Chương 53: Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Đây Mới Là Cuộc Sống

Phiên bản dịch 6680 chữ

"Viện Viện, đây là xe cậu gọi?"

Lúc này Mã Duệ đã ngớ người rồi.

Không phải cô ấy gọi xe Didi sao? Sao lại tới một chiếc Pagani?

Tình huống này là sao?

Đào Viện cũng không hiểu, nhưng vẫn nói:

"Đúng, là tôi gọi, chắc là hơn chiếc Audi A6 của cậu."

"Quả thực, quả thực tốt hơn Audi của tớ…"

Người xem náo nhiệt đều cười.

"Thằng cu này vừa rồi còn chém gió, nói cái gì Audi của mình tốt hơn người ta gọi Didi, lần này mất mặt rồi."

Mã Duệ lúng túng không thôi, nhưng lại không có sức phản bác.

Một chiếc xe của người ta đủ mua cả chục chiếc A6 của mình, một chút khả năng phản bác cũng không có.

Đào Viện xách hành lý của mình lên xe Lâm Dật, không thèm phản ứng với Mã Duệ.

Nhìn gần Lâm Dật, trong đôi mắt Đào Viện lóe lên sao lấp lánh.

Anh này thật đẹp trai nha!

"Anh trai, anh đã lái xe thể thao, sao còn chạy Didi?" Đào Viện rất thục nữ hỏi, thái độ tuyệt đối trái ngược khi đối mặt với Mã Duệ.

"Tay làm hàm nhai, trải nghiệm cuộc sống."

"Anh trai, anh thật ngầu."

"Cảm ơn đã khích lệ."

Lâm Dật không hề có ý đồ xấu với Đào Viện, chỉ cần cô cho đánh giá năm sao là anh cảm ơn tổ tông tám đời của cô rồi.

Trường Tài Đại cách chung cư Hoa Nghệ không xa, lái xe không mất quá hai mươi phút.

Đào Viện ôm điện thoại di động, cả đường đi đều xoắn xuýt, cuối cùng mới lấy hết dũng khí nói:

"Anh trai, em có thể thêm Wechat của anh không?"

"Thêm Wechat? Tại sao?"

Khuôn mặt Đào Viện ửng đỏ, giọng nhỏ như muỗi kêu:

"Anh tin vừa thấy đã yêu không?"

"Vừa gặp đã yêu?" Lâm Dật bĩu môi: "Tiền xe mới có hơn 30 tệ, không đến nỗi có chút tiền như vậy còn chơi bài tình cảm hử?"

"Không, không có, em không có ý đó."

Đào Viện ngại ngùng xuống xe, thanh toán 32 tệ tiền xe.

Sau đó Lâm Dật nhận được tiền thanh toán và đánh giá năm sao của Đào Viện.

Nhìn đồng hồ đeo tay, Lâm Dật phát hiện đã gần sáu giờ. Vì không đói bụng mấy, nên anh chuẩn bị tiếp thêm mấy đơn.

Bao giờ đói bụng lại nghỉ.

Trong một giờ sau, anh đã nhận thêm ba đơn.

Toàn bộ đều là khách nam, nên chỉ nhận được có một đánh giá năm sao.

Nhưng Lâm Dật đã thấy rất đủ. Tiến độ nhiệm vụ là (13/20), hoàn thành nhiệm vụ trong tầm tay.

Hơn bảy giờ tối, cảm giác hơi đói bụng, Lâm Dật không đi khách sạn Bán Đảo mà tùy tiện ăn gì đó ven đường, sau đó về nhà.

Reng reng reng…

Vừa lái xe về Cửu Châu Các, điện thoại của Lâm Dật vang lên.

Là Tống Văn Tuệ phát tin Wechat tới.

Tống Văn Tuệ: "Lâm Dật, ngày mai em phải đi làm, anh có thể tới đón em không?"

Nhìn tin trên Wechat, Lâm Dật hơi bất ngờ.

Ban ngày xảy ra chuyện không vui như vậy còn gửi tin Wechat cho mình?

Lâm Dật trả lời lại: "Góp đủ tiền rồi hả? Ngày mai tôi đi lấy."

Tống Văn Tuệ: "Tiền gì?" Phía sau còn hình icon thắc mắc.

Lâm Dật: "Em trai cô làm xước xe tôi, hai triệu tiền sửa xe."

Tống Văn Tuệ: "Lâm Dật, em thích người hài hước như anh. Văn Võ còn là em vợ của anh đó, người một nhà sao còn nói đùa như vậy?"

Lâm Dật: "Ai là người nhà với cô? Chưa tỉnh ngủ sao?"

Tống Văn Tuệ: "Ai dà, em biết rồi. Anh còn không vui vì chuyện ban ngày sao? Nhưng đó đều là thử thách dành cho anh thôi. Bây giờ anh đã thông qua thử thách của nhà chúng em, chúng ta đã là quan hệ bạn trai bạn gái."

Tống Văn Tuệ: "Ngày mai em đi làm, anh tới nhà đón em đi, đưa em đi làm."

Lâm Dật: "Mau tỉnh ngủ đi, trời còn chưa tối đâu."

Tống Văn Tuệ: "Được rồi, đừng đùa nữa. Nếu anh không thích em chắc cũng sẽ không tới xem mắt. Cho nên từ lúc anh bước vào quán trà, quan hệ giữa chúng ta đã quyết định rồi."

Lâm Dật: "Đừng nằm mơ nữa được không? Hai triệu tiền bồi thường, thiếu một đồng, các người chờ lệnh triệu tập của tòa án đi."

Trả lời xong, Lâm Dật trực tiếp chặn số của Tống Văn Tuệ.

Lâm Dật lắc đầu một cái.

Loại trà xanh cấp thấp này, đúng là một chút giới hạn cũng không có.

Vào nhà, tắm rửa sạch sẽ thoải mái, Lâm Dật lên mạng đọc tin tức một lát, sau đó chơi vài ván game Nông Dược(*) giết thời gian rồi mới nằm xuống giường.

(*) như game liên quân

Sáng sớm ngày thứ hai, khi Lâm Dật mở mắt ra thấy đã hơn bảy giờ.

Hạ Tâm Vũ: "Anh Dật? Anh có đó không?"

Hạ Tâm Vũ: "Hôm nay em muốn ra ngoài, có thể gọi xe của anh không?"

Thấy tin nhắn của Hạ Tâm Vũ, Lâm Dật mới nhớ, đây không phải cô gái quay livestream đi dạo phố cùng mình hôm đó sao?

Chuyện làm ăn tự đưa tới cửa này tất nhiên phải làm, đánh giá năm sao lại vẫy tay với mình kìa.

Lâm Dật: "Em ở đâu?"

Hạ Tâm Vũ thấy Lâm Dật phản hồi lại thì nhanh chóng trả lời, có thể nói là ngay tức khắc.

Hạ Tâm Vũ: "Hơn chín giờ, đến khu chung cư của em trước nửa giờ là được. Nếu anh không tiện, em đi đến chỗ anh cũng được."

Lâm Dật: "Không cần, tám giờ rưỡi, không gặp không về."

Hạ Tâm Vũ: " Vâng, cảm ơn anh Dật."

Lâm Dật có phần khó hiểu, các người gọi Didi là phải trả tiền, cảm ơn một tài xế xe như tôi làm cái lông gì.

Liếc thời gian thấy mới hơn bảy giờ, Lâm Dật không sốt ruột. Anh chậm rãi rời giường, rửa mặt mũi, sau đó đi khách sạn Bán Đảo ăn bữa sáng xong mới lái xe về phía chỗ ở của Hạ Tâm Vũ tại gia viên Thiên Di.

Khi xe cách gia viên Thiên Di mấy chục mét, Lâm Dật đã thấy Hạ Tâm Vũ chờ ở cửa.

Anh phát hiện trang phục hôm nay của cô bé này trưởng thành hơn mấy ngày trước khá nhiều.

Cô mặc một chiếc váy liền thân màu vàng nhạt mát mẻ, cổ đeo dây chuyền, xem như điểm nhấn.

Trên tay cô còn đeo một chiếc túi xách màu trắng, không biết là nhãn hiệu gì.

Thấy Lâm Dật lái tới, Hạ Tâm Vũ nhanh chóng ngồi lên ghế phụ. Thu hút không ít ánh mắt hâm mộ của mọi người.

"Anh Dật, anh đừng vội, em lập tức đặt đơn."

Biết Lâm Dật trải nghiệm cuộc sống, Hạ Tâm Vũ lên xe, rất chủ động đặt đơn hàng, không dám trễ nải.

Trên điện thoại Lâm Dật mau chóng hiện đơn hàng của Hạ Tâm Vũ.

Thấy điểm cần đến, Lâm Dật sửng sốt:

"Cô cần đi trường đua xe quốc tế Trung Hải sao?"

"Vâng."

Hạ Tâm Vũ gật đầu nói:

"Bên đó tổ chức hoạt động chính thức, mời ba người quay livestream đến quay trực tuyến. Em vất vả lắm mới tranh được một cơ hội vào."

Lâm Dật cười cười, vậy là tới thẳng địa bàn của mình.

Có điều Chu Hải Đào này xem như có đầu óc, không trực tiếp cắt hợp tác với truyền hình trực tiếp Hồng Hải. Tìm các cô gái này tuyên truyền trực tiếp trên mạng cũng là một lựa chọn rất tốt.

"Đi thôi, ngồi vững nhé."

"Vâng."

Hạ Tâm Vũ lấy túi xách màu trắng ra:

"Anh Dật, trời nóng quá. Em sợ anh khát nước nên mang cho anh chút hoa quả, anh nếm thử đi."

"Cô thật hiểu lòng người." Lâm Dật nói: "Để đó đã, đang lái xe đây, không ăn được."

"Không sao, em đút cho anh ăn."

Nói rồi, Hạ Tâm Vũ dùng dĩa xiên một miếng dưa hấu đưa tới miệng Lâm Dật.

Lâm Dật cũng không khách khí, ăn luôn.

"Rất ngọt."

"Hì hì, anh Dật thích là được rồi."

Vừa lái xe, bên cạnh vừa có người đẹp dâng dưa hấu lên cho ăn.

Đây mới là cuộc sống nha!

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!