Đinh đinh đương đương!
Từng đợt thanh âm kim loại chói tai không ngừng truyền ra từ trong phòng.
Từng món ám khí đánh vào trên người Giang Thạch, giống như đánh vào trên thiết thạch, tất cả đều bị nhanh chóng bắn bay ra ngoài, bay múa lung tung.
Giang Thạch không nhúc nhích, tùy ý ám khí đánh tới, chỉ nhìn hai người một cái về sau, liền không hề để ý tới, mà là đem toàn bộ tinh lực hội tụ ở khu vực 'Khối u thịt' trên ngực, gân xanh trên mặt nổi lên, trong miệng kêu rên, tựa hồ đang tiến hành cố gắng cuối cùng.
Rốt cục, xuy một tiếng, Khối u thịt cực lớn ở ngực bắt đầu chậm rãi lõm xuống, bắt đầu bình phục trở lại.
Giống như khí cầu bị rò rỉ.
Trong nháy mắt, toàn bộ khu vực lồng ngực Giang Thạch nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu, ngay cả gân xanh nổi lên trên toàn thân cũng nhanh chóng nội liễm xuống, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, mồ hôi chảy đầy toàn thân, lần nữa biến thành bộ dáng gầy gò lúc trước.
Tu luyện một hồi, kinh tâm động phách, cực kỳ mỏi mệt.
Nhưng cũng may, tất cả đều đã vượt qua.
Giang Thạch thở hổn hển, lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn hướng về nóc nhà.
Hai người ở khu vực nóc nhà sớm đã bị một bầu không khí hoảng sợ thay thế, không chút nghĩ ngợi, xoay người rời đi, hận không thể lập tức thoát khỏi nơi này.
Bọn họ đều là tu vi nửa bước Võ Thánh, toàn lực phóng ra ám khí, kết quả ngay cả làn da của đối phương đều đánh không phá, bây giờ nếu lại không chạy, quả thực chính là kẻ ngu.
Tuy nhiên!
Bùm!
Mái nhà phía sau nổ tung, từng khối ngói vỡ bay múa lung tung.
Giống như là một mảnh khí lưu khủng bố từ trong phòng phóng lên cao, lực lượng cường đại đáng sợ đem toàn bộ nóc nhà đều trùng kích đến nổ nát, từng khối đá vụn bắn về bốn phương tám hướng, so với đạn còn lợi hại hơn.
Ánh mắt Giang Thạch lạnh như băng, nhảy dựng lên, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp mang theo âm thanh phá không trầm trọng, cực nhanh đuổi theo về phía hai người.
Hai tên hắc y nhân ánh mắt hoảng sợ, lông tơ dựng đứng, vội vàng muốn mở miệng kêu to, nhưng mà bất kỳ tác dụng gì đều không có, bị Giang Thạch một tát một người, thiếu chút nữa bị tát nát ngay tại chỗ.
Bộp! Bốp!
Giống như chụp muỗi vậy.
Máu tươi bắn tung tóe giữa không trung, xương cốt bay múa, cực kỳ thảm thiết.
Hai tên hắc y nhân đều không thể may mắn thoát khỏi, bị hắn sống sờ sờ quất chết, hung hăng nện ở xa xa, phát ra tiếng trầm trọng nổ vang.
Lạch cạch!
Giang Thạch vững vàng rơi xuống đất, trong miệng lần nữa lại bắt đầu khô khốc, có loại cảm giác đói khát khó tả, cảm giác được tinh huyết toàn thân như đã hao hụt một mảng lớn.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía bảng điều khiển trước mắt.
Tên thật: Giang Thạch
Tu vi: Nhập Kình quan thứ mười
Công pháp: Chân Vũ cương kình đăng đường nhập thất
Vũ kỹ: Phá Long Thương (tầng thứ hai), Thân Pháp như hình với bóng (tầng thứ hai), Vũ Hoa Tật Thiên (tầng thứ nhất), Tượng Viêm Nộ Hỏa Công (viên mãn), Xích Dương Bá Thể công (viên mãn)
Thiên phú: Long Tượng (81800 cân), Ngộ Đạo (phân tích công pháp, dung hợp công pháp)
Giá trị danh vọng: 6100 (thu hoạch đủ 1 vạn giá trị danh vọng có thể mở khóa thiên phú tiếp theo)
···
Trong đó đặc hiệu của Xích Dương Bá Thể công thay đổi rõ ràng:
(Cường hóa phòng ngự cấp 5, phản chấn lực lượng cấp 3, độc kháng cấp 1, lực lượng tăng phúc 84%).
···
Nguyên bản lực lượng của hắn là 57.500 cân, nhưng bây giờ lại trực tiếp biến thành 81.800 cân.
Tất cả những điều này đều là nhờ hai đại công pháp trụ cột của hắn là Tượng Viêm Nộ Hỏa Công và Xích Dương Bá Thể công đều đã viên mãn.
Nhất là Tượng Viêm Nộ Hỏa Công!
Đây là công pháp khủng bố tạo ra từ việc dung hợp hai môn siêu phẩm võ học thành công, tăng phúc đối với lực lượng thân thể kinh khủng đến mức không thể tưởng tượng được.
Đáng giá, hoàn toàn đáng giá.
Giang Thạch tự nói.
Dù là thời điểm bế quan bị người ám toán, nhưng là cũng hoàn toàn đáng giá.
Lực lượng kinh khủng 8 vạn cân, sau khi bạo tăng 84%, nhất cử có thể đạt tới trình độ khủng bố 15 vạn cân.
Cộng thêm nếu kích phát thêm ba đầu khí huyết Viêm Tượng, cái khác không dám nói, vượt qua trình độ 20 vạn cân khẳng định là không có vấn đề.
Một khi thi triển siêu phẩm võ học, lực lượng sẽ bạo phát gấp bội.
Hắn không cầu gấp bội, cho dù chỉ gia tăng 5 thành, cũng có thể đạt tới trình độ 22 vạn cân.
Điều kiện tiên quyết là thân thể của hắn có thể gánh vác được lực lượng đáng sợ phát ra khi ba đầu khí huyết Viêm Tượng đồng loạt được kích phát hay không!
"Đây chính là giới hạn bây giờ của ta."
Giang Thạch cúi đầu, nhìn về phía bàn tay của mình.
Lực lượng thân thể 22 vạn cân, nhìn như khủng bố, kỳ thật đổi lại tính ra, cũng chỉ hơn 110 tấn.
Ví dụ, thể trọng của cá voi xanh trên Trái đất có thể phát triển đến 110 tấn khi trưởng thành.
Một số cá thể lớn thậm chí có thể nặng tới 170 tấn.
Cho nên, trước mắt hắn liền tương đương với... sức mạnh của một con cá voi xanh!
Đương nhiên, mật độ máu thịt cùng xương cốt của hắn khẳng định là không phải cá voi xanh có thể so sánh được.
"Bây giờ ta đã rất khó thu được công pháp hoành luyện mới, muốn tăng thực lực lên, cũng chỉ có thể dựa vào tâm pháp loại nội công."
Giang Thạch suy nghĩ.
Cảnh giới của hắn vẫn là Nhập Kình quan thứ mười, nếu như hắn có thể đem cảnh giới luyện đến Võ Thánh, sau đó lại dung hợp kình lực cùng man lực, nhất định có thể sinh ra một loại lực lượng càng thêm khủng bố...
"Bất quá, nếu lúc này có thể mở ra thiên phú thứ ba thì tốt rồi, đáng tiếc, giá trị danh vọng vẫn còn thiếu một chút."
Vèo! Vèo! Vèo!
Xa xa truyền đến tiếng gió thổi dồn dập.
Thân thể Công Tôn Nghĩa nhanh chóng nhảy lên từ xa, rất nhanh rơi vào nơi đây, vẻ mặt giật mình, nhìn về phía Giang Thạch, rất nhanh lại chú ý tới hai cỗ thi thể thê thảm không nỡ nhìn cách đó không xa.
Hai thi thể kia bị đánh gần như không còn hình người.
Tất cả xương cốt đều bị đánh bay ra từ trong máu thịt, không thể nói là thi thể, nói là thịt nát cũng không sai biệt lắm.
"Đại đương gia"
Công Tôn Nghĩa ôm quyền mở miệng.
Giang Thạch xoay người nói: "Mấy ngày nay sơn trại không yên ổn sao, sao a miêu a cẩu gì cũng có thể xông vào đây?’’
Hai người này khẳng định không phải là người của thế gia, nếu không tuyệt đối sẽ không yếu như vậy.
"Đúng, khoảng thời gian này huynh đệ trong sơn trại đều tuân thủ theo phân phó của Đại đương gia, chỉ ở trong sơn trại, đóng cửa không ra, chỉ bất quá chúng ta lùi bước, nhưng những nhân sĩ giang hồ kia lại cho là chúng ta sợ đồng dạng, liên tục mấy ngày qua đã bắt đi bảy tám vị huynh đệ của chúng ta, thậm chí còn có nhân sĩ giang hồ đưa tới thư, nói nguyện ý cùng chúng ta hợp tác, cùng nhau tìm kiếm bảo tàng của Đại Long Thánh triều!"
Công Tôn Nghĩa cắn răng nói.
Mấy ngày nay hắn không nhịn được.
Không ngừng có thủ hạ bị bắt đi, nếu dựa theo tính cách lúc trước của hắn, đã sớm giết đi qua.
Thế nhưng phía trên có Giang Thạch đè ép, hắn không thể không kiềm chế xuống.
-Như vậy a.
Giang Thạch suy tư, tựa hồ cũng bất vi sở động, nói: "Phân phó đi xuống, để phòng bếp chuẩn bị bữa tối.’’
-Vâng, Đại đương gia.
Công Tôn Nghĩa đành phải nặng nề rời đi.