thời Gian Trường Hà."
Sáng tạo thần chậm rãi nói.
Từng điều đều là bí ẩn Lục Thương không biết.
"Lai lịch của ta..."
Lục Thương tỉ mỉ nhớ lại đời này, đời này hắn quả thực chưa bao giờ gặp phải trở ngại quá lớn.
Hơn nữa cũng không có bất kỳ một loại năng lực vận mệnh nào tiến hành can thiệp đối với hắn.
"Hóa ra là như vậy..."
"Không cần nhiều lời, ngươi phải biết những thứ này."
"Như vậy, Nhân Hoàng, ngươi đã chuẩn bị tiếp thu khảo nghiệm của ta xong chưa!"
Sáng tạo thần từ bên trong mộ bia đi ra, thân hình dần dần lớn lên.
Mỗi một bước đi, hình thể sẽ lớn gấp mấy trăm tỷ lần.
Đi được mấy bước, thân thể của hắn đã lớn giống như một vũ trụ cấp tám.
Hình thể của hắn vẫn còn đang lớn dần lên.
"Ngươi sở hữu năng lực tạo vật, thế nhưng năng lực này còn chưa đủ mạnh, ngươi đã chuẩn bị tiếp thu bản chất của tạo vật xong chưa ?"
Sáng tạo thần không giống như là đang khảo nghiệm Lục Thương, ngược lại giống như đang quán thâu tri thức cho Lục Thương hơn.
Nếu như là người thừa kế Thần Vị bình thường, chắc chắn sẽ phải tiếp thu rất nhiều khảo nghiệm của thần.
Mà sáng tạo thần này lại giống như là lão sư đang chỉ điểm.
"Sáng tạo thế giới!"
Một thế giới được sáng tạo ra, bao vây Lục Thương lại.
"Sáng tạo pháp tắc."
Ông ——
Trong nháy mắt, pháp tắc thế giới đã thay đổi.
Một pháp tắc mới tinh xuất hiện ở trên thế giới.
Đây là pháp tắc mà Lục Thương chưa bao giờ thấy.
Lục Thương đã bổ toàn tất cả pháp tắc, nhưng mà pháp tắc này lại là mới tinh.
"Ngay cả pháp tắc cũng có thể sáng tạo sao?"
"Ta biết."
Lục Thương vẻn vẹn cảm thụ trong nháy mắt, sau đó lập tức giơ tay lên.
( Hư Không Tạo Vật: Sáng tạo pháp tắc )
Một pháp tắc hoàn toàn tương phản với Pháp Tắc vừa rồi được Lục Thương sáng tạo ra.
Hai pháp tắc triệt tiêu lẫn nhau.
"Ha ha ha, không hổ là Hư Không Chi Tâm! Ta cũng không nương tay!"
Bá bá bá bá bá ——
Tầng tầng thế giới được sáng tạo, ký ức được sáng tạo, thời gian được sáng tạo, không gian được sáng tạo, vạn vật đều được sáng tạo ra.
Từng thế giới chân thật bao vây Lục Thương lại, giống như mộng cảnh.
Lục Thương cảm giác như mình đã tiến nhập vào từng thế giới mộng cảnh, bị vô số thế giới chân thật bao vây.
Cuối cùng, sáng tạo thần nhẹ nhàng ngâm xướng một câu: "Sáng tạo tử vong."
"Chân thực sáng tạo, sáng tạo tử vong."
Trong tay sáng tạo thần, một sinh vật cùng với Lục Thương giống nhau như đúc được sáng tạo ra.
Nhưng mà sinh vật này cũng đang không ngừng tan vỡ.
Sáng tạo thần phát hiện chính mình căn bản là không có cách mô phỏng ra được cấu tạo của Lục Thương để có thể phục chế hoàn toàn.
Trong cơ thể Lục Thương ẩn giấu đồ đạc quá mức thâm ảo.
Thâm ảo đến đâu thì sợ là hắn cũng không cách nào phân tích được.
Thiên phú cấp SSS chỉ có thể sáng tạo ra bản không trọn vẹn.
( Tử vong )
Phanh!
Lục Thương cảm giác được một áp lực giáng xuống người hắn, sau đó lập tức lại biến mất.
Lục Thương không gặp chút vấn đề gì.
( Tuyệt Đối Ngăn Cách ) đã ngăn cản trớ chú của đối phương.
"Lấy sáng tạo đấu với sáng tạo."
Nếu như Lục Thương sử dụng ( Phá Thiên Quá Giới ), kết hợp với ( Phá Cực Kiếm ) có thể chặt đứt những thế giới này cực kì dễ dàng.
Thế nhưng sáng tạo thần sáng tạo từng thế giới chân thực như vậy, thậm chí còn có một số pháp tắc mà ở trong hư không cùng thế giới hiện thực đều không tồn tại.
Có điều là theo Lục Thương thấy, pháp tắc mà đối phương sáng tạo chỉ có thể sử dụng ở bên trong thế giới mà chính mình sáng tạo ra mà không cách nào vận hành bên trong Hư Không.
"Nếu như sửa lại chỗ này..."
Lấy được ký ức cùng tri thức của tam đại Quan Vị, Lục Thương tùy thời có thể vận dụng toàn bộ những gì của tam đại Quan Vị.